← Quay lại trang sách

Chương 2326 Kết cục phân loại giang hồ

Thật ra cho dù Hàn Thiên Vực có sụp đổ thì người sống ở nơi đây cũng sẽ không chết.

Dù sao tất cả mọi người đều là võ giả nhân tộc, Hàn Thiên Vực có hỏng thì những người khác sẽ không thấy chết mà không cứu.

Nhưng thế hệ Thượng Quan thị hiện đang thống lĩnh Hàn Thiên Vực, mỗi một đời vực chủ Hàn Thiên Vực đều là tộc nhân của Thượng Quan thị, nếu đến những nơi khác thì bọn họ còn có thể trở thành vực chủ nữa sao?

Vậy nên đối mặt với chuyện Hàn Thiên Vực sắp sụp đổ, kỳ thật những người khác ở Hàn Thiên Vực cũng không gấp gáp lắm, chỉ có Thượng Quan thị bọn họ mới lo lắng sốt ruột mà thôi.

Niềm vui sướng của Thượng Quan Linh qua đi, hắn liền trực tiếp phân phó người của Hàn Thiên Vực chuẩn bị kỹ càng tất cả các trận pháp phá giới, đồng thời cũng chuẩn bị thu dọn đồ đạc trở về hạ giới.

Dĩ nhiên không phải tất cả người Hàn Thiên Vực đều là người hạ giới, Thượng Quan Linh cũng chỉ mới thấy qua những người được gọi là cố hương kia qua đá lưu ảnh mà thôi, hiện tại một vạn năm qua đi, những người ở đó có còn giống như đá lưu ảnh miêu tả hay không thì vẫn còn là một ẩn số.

Vậy nên Thượng Quan Linh dự định tự mình đi trước dò đường.

Hắn vẫn có lòng tin đối với thực lực của mình, mặc dù Chân Vũ cảnh cũng không có gì mới mẻ ở thời kỳ thượng cổ, nhưng đặt trong thời kỳ hiện tại thì lại là cường giả.

Hơn nữa theo như hắn biết thì ở hạ giới, nguyên khí cũng không nồng đậm như ở tiên vực, hơn nữa các loại thiên tài địa bảo ở đó cũng đã bị Nhân Hoàng tiêu hao khá nhiều trong trận đại chiến với yêu tộc, vậy nên căn bản không thể nhiều bằng tiên vực được.

Căn bản thựclực ở hạ giới cũng không mạnh lắm, dựa vào thực lực Chân Vũ cảnh của Thượng Quan Linh hắn là hoàn toàn có thể chống đỡ.

Ngay khi người của tiên vực bên này còn đang mang tâm tư riêng thì cuộc tranh giành ở Bạch Đế Thành tại hạ giới cũng đã kết thúc.

Hơn mười Chân Vũ cảnh hợp lực lại vì ngôi sao trong tay Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.

Hai người bọn họ cũng vô cùng uất ức, ngôi sao trong tay của Lý Bá Dương và Huyền Khổ thì dựa vào lực lượng của bọn họ không chặn được, ngôi sao trong tay Tô Tín bọn họ cũng không dám đi đoạt thế nên đã hợp lại để bắt nạt hắn, nghĩ hắn là quả hồng mềm dễ bóp sao?

Bình tĩnh cân nhắc, mặc dù Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đã từng chịu thua thiệt trong tay Tô Tín, Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế đã ba lần bị Diên La Thiên tử giáo huấn cho không khác gì cháu trai, đều chỉ cần một tát là đánh bay, uất ức đến cực điểm, nhưng so sánh với phần lớn Chân Vũ cảnh còn lại thì thực lực của bọn họ cũng không tính là yếu.

Chỉ là bây giờ có tận hơn mười Chân Vũ vây công, cho dù thực lực của bọn họ mạnh hơn cũng không còn cách nào, bọn họ không thể nào ngăn cản được đến trước khi Bạch Đế Thành sụp đổ.

Hai người kia bèn quyết tâm, trực tiếp chia ngôi sao thành hai, nuốt luôn vào trong bụng, sau khi hoàn thành liền bắt đầu đi luyện hóa.

Nếu như đã bắt đầu luyện hóa thì lực lượng của ngôi sao này đã bắt đầu bốc hơi, lúc này dù có giết bọn họ thì cũng không lấy được ngôi sao kia, vậy thì đám người cũng sẽ không đi uổng phí công phu.

Sau khi nhìn thấy một màn này, mảnh vỡ thế giới cũng đã bắt đầu sụp đổ, đám người thuận theo khe hở trực tiếp rời khỏi thế giới mảnh vỡ, về tới bên ngoài của Bạch Đế Thành.

Lúc này ở bên trong đại điện của Bạch Đế Thành, mấu trăm tên tộc nhân Bạch thị cảm nhận được cỗ áp lực trên đầu bọn họ đã tiêu tán, thậm chí có một số người không nhịn được mà òa khóc.

Đối với bọn họ mà nói, Bạch Đế Thành này chính là một nhà tù, có chuyện gì có thể vui hơn là được thoát khỏi lao tù sao?

Tô Tín là người đầu tiên đi ra, thấy cảnh này hắn không khỏi nhíu mày.

Đám người này đã tính toán thành công, bọn họ đã thoát khỏi vận mệnh làm tù nhân nhưng những người khác thì lại không thoải mái như vậy.

Mặc dù đám người Lý Bá Dương đã thành công tiến vào bên trong cánh cửa đến thế giới khác, tìm được chỗ có cơ duyên, nhưng những người khác thì sao?

Bọn họ cũng không tìm được thứ gì tốt ở Bạch Đế Thành này cả.

Quan trọng nhất là đối với những tông môn được truyền thừa qua rất nhiều năm như Long Hổ Đạo Môn, trong tông môn bọn họ nhất định vẫn còn tồn tại không ít Thần Võ Lệnh.

Kết quả bây giờ Bạch Đế Thành đã bị hủy, Thần Võ Lệnh mà những năm gần đây bọn họ tích lũy cũng hoàn toàn trở thành thứ vô dụng.

Quả nhiên, sau khi những người khác xuất hiện, sắc mặt của bọn họ cũng không tốt đẹp gì, hiển nhiên là cũng đang nghĩ đến điểm này.

Lúc này đám người của Bạch Đế Thành cũng không dám khóc nữa, bọn họ cũng sợ sẽ bị người ta trả thủ, vậy nên hiện tại biểu hiện ra vô cùng biết điều.

Trước kia khi vẫn ở trong trận pháp, mặc kệ những võ giả này có thực lực gì thì thái độ của bọn họ với những võ giả này cũng không hề để ý chút nào, bộ dáng kiểu ngươi có thế làm gì được ta, dù sao cả đời ta đều bị giam ở đây, vậy nên cũng không cần phải tôn kính các ngươi.

Hơn nữa đừng nói là tôn kính, cho dù những võ giả Bạch Đế Thành này có chửi Chân Vũ cảnh ầm lên thì vẫn có trận pháp che chở cho bọn họ.