Chương 2348 Hạ một mục tiêu (3)
Thế lực của Kim Trướng Hãn Quốc, Tô Tín dẫn theo ít võ giả Ám Vệ thì vô dụng, mang nhiều thì cũng vẫn vô dụng, trừ phi Tô Tín tập kết tất cả lực lượng của Tây Bắc Đạo, sau đó trực tiếp khai chiến với Kim Trướng Hãn Quốc thì mới có thể coi là hữu dụng, nếu không mang theo một người hay một nghìn người cũng không khác gì nhau cả.
Đương nhiên nếu một ngàn người kia đều là Dương thần thì vẫn còn có khả năng, đáng tiếc là lật khắp toàn bộ giang hồ cũng không thể tìm ra được một nghìn Dương Thần cảnh.
Hơn nữa lần này Tô Tín không định dùng phương thức của Thiên Cơ Cốc để đối phó Kim Trướng Hãn Quốc, dù sao hai bên cũng không giống nhau, Tô Tín chỉ đến đây để báo thù, chứ không phải đến để diệt quốc.
Nói đến Kim Trướng Hãn Quốc thì gần đây bọn họ cũng tương đối không may, ngắn ngủi mấy năm nay, vào thời kỳ toàn thịnh thì Kim Trướng Hãn Quốc đã triệu tập năm tên Chân Vũ tiến đánh Đại Chu, đến bây giờ thì chỉ còn lại hai tên Chân Vũ.
Kỳ thật lúc trước lựa chọn của Kim Trướng Hãn Quốc cũng không hề sai, chỉ có thể nói là do bọn họ chọn sai thời cơ, vậy nên đã ra ta hơi muộn.
Nếu như Kim Trướng Hãn Quốc có thể động thủ sớm hơn một chút thì Thiết Ngạo bên phía Đại Chu cũng sẽ không thăng lên Chân Vũ, mà khi đó Tô Tín vẫn còn đang lăn lộn ở Tương Nam thành, không thể làm ảnh hưởng đến đại cục, Kim Trướng Hãn Quốc kia cũng thật sự có khả năng thắng được Đại Chu, mặc dù không thể hủy diệt, nhưng ít nhất cũng có thể kéo được một miếng thịt từ trên người của Đại Chu xuống.
Kết quả hiện tại thì tốt rồi, Kim Trướng Hãn Quốc tập hợp lực lượng của năm tên Chân Vũ mà vẫn bại như cũ, chỉ còn lại hai người trấn thủ ở chỗ này.
Lúc này Ngạc Nhĩ Đa còn đang bế quan ở trong Kim Trướng Hãn Quốc, tiêu hao mấy loại trái cây kỳ dị mà hắn có được ở trong Bạch Đế Thành.
Những trái cây này tựa như đầu người vô cùng quỷ dị, nhưng trong đó lại ẩn chứa một cỗ âm khí nồng đậm.
Kỳ dị nhất chính là mấy loại vật chứa khí âm hàn này thường sẽ thương tổn tới bản thân người sử dụng, chỉ có một ít võ giả đi theo ma đạo mới có thể tu luyện, nguyện ý gánh chịu loại phản phệ này, nhưng sau khí nuốt âm khí bên trong trái cây đầu người này để luyện hóa thì lại là không có chút tác dụng phụ nào, còn có thể khiến cho võ giả có được một loại lực lượng cường đại, đương nhiên Ngạc Nhĩ Đa đã không đợi được mà muốn luyện hóa, chuyển hóa nó thành lực lượng của bản thân.
Lúc này một võ giả Kim Trướng Hãn Quốc đi tới, nhẹ nhàng đứng thẳng bên cạnh Ngạc Nhĩ Đa, sau nửa canh giờ, Ngạc Nhĩ Đa mở mắt, lúc này hắn mới nói: "Đại hãn, có tin tình báo liên quan tới Tô Tín."
Từ khi hắn làm mất lòng Tô Tín ở Bạch Đế Thành, sau đó lúc nào Ngạc Nhĩ Đa thế cũng chú ý tới Tô Tín, sợ nhất là Tô Tín đột nhiên tới báo thù hắn.
Chỉ là đợi đến khi Ngạc Nhĩ Đa nhìn thấy nội dung bên trong của tin tình báo này thì Ngạc Nhĩ Đa đột nhiên biến sắc.
"Trần Huyền Tông chết nhanh như vậy sao!"
Theo Ngạc Nhĩ Đa, Tô Tín đã quyết định ra tay với Trần Huyền Tông, mà hiện tại Trần Huyền Tông còn được Thiên Cơ Cốc bảo vệ, đáng nhẽ đối phương hẳn phải có thể kiên trì một đoạn thời gian thì mới đúng.
Kết quả tốt rồi, Trần Huyền Tông và Thiên Cơ Cốc bị Tô Tín đánh tan một cách nhẹ nhàng như vậy, thậm chí thời gian Tô Tín đối phó với bọn họ còng không dài bằng thời gian đi đường, loại chuyện này có thể khiến cho hắn không kinh hãi sao?
"Đi, mời đại sư Cát Tân Đà đến."
Tên võ giả Kim Trướng Hãn Quốc kia cung kính đi xuống, chỉ chốc lát sau liền dẫn theo một lão giả tới.
Lão giả Kim Trướng Hãn Quốc này vô cùng quái dị, hắn người mặc một thân áo bào màu đen có vẽ phù văn kỳ dị, trên mặt cũng bôi đầy thuốc màu, hợp thành một đồ án cũng tà dị không kém, khiến cho người ta có cảm giác không rét mà run.
Càng khiến người ta run sợ hơn chính là trang phục của hắn.
Mặc dù tóc tai của hắn ta bù xù, nhưng đỉnh đầu hắn lại đột một chiếc mũ làm từ xương đầu của hài nhi, tản ra màu sắc xanh lục u ám.
Trong tay lão giả này cầm một cây thủ trượng, trên đỉnh thủ trượng kia rõ ràng là một bộ xương khô ba mắt, bên trong ba hốc mắt bốc lên ba ngọn lửa xanh lục, người nào nhìn thấy nó thì cũng cảm thấy không rét mà run.
Hơn nữa khí tức trên người lão giả này cũng cực kỳ tà dị, không phải là khí tức của võ giả, nhưng nhìn qua lại không yếu, chỉ tương đương với võ giả Dương Thần cảnh, nhưng cỗ khí tức này lại cực kỳ không ổn định, có thời điểm mạnh còn có thể sánh vai được với Chân Vũ, thời điểm yếu thì cũng chỉ tương đương với Dương thần, hơn nữa còn là sơ kỳ.
Nhìn thấy lão giả tới đây, cho dù thân là Chân Vũ như Ngạc Nhĩ Đa cũng phải đứng dậy hành lễ nói: "Bái kiến Đại tát mãn."
Nguyên nhân Ngạc Nhĩ Đa tôn kính lão giả rõ ràng có thực lực không bằng hắn cũng rất đơn giản, một là bởi vì lão giả này chính là người sống lâu nhất trong số Bát Bộ Hoàng tộc của Kim Trướng Hãn Quốc, thậm chí ngay cả lúc Ngạc Nhĩ Đa mới sinh cũng đều được Cát Tân Đà chúc phúc cho.
Đương nhiên điểm này cũng chỉ là phụ, quan trọng nhất là lão giả trước mắt này chính là Đại tát mãn duy nhất của Tát Mãn Giáo ở Kim Trướng Hãn Quốc, cũng là người được Bát Bộ Hoàng tộc của Kim Trướng Hãn Quốc ủng hộ nhiều nhất.