Chương 2282 Đồ vật Nhân Hoàng lấy đi (2)
Dựa theo lời Triệu Vũ Niên nói, trung tâm của sinh tử vực đồ kia đúng là có một ô trống rỗng, lúc trước cả Công Tôn Vân và Tô Tín đều không để ý, hiện tại xem ra, vị trí trung tâm đang trống rỗng này chắc hẳn là phải có thứ gì đó, như vậy thì mới trở nên hài hòa hơn một chút.
Tô Tín khẽ nhíu mày, hình như hắn chợt nghĩ ra cái gì nên đã đột nhiên ra tay, một thứ gì đó dựng lên, một chữ ‘Sát’ lại ngưng tụ ở giữa không trung.
Bên trong chữ Sát này ẩn chứa ý cảnh bá khí vô biên, khiến cho người ta kinh ngạc không thôi, Triệu Vũ Niên và Công Tôn Vân dám khẳng định, chữ Sát này chắc chắn không phải do Tô Tín viết ra, nếu như hắn có thể viết ra một chữ khủng bố như thế, vậy thì chỉ sợ bây giờ Tô Tín đã vô địch giang hồ, còn ở nơi này làm cái gì nữa chứ?
Nháy mắt khi chữ Sát kia xuất hiện, lực lượng nơi này dường như bị thứ gì đó dẫn động, một hư ảnh đang ngưng tụ trước mặt đám người Tô Tín.
Mảnh hư ảnh này có xuất hiện một người mặc cửu long đế bào, đầu đội ngự long quan miện, thân ảnh cao lớn, mặc dù nhìn không rõ khuôn mặt, thậm chí tất cả những thứ trước mắt đều chỉ là hư ảnh, nhưng ba người Tô Tín vẫn có thể cảm nhận được bá khí vô thượng đang đập vào mặt mình!
Thân ảnh kia bước từng bước tới trung tâm của tinh vực đồ, tinh huy quanh người tăng lên đột ngột, vô cùng sáng chói.
Hắn trực tiếp vươn tay ra, vồ về phía trung tâm của tinh vực đồ, lấy ra một ngôi sao trời mơ hồ, nhưng nó lại tản ra một khí tức huyền ảo luân hồi.
Thân ảnh kia tựa như đang hái sao, sau đó trực tiếp cầm ngôi sao kia vào trong tay rồi biến mất.
Đợi sau khi những bóng mờ kia biến mất thì Triệu Vũ Niên và Công Tôn Vân rốt cuộc mới hiểu ra chuyện gì vừa xảy ra trong đó.
Ngày xưa, Nhân Hoàng đã từng tới nơi này một lần, đúng là hắn đã cầm đi ngôi sao quan trọng nhất ở trung tâm.
Chỉ là bởi vì lực lượng của Nhân Hoàng quá mạnh, dù hắn đã rời khỏi nơi này hơn vạn năm, nhưng lực lượng vẫn chưa bị tiêu tán, sau khi Tô Tín sử dụng Sát Tự Quyết đồng dạng để dẫn động liền tái hiện được tình cảnh lúc trước.
Ba người ở đây nhìn về phía tinh vực đồ kia không khỏi lộ ra một vòng quang mang khác thường trong mắt, dù sao bọn họ cũng không ham ngôi sao quan trọng nhất mà ngày xưa Nhân Hoàng cầm đi, những cái khác đương nhiên là có thể.
Nơi này có nhiều ngôi sao như vậy đương nhiên cũng không cần tranh đoạt, thế là ba người trực tiếp ra tay phóng về phía tinh vực đồ, chuẩn bị lấy những ngôi sao này.
Nhưng đúng lúc đó, bên trong tinh vực đồ đột nhiên bộc phát ra một cỗ tinh huy bạo động cực mạnh, đây cũng là lực lượng tinh thần thuần túy nhất, mặc dù không có thuộc tính đặc biệt nhưng vẫn vô cùng cường đại, trong nháy mắt khiến ba người biến sắc.
Thân hình Tô Tín tựa như Long Đằng, dường như chỉ trong nháy mắt đã lui về trăm trượng.
Mà chân khí dưới chân Công Tôn Vân cũng hóa thành một làn sóng lớn bàng bạc, gần như trong nháy mắt cũng đưa hắn về phía sau.
Chỉ có Triệu Vũ Miên không am hiểu bí pháp khinh công nên không thể tránh né, chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ.
Hắn trực tiếp đấm ra một quyền, tựa như một chiếc chùy lớn xé trời ầm ầm hạ xuống, cuối cùng cứng đối cứng với cỗ lực lượng tinh thần kia.
Nhưng lực lượng bàng bạc của Triệu Vũ Niên kia lại không chịu nổi một kích của lực lượng tinh thần, vậy nên hắn đã bị đánh bay ra mấy trăm trượng.
Triệu Vũ Niên cố gắng đứng dậy, một dòng máu tươi chảy ra từ miệng hắn, chuyện này khiến cho trong lòng Tô Tín và Công Tôn Vân không khỏi kinh hãi, rốt cuộc lực lượng tinh thần này mạnh đến cỡ nào?
Đến lúc này bọn họ mới nhớ ra, lúc trước Nhân Hoàng muốn đi lấy ngôi sao ở trung tâm, hình như cũng một cỗ tinh huy cường đại bạo phát ra, chẳng qua lúc đó Nhân Hoàng gần như không bị làm sao, căn bản là không có bất cứ phản ứng khác mà trực tiếp lấy đi ngôi sao đó, điều này khiến cho đám người Tô Tín theo bản năng nghĩ rằng tinh vực đồ này không hề nguy hiểm.
Nhưng ai ngờ thứ tinh huy chói lóa kia lại ẩn chứa lực lượng cực mạnh, chỉ vì thực lực của Nhân Hoàng lúc trước quá biến thái nên những thứ đó cũng không thể tổn thương được đến đối phương, thậm chí ngay cả trạng thái phòng ngự mà Nhân Hoàng cũng không cả thèm bày ra.
Ba người nhìn nhau, dựa vào lực lượng của bọn họ căn bản không thể nào ngăn cản được lực lượng của tinh huy này, vậy bây giờ bọn họ phải làm thế nào? Chẳng lẽ cứ chờ những võ giả Thần Kiều cảnh kia tới, dựa vào lực lượng của bọn họ để lấy những ngôi sao này à? Đến lúc đó bọn họ còn có phần sao?
Triệu Vũ Niên và Công Tôn Vân cũng không có quan hệ gì với cường giả Thần Kiều cảnh, mà kể cả là Tô Tín thì cũng không nguyện ý như vậy.
Hiện tại hắn vẫn không thể liên lạc được với Địa Tạng Vương, nếu như Thần Kiều cảnh khác mà xuất hiện ở nơi này, vậy Tô Tín lấy cái gì để tranh với bọn họ?
Cho dù tất cả bọn họ đều đến thì Địa Tạng Vương cũng chỉ có một người, còn Huyền Khổ, Lý Bá Dương và Thiên Đế cũng không phải dạng dễ đối phó, muốn đoạt được sao từ tay bọn họ thì cho dù là Địa Tạng Vương cũng không thể chiếm được quá nhiều tiện nghi.