Chương 2302 Làm lớn chuyện lên (2)
Kinh quang từ pháp tướng tỏa ra chiếu rọi trời đất, Tô Tín trực tiếp xông về phía Mạc Vô Vi.
Đã đến lúc này, Tô Tín cũng không cần tiếp tục giữ Mạc Vô Vi lại để hắn hấp dẫn người tới đây nữa, dù gì người bị kéo tới đã đủ nhiều, cũng gần đến thời điểm hắn phải chết.
Sự thù hận của kẻ này với mình đã khiến hắn hoàn toàn điên cuồng, không đoán được hắn sẽ làm ra chuyện gì, vì thế Tô Tín cũng không thể thả hắn ra ngoài.
Những người khác trong số năm người kia không động thủ, ngược lại Thẩm Cửu Phong hung ác quát một tiếng, tay cầm Hàn Long Yển Nguyệt Đao, tuy thanh đao này đã mất hết linh tính, nhưng gốc gác vẫn là thiên binh. Hắn tiếp chiêu Tô Tín, ánh đao xẹt qua hư không, tựa như khai thiên.
Thấy Thẩm Cửu Phong ra tay, bất kể là Bạch Liên Thánh mẫu hay đám Trần Huyền Tông đều cố tình chậm một bước, không ra tay cùng hắn.
Bạch Vô Mặc đứng bên lắc đầu, hắn đã không biết nên hình dung tên Thẩm Cửu Phong này như thế nào mới phải, những người hải ngoại quả nhiên rất ngây thơ, tâm cơ thủ đoạn thế này mà cũng dám đến đất Trung Nguyên lăn lộn, chết cũng không biết vì sao lại chết.
Đại Phong Kiếm tôn Y Kiếm Đình gì đó đã chết trong tay Tô Tín, xem ra Thẩm Cửu Phong cũng cách cái chết không xa.
Nhìn phản ứng của đám Bạch Liên Thánh mẫu là rõ, hiển nhiên bọn họ đều đã biết rồi khả năng bộc phát của Tô Tín mạnh cỡ nào, vậy nên ai cũng không dám tiên phong cứng đối cứng.
Trước đó toàn là Mạc Vô Vi có tử thù với Tô Tín đánh tuyến đầu, hiện tại Mạc Vô Vi đã bị trọng thương, lại có Thẩm Cửu Phong ngu ngốc xông lên, bây giờ bọn họ cầu còn không được ấy chứ.
Đương nhiên trong mắt mấy người Bạch Vô Mặc, khi chân chính chiến đấu đến mức sống mái, hắn là kẻ dễ dàng bị chôn giết đầu tiên.
Lúc này, tất nhiên Thẩm Cửu Phong cũng có thể nhìn thấy hành động của đám Bạch Liên Thánh mẫu, hắn không khỏi thầm mắng một câu, đám võ giả đất Trung Nguyên quả nhiên không đáng tin cậy, đã đến thời điểm này rồi mà bọn họ còn ở đây giở trò khôn vặt.
Với đám Bạch Liên Thánh mẫu, Thẩm Cửu Phong cũng là có chút “thành thật” hơi quá, chỉ có điều hợp tác với loại người thành thật này mới là chuyện bọn họ thích nhất, ít nhất ở thời khắc mấu chốt, bọn họ còn có một đối tượng để lại làm bia đỡ đạn.
Hiện giờ Thẩm Cửu Phong còn không biết mình đã bị người ta xem là bia đỡ đạn.
Hắn từng giao thủ với Tô Tín ở đất hải ngoại, vậy nên theo bản năng cho rằng mặc dù Tô Tín thực lực mạnh, nhưng hiện tại phía hắn chiếm ưu thế về nhân số, chắc hẳn không cần lo lắng.
Nhưng hắn không biết hồi trước ở đất hải ngoại, Tô Tín căn bản không dùng hết toàn lực, khi đó mục đích của Tô Tín chỉ là muốn lấy được Thần Võ Lệnh, cho dù tốn công sức giết chết Thẩm Cửu Phong, hắn cũng chẳng được lợi gì.
Nhưng hiện tại, Thẩm Cửu Phong sẽ nhanh chóng biết được rốt cuộc hắn đã nhầm lẫn lớn đến mức nào.
Pháp tướng đế ảnh sau lưng Tô Tín sáng rực lên thần quang lóng lánh, theo Tô Tín phát huy đấu chiến kim thân đến mức tận cùng, đế ảnh gần như đã ngưng tụ thành thực chất, một quyền hạ xuống, hư không xung quanh bắt đầu xuất hiện từng trận gợn sóng, tựa sắp xé rách thế giới này!
Quyền ảnh khổng lồ đánh Hàn Long Yển Nguyệt Đao, lập tức tạo ra một tiếng nổ thật lớn.
Đúng là Hàn Long Yển Nguyệt Đao của Thẩm Cửu Phong rất sắc bén, chỉ có điều bây giờ nó thậm chí còn không được tính là thiên binh, chỉ có một cái xác không gốc gác thần binh, căn bản không thể phát huy uy lực của thần binh ngày xưa.
Thế nên trước một đòn của Tô Tín, một đao của hắn bị mạnh mẽ chặn giữa không trung, căn bản không chém được pháp tướng của Tô Tín.
Hơn nữa pháp tướng đấm một quyền càng khiến Thẩm Cửu Phong cảm nhận được một luồng sức mạnh vọt tới, suýt nữa làm hắn không cầm nổi đao trong tay, cho dù hắn gắng cầm chặt Yển Nguyệt Đao trong tay, nhưng luồng sức mạnh kia lan truyền đến cánh tay của hắn, khiến huyệt hổ khẩu trên tay Thẩm Cửu Phong rách toác, máu tươi chảy ra.
Tô Tín bước ra một bước, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Thẩm Cửu Phong, thần mang màu vàng suýt chút nữa chói bị thương hai mắt Thẩm Cửu Phong.
Thẩm Cửu Phong còn chưa kịp phản ứng, Tô Tín đã nghiêng người lên, võ đạo đấu chiến chi cực được hắn phát huy đến cực hạn, quyền chưởng kiếm chỉ, mỗi một loại đều có khí thế đổ núi băng sông, chẳng mấy đã đánh cho Thẩm Cửu Phong tan tác, thậm chí khiến hắn ngay cả phòng ngự cũng có chút miễn cưỡng.
Sở trưởng của Thẩm Cửu Phong ngoại trừ đao pháp ra, mặc dù cũng có công pháp loại cận chiến, nhưng hiển nhiên hắn hoàn toàn không thể so sánh với Tô Tín.
Thậm chí ngay cả người đi theo võ đạo đấu chiến chi cực ngay từ đầu như Triệu Vũ Niên cũng không thể không thừa nhận, về mặt này Tô Tín đã loáng thoáng sắp vượt qua hắn.
Thẩm Cửu Phong bị mấy chiêu liên tiếp đánh lùi, nội tạng chấn động, không kìm được phun một ngụm máu tươi ra, hắn không nhịn được gào lên: “Còn không ra tay, các ngươi đợi xem trò vui hả?”
Bạch Liên Thánh mẫu cười lạnh nói: “Gấp làm gì? Yên tâm, không chết được.”
Mấy người ở đây không thù không oán với Thẩm Cửu Phong, đương nhiên bọn họ sẽ không nhìn Thẩm Cửu Phong chết đi như thế.