Chương 2333 Trả thù. (2)
Dưới thủ đoạng của Thượng Quan Linh, người của Hàn Thiên Vực bọn họ cũng dùng tốc độ nhanh nhất để dung nhập vào trong giang hồ.
Ngoại trừ Hàn Thiên Vực ra, trong một tháng này còn có một vực khác của tiên vực xuống hạ giới, vực này chính là Huyền Thiên Vực, trong đó vực chủ Huyền Thiên Vực 'Tử Phong Chân Nhân' Trần Hi Truyện còn có tu vi Thần Kiều cảnh, hơn nữa Huyền Thiên Vực còn có hai vị Chân Vũ, loại thực lực này thậm chí đã có thể sánh vai cùng với Thiên Đình.
Căn nguyên của Huyền Thiên Vực vốn bắt nguồn từ Đạo môn, nhưng cũng không hoàn toàn là Đạo môn.
Ngày xưa trong số ba ngàn Đạo môn, tổ tiên của Huyền Thiên Vực chính là do mấy cái chi nhánh Đạo môn liên thủ, sau này Huyền Thiên Vực lại có không ít võ giả gia nhập, vậy nên đã trở thành một thế lực lấy Đạo môn làm chủ.
Sau khi người của Huyền Thiên Vực hạ giới đã mang đến cho đám người trên giang hồ sự chấn động cực lớn, dù sao Trần Hi Truyện kia cũng là cường giả Thần Kiều cảnh, dưới tình huống đám người Lý Bá Dương biến mất, trên giang hồ làm gì có ai là đối thủ của hắn?
Hiện tại, bọn họ cũng không biết đối phương rốt cuộc là mang theo thiện ý hay là ác ý tới, dù sao dưới tình huống chân tướng vẫn chưa minh bạch, tạm thời án binh bất động mới là biện pháp tốt nhất.
Hơn nữa, người của Huyền Thiên Vực này ngược lại vô cùng khiêm tốn, cũng không phải vừa đến đã tiếp xúc với người trong giang hồ, bọn họ hạ giới ở một mảnh núi hoang tại Thanh Châu đạo.
Huyền Thiên Vực chỉ phái một phần nhỏ người để chỉnh đốn núi hoang, xây mấy đạo quan để tạm thời nghỉ ngơi, không hề có bộ dáng giống như muốn ở đây lâu dài.
Về sau Huyền Thiên Vực cũng từng phái người tiếp xúc qua với người của tứ đại Đạo môn, nhưng có vẻ như hiện tại tứ đại Đạo môn đều mang theo lòng cảnh giác, hai bên đều chỉ khách sáo với nhau một phen, trên thực tế cũng không nói ra bất cứ tin tức gì hữu dụng.
Tô Tín cũng không muốn quản mọi chuyện xảy ra trên giang hồ, trong thời gian một tháng Tô Tín đã nhanh chóng hoàn tất việc luyện hóa lực lượng bên trong ngôi sao kia, bao gồm cả lực lượng quy tắc cũng đã hấp thu toàn bộ.
Thần Kiều đạp thiên, Tô Tín đã mò tới cánh cửa quy tắc kia, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạp thiên mà đi, có thể nói cảnh giới đã tăng lên một đoạn dài, nhưng đáng tiếc, loại vật giống như bình cảnh này không phải chỉ dựa vào ngoại vật là có thể nhẹ nhõm nhảy qua.
Tựa như Lý Bá Dương lúc trước, vài người chỉ biết là hắn sau khi trở về từ Bạch Đế Thành mới tấn thăng đến Thần Kiều, nhưng thật ra trước đó Lý Bá Dương cũng đã sờ đến ngưỡng cửa Thần Kiều cảnh rồi, cơ duyên bên trong Bạch Đế Thành đối với hắn mà nói chỉ như dệt hoa trên gấm, chứ không phải đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Hiện tại Tô Tín cũng đã đạt đến ngưỡng cửa đó, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước ra, một bước này Tô Tín có thể lựa chọn bế quan lâu dài, cũng có thể lựa chọn ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, thời cơ đến tự nhiên có thể tấn thăng.
Tô Tín là một người không thích bế quan trong thời gian dài, đặc biệt là vào thời kỳ bình cảnh như thế này, vậy nên Tô Tín quả quyết lựa chọn cái sau.
Sau khi ra khỏi nơi bế quan, Tô Tín gọi Hoàng Bỉnh Thành tới hỏi: "Lão Hoàng, bên ngoài có truyền đến động tĩnh gì không?"
Hoàng Bỉnh Thành dường như đã chuẩn bị xong, trực tiếp móc ra một đống lớn tư liệu giao cho Tô Tín.
"Nhiều như vậy?"
Tô Tín kinh ngạc một phen, sau khi cẩn thận lật những tài liệu kia ra xem, trên mặt hắn lộ ra thần sắc cười như không cười.
Người của tiên vực này cũng không phải là đồ ngốc, cũng không vừa lên đến đã bày ra một tư thái hung hăng, đương nhiên theo Tô Tín, giữa đối phương nhất định sẽ có xô xát giao tranh, giang hồ lớn như vậy, nhiều cường giả như vậy lập tức vọt tới mà không xảy ra vấn đề mới là lạ.
Hiện tại mới chỉ có người của hai vực tới, một người hiện tại đã có thể dung nhập vào trong giang hồ mà không để lại chút dấu vết nào, một người khác thì lại vô cùng khiêm tốn, vậy nên hiện tại vẫn chưa nhìn ra bất cứ chuyện gì cả.
Đợi đến khi những võ giả tiên vực đồng loạt hạ giới, lúc đó mới có chuyện vui để xem.
Hoàng Bỉnh Thành ở một bên hỏi: "Lão đại, người của tiên vực này nói không chừng có thể sẽ xuất hiện ở Tây Bắc Đạo của ta, chúng ta có cần chuẩn bị một chút hay không?"
Tô Tín gật đầu nói: "Chuẩn bị một chút cũng được, chẳng qua cũng không cần thần hồn nát thần tính như vậy, đám người kia nói dễ nghe một chút thì là hậu đại của tinh anh nhân tộc ngày xưa, khó nghe một chút chính là một đám chó nhà có tang mà thôi, cũng không có gì khác biệt với những võ giả trên giang hồ cả.
Bọn họ không trêu chọc Tây Bắc Đạo của ta thì thôi, nếu như bọn họ dám khiêu khích Tây Bắc Đạo, vậy thì đương nhiên chúng ta cũng không cần phải chia đất cho bọn họ.
Đi tìm Đồng Vũ Dương, bảo hắn điều tra tin tức của 'Tinh Thần tử' Trần Huyền Tông cho ta, cho dù hắn có đi bế quan một lần nữa thì cũng phải tìm ra tung tích của hắn cho ta!"
Hoàng Bỉnh Thành nhíu mày hỏi: "Lão đại ngươi muốn...?"
Ánh mắt Tô Tín âm trầm nói: "Đương nhiên là muốn báo thù, bọn họ đã dám ra tay với ta ở trong Bạch Đế Thành, chẳng lẽ lại ngây thơ cho là ta sẽ nhịn xuống sao?"