Chương 2324 Tiên vực
Bạch Đế Thành do chính Nhân Hoàng lưu lại, lực lượng nhất thế hoàng triều mạnh đến bao nhiêu bọn họ đều biết, không có ai dám đi phản kháng nhất thế hoàng triều cả, chứ đừng nói là một địa phương quan trọng như Bạch Đế Thành kia.
Ai ngờ vạn năm sau, lại thật sự có người đánh vỡ Bạch Đế Thành, cho bọn họ một cơ hội trở về cố hương!
Lúc này một lão già trong số ba tên Chân Vũ đột nhiên cau mày nói: "Người ở đó lại dám đánh nát Bạch Đế Thành, vậy có phải do nhất thế hoàng triều xảy ra vấn đề gì hay không? Hơn nữa bọn họ đã phá vỡ phong ấn của Bạch Đế Thành, vậy cũng có nghĩa là chắc hẳn sẽ có người tiến vào bên trong mảnh vỡ thế giới độc lập kia.
Mảnh vỡ kia đã bị cách ly với tiên vực, vậy nên ban đầu lực lượng của chúng ta cũng chưa từng tiến vào đó, nếu như ta đoán không sai, nơi đó hẳn là còn sẽ có một số dân bản địa sống, trong tay đám người kia cũng tích trữ được chút ít, nếu như thực lực của võ giả tiến vào nơi đó quá yếu, vậy thì ai thắng ai thua cũng đều không tốt."
Một trong ba vực chủ thản nhiên nói: "Một vạn năm đã qua, làm gì có cái gì sẽ không thay đổi? Lúc trước Nhân Hoàng bệ hạ đã mang hết tinh nhuệ của nhất thế hoàng triều đi, mặc dù nội tình vẫn như cũ, nhưng chẳng may xuất hiện loại nhân tài kinh tài tuyệt diễm nào đó thì cũng có khả năng sẽ đánh đổ sự thống trị của nhất thế hoàng triều.
Đương nhiên chuyện này cũng không quan trọng, chỉ cần chúng ta trở về, nhất thế hoàng triều vẫn là nhất thế hoàng triều như cũ!
Về phần những người đã tiến vào bên trong mảnh vỡ tiên vực kia thì cũng không cần phải quản, dù sao dựa vào lực lượng của chúng ta bây giờ, muốn quản cũng không quản được."
Đối với những người ở tiên vực này mà nói, bọn họ nghĩ rằng mình mới là nhân tộc chính thống, bao gồm cả việc Nhân Hoàng phi thăng tới thế giới này cũng dẫn theo bọn họ, điều này đã có thể chứng minh sự ưu tú của bọn họ.
Vậy nên trong lòng bọn họ còn mang theo cảm giác ưu việt đối với những võ giả nhân tộc ở cố hương.
"Đúng rồi vực chủ, chúng ta có cần báo cho người ở các vực khác hay không?"
Sắc mặt vực chủ hơi do dự một chút, sau đó lắc đầu nói: "Không cần, chúng ta cứ tự chuẩn bị, kiểu gì bọn họ cũng sẽ phát hiện ra động tĩnh, chẳng qua là sớm hay muộn mà thôi.
Chúng ta trước hết cứ đả thông lối về, không biết trong một vạn năm qua nhất thế hoàng triều còn tồn tại hay không, quê hương của chúng ta sẽ có bộ dáng gì, cũng không biết có giống với bên trong đá lưu ảnh hay không."
Toàn bộ tiên vực thật ra cũng không hề vững chắc như thép, những người ngày xưa được Nhân hoàng dẫn lên đây mặc dù đều là tâm phúc của Nhân, nhưng xuất thân thì lại không giống nhau.
Vậy nên sau khi tới tiên vực, Nhân Hoàng cũng bắt đầu đi bế quan, đám người cũng biết được tin tức là thế giới này sắp biến mất, vốn dĩ bọn họ đều thuộc về một thế lực nhưng lại bắt đầu cãi lộn, cuối cùng thậm chí còn suýt chút nữa là công khai gây chiến.
Mặc dù cuối cùng những người này đều kiềm chế lại, nhưng những cường giả dưới trướng Nhân Hoàng đều tránh không được mà bị phân tách, cuối cùng trực tiếp phân thành mười chín vực dựa vào sự phân bố địa hình của, giữa các vực thình thoảng cũng xuất hiện chút va chạm tranh đấu.
Trong vòng một vạn năm, mười chín vực này bởi vì tiên vực đang không ngừng sụp đổ mà biến mất, cũng bởi vì xung đột với các vực khác mà bị diệt, vậy nên cho tới bây giờ, mười chín vực này cũng chỉ còn lại mười hai vực, hơn nữa diện tích cũng được phân chia lại một lần nữa, nhỏ hơn so với lúc trước không ít.
Hơn nữa giữa các vực này cũng thường lục đục với nhau, mặc dù không đến mức khai chiến, nhưng từ đâu đã không tính là người một đường nữa rồi.
Trước mắt, chỗ của ba người này chính là Huyền Thiên vực, người sáng lập ra chính là mấy vị thiên sư của Đạo môn, khi đó Đạo môn là quốc giáo của nhất thế hoàng triều, phàm là Thần Kiều cảnh đều có tư cách được phong làm thiên sư.
Huyền Thiên Vực của bọn họ cũng được sắp xếp trong hàng ngũ đứng đầu của mười hai vực.
Mà bây giờ, trung tâm của mười hai vực này đang là Hoàng Thiên Vực, chính là vị trí dòng dõi của Nhân Hoàng ngày xưa, cũng là vực mạnh nhất trong số mười hai vực.
Trong đó có một tên Chân Vũ do dự nói: "Ngay cả người của Hoàng Thiên Vực cũng không nói cho sao?"
Vực chủ Huyền Thiên Vực lắc đầu nói: "Chư vị, Nhân Hoàng đã bế quan được vạn năm, loại mà hắn bế quan chính là gì? Là sinh tử quan đó!
Lúc trước Nhân Hoàng đã đứng ở cực hạn võ đạo, vậy nên hắn mới không lựa chọn đi tu luyện bí pháp kéo dài tuổi thọ của thế giới này, huống hồ cho dù có tu luyện cũng vô dụng, thế giới này cũng sắp bị hủy diệt, tiếp tục tu luyện bí pháp tương quan lực lượng của thế giới này cũng không có nhiều tác dụng.
Nếu đã như vậy, các ngươi còn tin rằng Nhân Hoàng còn sống sao? E là cho dù đến cả Khương gia của Hoàng Thiên Vực cũng không tin!
Mặc dù bây giờ trên danh nghĩa chúng ta vẫn là người dưới trướng của Nhân Hoàng như cũ, nhưng thứ này cũng chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi.
Có Nhân Hoàng ở lại thì nhất thế hoàng triều mới là nhất thế hoàng triều, không có Nhân Hoàng, nhất thế hoàng triều kia cũng không là cái rắm gì cả!"