Chương 2342 Chuyển Luân Vương
Hiện tại đã đắc tội Tô Tín, mặc dù biết Tô Tín khả năng cao sẽ trả thù bọn họ, nhưng chuyện lần này là do họ đuối lý, cho dù Tô Tín có đánh đến tận cửa thì bọn họ cũng phải đưa cho Tô Tín một phần lễ vật lớn để bồi tội, sau đó mới bắt đầu phòng ngự.
Cũng như Tô Tín đã nói, nếu như hắn thật sự muốn giết Mặc Ly, thì ngay khi Mặc Ly ra tay với hắn lần đầu thì đã phải chết rồi.
"Đa tạ Tô đại nhân thông cảm, lễ vật bồi tội của Mặc Môn ta nhất định sẽ khiến cho Tô đại nhân hài lòng." Mặc Ly chân thành chắp tay, trực tiếp quay người rời đi.
Thời gian Tô Tín và Thiên Cơ Cốc giao thủ rất ngắn, trước sau cộng lại cũng chỉ có mấy chiêu mà thôi.
Nhưng chính trong mấy chiêu này đã trực tiếp phá hỏng Củ Tử Lệnh của Mặc Môn, một hơi đã đánh nát toàn bộ đại trận bảo hộ tông môn của Thiên Cơ Cốc, khiến cho đại trận tích lũy mấy ngàn năm của Thiên Cơ Cốc bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Thấy thực lực của Tô Tín, mọi người đều có thể khẳng định, thực lực của Tô Tín không sai biệt nắm đã gần đạt đến Chân Vũ cảnh đỉnh phong.
Nếu như không có những người của tiên vực kia xuất hiện thì sau khi đám người Lý Bá Dương rời đi, gần như Tô Tín có thể trở thành người đứng đầu giang hồ.
Sắc mặt Chu Ngũ Thành hoàn toàn trắng bệch.
Hắn là người cực lực chủ trương để Thiên Cơ Cốc ra tay với Tô Tín, thái độ của hắn cũng cường ngạnh nhất, bằng không thì Dương Thành Tử cũng sẽ không chọn như vậy.
Trước đó hắn đã phân tích thực lực Tô Tín rất lâu, tự nhận là đã làm tốt các bước chuẩn bị, kết quả bây giờ lại thất bại thảm hại, căn bản thực lực của Tô Tín đã kinh khủng đến mức vượt quá sức tưởng tượng của hắn, đối mặt với thực lực tuyệt đối, bất cứ sự tính toán nào cũng đều chỉ là chuyện cười mà thôi!
Trận tai họa lần này căn bản chính là do Chu Ngũ Thành hắn, mình đã phạm sai lầm thì đương nhiên phải tự mình ngăn chặn, vậy nên Chu Ngũ Thành liền trực tiếp gầm lên một tiếng, hai tay kết ấn, phóng về phía Tô Tín.
Hắn chỉ là Dung Thần cảnh, hiện tại mà xông lên thì không khác gì đang đi tìm đường chết.
Vậy nên hiện tại Chu Ngũ Thành cũng không phải muốn dùng thực lực của mình để liều mạng với Tô Tín, hắn muốn dùng máu tươi của mình để hiến tế cho trận pháp cuối cùng này, để nó có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất, bởi vì đại trận này vốn là do hắn tự mình bố trí vào mười năm trước.
Nhưng đáng tiếc hắn chỉ là võ giả Dung Thần cảnh, xem như có muốn tự sát trước mặt Tô Tín thì cũng đều là hy vọng xa vời.
Trong nháy mắt khi Chu Ngũ Thành xông tới, Tô Tín căn bản cũng không cho hắn cơ hội để thực hiện huyết tế gì đó mà trực tiếp liếc nhìn, Chu Ngũ Thành lập tức cảm giác trong mắt của Tô Tín tựa như một cái đầm sâu, tản ra hàn khí sâu thẳm vô tận, bất tri bất giác đã hút hắn vào trong đó, thậm chí ngay cả sinh cơ cũng bị hút vào!
