Chương 2340 Mặc Môn (2)
Thiên hạ nhiều thần binh như vậy, cũng chỉ có Củ Tử Lệnh mới có bộ dáng kỳ dị như vậy, mà đơn thuần luận chỉ dựa vào uy năng mà binh khí có thể phát huy được thì Củ Tử Lệnh hẳn là mạnh nhất, nói nó là thần binh, còn không bằng nói Củ Tử Lệnh này chính là do thuật cơ quan thuật phối hợp với đạo luyện khí để tạo ra một sản phẩm cực hạn.
Một võ giả trung niên mặc áo gai màu đen, chân trần chậm rãi đi tới, là hắn có thực lực Dương Thần cảnh.
Phải biết Mặc Môn vô cũng khiêm tốn trong số Tả Đạo Bát Môn, họ tinh thông thuật cơ quan, không hề am hiểu võ đạo, có thể ở trong môi trường này mà tu luyện tới Dương Thần cảnh thì cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Hơn nữa biểu hiện của người trước mắt này cũng rất kỳ quái, tướng mạo của hắn vô cùng phổ thông, khí thế trên người cũng không mạnh lắm, hai mắt hơi có vẻ ngốc, cho dù hắn có nhìn thấy Chân Vũ cảnh là Tô Tín ở ngay trước mặt thì trong mắt của hắn cũng không toát ra vẻ kính sợ hay e ngại gì, tựa như trước mắt không hề có người này.
Tô Tín nhíu mày nói: "Mặc Môn Củ Tử?"
Tô Tín nghĩ không ra vì sao người của Mặc Môn lại xuất hiện ở đây, bởi vì hắn thấy Mặc Môn hẳn là sẽ không xen vào mấy chuyện loạn như thế này mới đúng.
Từ trước đến giờ, mối quan hệ của Mặc Môn và những tông môn khác đều chỉ nhàn nhạt, không tính là tốt, nhưng cũng không tính là xấu, hơn nữa Mặc Môn tinh thông nghiên cứu các loại cơ quan mà không bán ra bên ngoài, phần lớn đều là giữ lại để tự vệ hay nghiên cứu.
Không giống như Thiên Cơ Cốc bình thường coi việc buôn bán trận pháp thành một loại sản nghiệp, đối với ngưởi của Mặc Môn mà nói, chỉ cần ai có một loại tài nguyên Mặc Môn muốn mà không tìm được, vậy thì bọn họ mới có thể bán ra một chút cơ quan ám khí tồn kho ra bên ngoài, sau đó lập tức sẽ đổi tất cả thứ đó thành đủ loại vật liệu.
Chính vì vậy nên cơ quan của Mặc Môn có thanh danh rất lớn trên giang hồ, nhưng số lượng lại không nhiều, đặc biệt là cơ quan cao cấp, đơn giản là có tiền mà không thể mua được.
Sau khi Củ Tử Lệnh chặn kiếm khí của Tô Tín lại, liền trực tiếp bắt đầu biến thành một tấm lệnh bài có hình thù kỳ quái như lúc đầu, bay trở lại trong tay của võ giả Mặc Môn.
Sau khi nghe thấy lời của Tô Tín, võ giả Mặc Môn kia lắc đầu nói: "Tại hạ không phải Củ Tử, Củ Tử đang bế quan, tại hạ chỉ là mặc giả của Mặc Môn, Mặc Ly."
Mặc Môn không phân chia cấp bậc của các loại đồ vật kĩ càng như như những tông môn khác, ở trong Mặc Môn, ngoại trừ Củ Tử ra thì chỉ còn lại những người phổ thông khác, thậm chí Củ Tử cũng được tất cả mặc giả Mặc Môn để cử, chứ không phải dựa vào thực lực võ đạo và tài nghệ thuật cơ quan của đối phương.
Trong mắt Tô Tín lóe lên một tia sáng lạnh: "Mặc Môn cũng muốn cản ta sao? Theo ta được biết, Mặc Môn các ngươi hẳn là không thích xen vào những chuyện bao đồng như vậy mới đúng, hơn nữa Củ Tử của Mặc Môn đang bế quan, là ai đã ra lệnh cho các ngươi tới?"
Mặc Ly thản nhiên nói: "Ở trong Mặc Môn chúng ta, cho dù là Củ Tử cũng không thể nói gì được.
Thiên Cơ Cốc và Mặc Môn chúng ta đã từng hợp tác làm ăn vài lần, đã có giao tình mấy năm, phần lớn mặc giả đều đồng ý giúp Thiên Cơ Cốc một lần, vậy nên ta liền tới đây."
Lời này của Mặc Ly cũng không là giả, mặc dù Thiên Cơ Cốc và Mặc Môn nhìn như không có quan hệ gì, nhưng những năm gần đây bất cứ khi nào Mặc Môn cần luyện chế cơ quan thì đều sẽ cần một lượng lớn trận pháp.
Mặc dù về phương diện trận pháp thì Mặc Môn cũng có tài nghệ không kém, nhưng hiển nhiên là không thể nào so được với Thiên Cơ Cốc, vậy nên mấy ngàn năm nay, đúng là hai bên đã từng hợp tác không ít lần.
"Thế nhưng ngươi đến đây thì cũng làm được gì gì? Ngươi cho rằng chỉ dựa vào Mặc Môn của ngươi là có thể ngăn được ta, hay cho rằng dựa vào Củ Tử Lệnh của ngươi để ngăn được ta?" Tô Tín lạnh giọng nói.
Mặc Ly liếc Dương Thành Tử một chút, sau đó lắc đầu nói: "Đều không ngăn nổi, nhưng chỉ cần không thẹn với lương tâm là được."
Nhìn thấy ánh mắt của Mặc Ly, Dương Thành Tử không khỏi có chút cảm giác xấu hổ, bởi vì đúng là hắn đang lợi dụng người của Mặc Môn.
Đúng như Mặc Ly nói, bất luận là Mặc Môn hay Củ Tử Lệnh, những thứ này đều không thể ngăn được Tô Tín, nhưng phần lớn mặc giả của Mặc Môn lại đồng ý để Mặc Ly mang theo Củ Tử Lệnh tới, bởi vì giao tình giữa bọn họ, cũng là bởi vì nguyên tắc làm việc của Mặc Môn.
Biết rõ không thể nhưng vẫn làm, vì cái gì mà không thẹn với lương tâm, cảnh tượng như thế này so sánh với những tính toán của Dương Thành Tử lại khiến cho Thiên Cơ Cốc trở nên vô cùng buồn cười.
Dương Thành Tử cũng biết tất cả chuyện này, nhưng vì lợi ích của Thiên Cơ Cốc nên bọn họ vẫn cầu viện Mặc Môn, lợi dụng tính cách của những người Mặc Môn, bởi vì bọn họ biết là nhất định Mặc Môn sẽ tới.
Tô Tín nhìn Dương Thành Tử lắc đầu nói: "Ngươi cho rằng chút thủ đoạn nhỏ này đã có thể ngăn được ta sao? Đúng là nực cười.
Nước đi sai này của Thiên Cơ Cốc các ngươi không phải do tính toán của Thiên Cơ Cốc, mà là do đối tượng mà các ngươi dám tính kế!"