Chương 2300 Lại nổi sóng lớn (2)
Mặc dù hiện giờ bọn họ đang muốn bày Huyết Sát kiếm trận, chôn giết Chân Vũ để kích hoạt trận pháp, nhưng kế hoạch trước đó của bọn họ là kéo từng người tới một, ở đây đã có nhiều cường giả Chân Vũ cảnh như vậy, nếu Tô Tín có thể chôn giết hết bọn họ một lượt, vậy chắc Tô Tín cũng có thể trực tiếp lên cấp Thần Kiều.
Những người mới tới chắc là vì chấn động do trận đấu giữa bọn họ hấp dẫn, chuyện này thì không có cách nào, hoàn toàn là vấn đề xác suất.
Phạm vi mảnh vỡ thế giới này không nhỏ, cho dù là Chân Vũ bay từ bên này đến bên kia cũng mất mấy ngày, nếu muốn lục soát toàn bộ mảnh vỡ thế giới này, e là thời gian một tháng còn chưa đủ.
Hiện tại đám Lục Huyền Phong đến nhanh như vậy, hẳn là bọn họ ở cách nơi này không xa, dù sao dựa theo bản đồ phân bố thực lực kia, vị trí toà cung điện hình rồng ở ngay trung tâm của mảnh vỡ thế giới, cũng nơi dễ dàng hấp dẫn người khác đến nhất.
Lục Huyền Phong nhìn tình hình nơi này, đầu óc bỗng có hơi choáng váng.
Thực ra thời gian bọn họ ở trong mảnh vỡ thế giới này cũng không tính là quá lâu, chỉ xấp xỉ năm ngày, mà phần lớn thời gian trong năm ngày này đều dùng để đi đường.
Kết quả hắn vừa cảm nhận được bên này có chấn động truyền đến là chạy thẳng tới đây, tổng cộng không mất mấy canh giờ, kết quả lại nhìn thấy cảnh tượng thế này.
Bọn họ không biết quá trình giao đấu, nhưng bây giờ chỉ nhìn qua, rõ ràng là sáu người Mạc Vô Vi đối phó với ba người Tô Tín, kết quả bị Tô Tín giết ngược lại hai người, còn đánh Mạc Vô Vi trọng thương.
Trái lại bên phía Tô Tín, Tô Tín nhìn qua chỉ tiêu hao hơi lớn, còn trên người Triệu Vũ Niên và Chân Vũ từ hải ngoại kia không có một vết thương nào, điều này không khỏi quá đáng sợ!
Thật ra mặc dù trước đó Mạc Vô Vi không nói với Lục Huyền Phong rằng muốn bắt tay đối phó với Tô Tín, nhưng hắn đã gặp Trần Huyền Tông, Trần Huyền Tông nói với hắn chuyện này, Mạc Vô Vi xin hắn cùng ra tay đối phó với Tô Tín, không cần hắn chủ công, chỉ cần Trần Huyền Tông có thể bỏ đá xuống giếng vào thời khắc then chốt là đủ.
Long Hổ Đạo Môn cũng không có ân oán gì quá to lớn với Tô Tín, mặc dù quan hệ giữa hắn và Mạc Vô Vi cũng khá tốt, nhưng giao tình này không đủ để hắn trở mặt với Tô Tín.
Vậy nên Lục Huyền Phong chỉ qua quýt phụ họa, cũng không đồng ý thẳng.
Có điều sau đó hắn nghĩ, nếu đám Mạc Vô Vi thật sự có cách chắc chắn giết được Tô Tín, vậy hắn bỏ đá xuống giếng vào thời khắc mấu chốt thực ra cũng chẳng có gì.
Mặc dù Tô Tín là người Địa Phủ, nhưng đừng quên Địa Phủ còn có một kẻ địch lớn là Thiên Đình lù lù ở đó, nếu Tô Tín chết thật, Thiên Đình bỏ đá xuống giếng đã đủ gây phiền phức cho Địa Phủ rồi.
Hơn nữa Lục Huyền Phong thân là chưởng giáo Long Hổ Đạo Môn, người khác sợ Địa Phủ chứ hắn thì không.
Tuy quan hệ giữa tứ đại Đạo môn không được tốt lắm, nhưng cũng không tệ như Thiếu Lâm Tự và Mật tông, ít nhất anh em máu mủ ruột rà không phải nói chơi.
Nếu Địa Phủ thật sự đến gây sự với hắn, Huyền Trần Tử thuộc Thái Nhất Đạo Môn vẫn luôn đang bế quan có ra tay hay không thì khó nói, nhưng Lý Bá Dương của Tạo Hóa Đạo Môn chắc chắn sẽ ra tay.
Vậy nên thực ra trước khi tới đây, Lục Huyền Phong đã quyết định rồi, nếu có cơ hội, hắn cũng không ngại ra tay, coi như trả món nợ ân tình cho Mạc Vô Vi.
Kết quả tình hình hiện tại khiến hắn không kịp chuẩn bị, hắn đi bỏ đá ai, xuống giếng ai? Tô Tín hay là Mạc Vô Vi?
Vậy nên Lục Huyền Phong chỉ đành ho khan một tiếng, hỏi Mạc Vô Vi: “Mạc huynh, sao biến thành bộ dạng thế này?”
Mạc Vô Vi thở dài nói: “Tính sai thôi, Lục huynh, nếu lần này ngươi chịu giúp ta, về sau ta nhất định sẽ báo đáp hậu hĩnh!”
Lục Huyền Phong cũng thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Mạc huynh, không phải ta không muốn giúp ngươi, mà là ta có quá nhiều ràng buộc, dù sao ta là chưởng giáo Long Hổ Đạo Môn, nên cân nhắc đến Long Hổ Đạo Môn trước tiên, vậy nên chuyện này ta thật sự lực bất tòng tâm.”
Lục Huyền Phong nói rồi trực tiếp tránh sang một bên.
Hiện tại hắn còn chưa xác định được khí thế của song phương, vì thế an toàn nhất vẫn là đứng một bên đàng hoàng xem tình hình thì tốt hơn, cố gắng không dính dáng vào.
Bạch Vô Mặc cũng thế, khi hắn thấy trong những người này có Tô Tín, hắn đã quyết định ngay, sẽ không tham dự vào chuyện này.
Mặc dù lúc trước, hắn bị Tô Tín đặt bẫy ở hải ngoại một lần, chọc Bạch Vô Mặc tức ngứa răng, nhưng hắn cũng biết được thực lực, độ tàn nhẫn và khó chơi của Tô Tín.
Đối với loại người như Tô Tín, hoặc là ngươi một đòn giết chết đối phương, không cho hắn cơ hội vươn mình, hoặc là ngươi chớ chọc vào hắn, nếu không sự trả thù trong tương lai tuyệt đối sẽ là ác mộng của ngươi.
Lục Huyền Phong và Bạch Vô Mặc không định đi trêu chọc Tô Tín, ngược lại trong ánh mắt Thẩm Cửu Phong nhìn về phía Tô Tín lộ ra vẻ âm lãnh.
Bản thân hắn không phải người rộng lượng gì, hơn nữa hồi trước ở đất hải ngoại, từ đầu tới cuối hắn đều bị Tô Tín áp chế, còn bị thương nhẹ, vì vậy lần này đến thành Bạch Đế, trong lòng Thẩm Cửu Phong đã có ý định báo thù.