Nháy mắt, thân thể Chu Ngũ Thành đã ngã trên mặt đất, sinh cơ đã hoàn toàn không còn.
Đối với Tô Tín mà nói, hiện tại chỉ cần có khoảng cách phù hợp là Kinh Mục Kiếp của hắn có thể giết chết bất cứ ai từ Dương Thần cảnh trở xuống.
Chu Ngũ Thành còn muốn vọt tới trước người hắn để tiến hành huyết tế gì đó, đơn thuần là muốn đi tìm chết.
Lúc này, Dương Thành Tử đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người, đại trận hộ tông mà Thiên Cơ Cốc bọn họ dựa vào để sinh tồn đã không còn, Chu Ngũ Thành cũng chết rồi, người của Mặc Môn cũng đã chạy, vậy bọn họ lấy cái gì để ngăn cản Tô Tín?
Một khắc trước hắn còn đang nghĩ cách làm thế nào để sử dụng Vạn La đại trận chấn hưng Thiên Cơ Cốc, kết quả hiện tại Thiên Cơ Cốc đã lâm vào trong cảnh ngộ nguy hiểm sắp bị diệt môn, loại biến hóa này quá nhanh, căn bản khiến cho Dương Thành Tử không kịp phản ứng.
Ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ Dương Thành Tử chắc chắn không thể nào thoát khỏi kiếp này thì một tiếng thở dài lại truyền đến từ bên trong Thiên Cơ Cốc: "Cho ta chút mặt mũi, đừng giết sư huynh Dương Thành Tử, chuyện này là do Chu Ngũ Thành đề nghị đầu tiên, nhận được sự ủng hộ của đại bộ phận đệ tử Thiên Cơ Cốc, cho dù sư huynh không muốn đáp ứng thì cũng nhất định phải đáp ứng."
Một lão giả có cách ăn mặc hơi lôi thôi đi ra từ bên trong Thiên Cơ Cốc, đứng ở trước mặt Tô Tín, căn bản là không mảy may có chút tư thái e sợ nào.
Mọi người ở đây lập tức sững sờ, hắn vừa mới nói cái gì? Cho hắn mặt mũi sao?
Ngay cả Thần Kiều cảnh mà Tô Tín còn không thèm cho mặt mũi, ngươi chỉ là một võ giả Dung Thần cảnh nho nhỏ mà bây giờ lại dám đứng trước mặt Tô Tín nói mấy lời như là cho mặt mũi các kiểu, tên này đúng là điên rồi.
Còn một số người cũng nhận ra vị này chính là Lữ Thiên Toán, nhân vật nắm quyền thứ ba của Thiên Cơ Cốc, bình thường vô cùng khiêm tốn, nghe nói hắn cũng không thích tranh quyền đoạt lợi, viẹc hắn thích nhất là nghiên cứu một số thứ kỳ quái ở bên trong Thiên Cơ Cốc, hiện tại xem ra hẳn là hắn đã nghiên cứu những những thứ kia đến mức choáng váng rồi? Dám đứng trước mặt Tô Tín mà nói những lời này.
Nhưng không ai ngờ, biểu hiện tiếp theo của Tô Tín lại khiến cho bọn họ phải mở to miệng, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Chỉ thấy Tô Tín cũng không hề động thủ, thậm chí thái độ của hắn còn có chút ôn hòa nói: "Không thành vấn đề, ta có thể không giết Dương Thành Tử, Thiên Cơ Cốc cũng không cần chuẩn bị thứ gì cho ta cả.
Trên thực tế là ta chỉ đến đây tìm người, nếu như Thiên Cơ Cốc ngoan ngoãn giao người ra, vậy thì hiện tại ngay cả một người cũng sẽ không phải chết."
Dương Thành Tử bên kia đang chờ chết cũng chưa kịp phản ứng, sư đệ nhà mình ngày bình thường gần như đều rất ít khi ra khỏi Thiên Cơ Cốc, làm thế nào mà hắn có thể quen biết Tô Tín, đồng thời còn có mặt mũi lớn như vậy?