Chương 2309 Thực lực đại khủng bố
Vừa rồi mấy người chúng ta liên thủ với Mạc Vô Vi nhằm vào Tô Tín, bây giờ sợ là đã vào danh sách đen của Tô Tín rồi. Lòng dạ tên đó chẳng lấy gì làm rộng lượng, lúc trước Đường Môn và Cản Thi Phái muốn ra tay bỏ đá xuống giếng với hắn, kết quả các ngươi cũng đều nhìn thấy. Đường Môn truyền thừa mấy nghìn năm bị diệt, ám khí chí tôn Trảm Thần Phi Đao tiêu hao hết tâm huyết hơn mười đời cường giả Đường Môn mới chế tạo ra cũng rơi vào tay Tô Tín. Ngày xưa Dịch Kiếm Môn không thể triệt để tiêu diệt sạch Cản Thi Phái, vậy mà đến tay Tô Tín thì hoàn toàn đoạn tuyệt truyền thừa, bị Huyết Thần Giáo dưới tay hắn thay thế. Trước đây Tô Tín có thể làm ra những chuyện này, tương lai nếu Tô Tín thật sự lên Thần Kiều, sao các ngươi biết Tô Tín sẽ không đuổi cùng giết tuyệt các ngươi?”
Trần Huyền Tông cau mày nói: “Vậy nên bây giờ ngươi muốn?”
Bạch Liên Thánh mẫu trầm giọng nói: “Trước tiên xếp chuyện tranh cướp cơ duyên xuống thứ hai, toàn lực chèn ép Tô Tín, tuyệt đối không thể để hắn lấy được một ngôi sao nào! Nếu không ngày Tô Tín lên đến Thần Kiều, chính là ngày đưa tang chúng ta.”
Đám Trần Huyền Tông nghe thấy thế, nhất thời cả kinh, bọn họ không cách nào ngờ được Bạch Liên Thánh mẫu lại đánh giá Tô Tín cao như thế, cho rằng hắn có thể lên đến Thần Kiều.
Hiện tại trong giang hồ, có thể chân chính xưng là đỉnh cao chỉ có võ giả Thần Kiều cảnh, gần như mỗi một người đều kinh tài tuyệt diễm, tung hành thiên hạ.
Bọn họ không phủ nhận Tô Tín thật sự rất xuất sắc, nhưng bọn họ căn bản không suy nghĩ Tô Tín theo hướng Thần Kiều cảnh, dù sao như vậy khó tránh khỏi quá mức đáng sợ.
Thấy ánh mắt mấy người này, Bạch Liên Thánh mẫu sâu xa nói: “Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, đợi đến ngày Tô Tín thật sự đột phá Thần Kiều, chỉ sợ chúng ta cũng phải sững sờ. Hơn nữa kể cả Tô Tín không đột phá Thần Kiều, trong mấy vị ở đây, ai có lòng tin có thể chống đỡ được thế lực cường đại dưới trướng Tô Tín? Dẫu sao ta có lòng tin, chỉ cần Tô Tín chưa đột phá Thần Kiều, cùng lắm ta liền tiếp tục trốn trong Bạch Liên Giáo là được, dù sao chỉ cần ta không chủ động xuất đầu lộ diện, Tô Tín cũng sẽ không tìm được ta. Nhưng chư vị thì sao? Các ngươi lấy cái gì chặn lại Tô Tín? Các ngươi căn bản không ngăn được!”
Bạch Liên Thánh mẫu nói lời này rất không khách khí, nhưng về mặt nào đó lại là sự thực.
Thế nên bây giờ chỉ có hai lựa chọn bày ra trước mặt mọi người, lựa chọn tạm thời bỏ qua cơ duyên, đi chặn đường Tô Tín, hoặc là mặc kệ Tô Tín đi đoạt được cơ duyên, hắn có thể không lên được đến Thần Kiều, thậm chí còn có thể bị Lý Bá Dương giết chết, nhưng tương tự cũng có thể đột phá Thần Kiều, sống sót đi ra khỏi thành Bạch Đế, lần lượt tìm từng người bọn họ trả thù!
Chuyện trước mắt lửa xém lông mày, thấy Tô Tín đã ỷ vào thực lực của mình vọt tới đầu tiên, bọn họ vẫn không ra tay chặn lại sẽ thật sự muộn mất!
Vậy nên bốn người quyết định thật nhanh, trực tiếp ra tay chặn trước mặt Tô Tín.
Thấy cảnh này, các võ giả khác lập tức tránh ra, cách xa mấy người Tô Tín, tránh bị tai bay vạ gió, ngay cả Triệu Vũ Niên và Công Tôn Vân cũng thế.
Hiện tại cơ duyên ở trước mặt, kế hoạch liên thủ trước đó của bọn họ đã không còn giá trị, đã như thế, vậy bọn họ đương nhiên cũng không cần tiếp tục ra tay giúp Tô Tín.
Hơn nữa hiện giờ, thực ra Triệu Vũ Niên cũng hơi thắc mắc về mục đích của đám Bạch Liên Thánh mẫu.
Thực ra ban nãy, chắc chẳn bọn họ đều thấy được thực lực của Tô Tín mới đúng, kể cả tập trung sức mạnh của bốn người bọn họ cũng là đừng mơ giết chết Tô Tín, vậy hiện tại bọn họ ra tay là vì cái gì?
Tô Tín cũng híp mắt nhìn bốn người bọn họ nói: “Mạc Vô Vi đã chết, các ngươi vẫn còn muốn giết ta?”
Bạch Liên Thánh mẫu nhàn nhạt nói: “Không phải chúng ta muốn giết ngươi, chỉ là muốn ngăn ngươi lại mà thôi, dù chúng ta không lấy được cơ duyên trong thành Bạch Đế lần này, ngươi cũng đừng mơ lấy được.”
Đám Bạch Liên Thánh mẫu có thế quyết tâm như vậy, Tô Tín thật sự rất kinh ngạc, bao gồm các võ giả khác ở đây cũng vậy, bọn họ không ngờ mấy người Bạch Liên Thánh mẫu sẽ kiêng kỵ Tô Tín đến mức này, thà bản thân không đoạt cơ duyên cũng phải ngăn cản Tô Tín đi đoạt.
Thân là Chân Vũ, bọn họ sống lâu như vậy, làm không ít chuyện thiệt người lợi mình, nhưng chuyện thiệt người mà mình cũng không được lợi, ngoại trừ những kẻ có sở thích ngược đời nhàn rỗi thật sự, thật sự rất ít người làm thế.
Tô Tín nhìn bốn người Bạch Liên Thánh mẫu, nhàn nhạt nói: “Ta biết các ngươi sợ cái gì, đơn giản là sợ ta lấy được cơ duyên này, thực lực tăng mạnh sẽ đi trả thù các ngươi. Cơ duyên trước mắt, ân oán cỡ này ta có thể buông xuống, chỉ cần các ngươi tránh ra, ta có thể hứa sau khi ra ngoài sẽ không ra tay với các ngươi.”
Bạch Liên Thánh mẫu cười lạnh nói: “Tuy tên của ngươi là Tô Tín, nhưng hiển nhiên lời ngươi nói ra không đáng tin bằng tên của ngươi.”
Tô Tín lắc đầu nói: “Vậy thật đáng tiếc, thực ra Tô Tín ta làm người luôn giữ chữ tín. Ví dụ như hiện tại các ngươi dám cản ta, vậy ta sẽ giết các ngươi, ta có thể lấy được những cơ duyên này, nhưng các ngươi không lấy được.”