← Quay lại trang sách

Chương 2350 Bí thuật tát mãn (2)

Lúc trước Huyền Khổ muốn giết hắn, đây chính là cường giả Thần Kiều cảnh đấy, kết quả Tô Tín lại vận dụng hai con át chủ bài, cho dù có liều lĩnh khiến mình bị thương thì cũng phải đánh trọng thương Huyền Khổ, nhất định phải lấy thương thế để đổi lấy thương thế.

Dựa vào tính cách này của Tô Tín, sớm muộn gì hắn cũng sẽ đi một chuyến tới Kim Trướng Hãn Quốc."

Cát Tân Đà buồn bã nói: "Vậy Tô Tín này có khả năng diệt Kim Trướng Hãn Quốc ta hay không?"

Ngạc Nhĩ Đa nói: "Đương nhiên là không thể rồi, mặc dù thực lực của Tô Tín mạnh, nhưng dù sao thế lực thủ hạ của hắn chỉ có độc Tây Bắc Đạo, và có thêm cả Tam Tương nữa.

Nhưng những nơi này đều đất nghèo, gộp hết lực lượng ở hai nơi này lại cũng không mạnh bằng Kim Trướng Hãn Quốc ta, chỉ dựa vào sức của một mình hắn mà có thể diệt được Kim Trướng Hãn Quốc ta thì hắn cũng không phải là Tô Tín, mà đã là Nhân Hoàng rồi.

Người của Kim Trướng Hãn Quốc ta cũng không phải là heo, là chó, sẽ không đứng ở đó xếp hàng để cho hắn giết."

Khóe miệng Cát Tân Đà lộ ra một ý cười lạnh lùng: "Đã như vậy thì chúng ta liền sử dụng mạng người để liều mình đánh bại Tô Tín!"

Ngạc Nhĩ Đa cau mày nói: "Lấy mạng người đi liều sao? Tô Tín này đã đạt đến Chân Vũ cảnh đỉnh phong, đã gần đạt đến cảnh giới Thần Kiều vô hạn, lúc này cho dù có dùng võ giả Dương Thần cảnh thì cũng vượt quá sức, vậy thì chúng ta lấy cái gì để liều?"

Cát Tân Đà khoát tay áo nói: "Đại hãn chớ vội, cứ yên tâm, mạng người mà ta nói đến là vận dụng bí thuật Tát Mãn Giáo, chôn sống Tiên Thiên đỉnh phong, khiến khí huyết võ giả dư thừa, để oán niệm thấu trời, trở thành đồ ăn hiến tế cho Minh Thần đại nhân.

Cứ như vậy ta liền có thể làm cho Minh Thần đại nhân trợ giúp một võ giả Hóa Thần cảnh, cho bọn họ lực lượng để đánh ra một đòn, một đòn này có thể đạt tới Thần Kiều hay không đến ta cũng không biết, nhưng ít nhất là có thể ngăn cản phần lớn Chân Vũ.

Cho nên, mặc dù chúng ta không giết được Tô Tín, nhưng lại có thể ngăn chặn được hắn, để xem rốt cuộc là Kim Trướng Hãn Quốc ta nhiều người hơn, hay là thời gian của Tô Tín nhiều hơn!

Đại hãn, người của tiên vực sắp hạ giới, đoạn thời gian này giang hồ hẳn là sẽ bị rung chuyển, kéo dài tới lúc đó, ta không tin là Tô Tín còn có tâm trạng rảnh rỗi tiếp tục hao tổn lực lượng ở đây với chúng ta!"

Ngạc Nhĩ Đa nhíu mày một cái nói: "Vậy cần hiến tế ít nhất bao nhiêu mạng người?"

Cát Tân Đà thản nhiên nói: "Không nhiều, chỉ cần một ngàn oán niệm từ con người là đủ, hơn nữa những võ giả Hóa Thần Cảnh được Minh Thần đại nhân trợ giúp rồi cũng sẽ chết, cho dù không chết thì cũng mất hết võ công, từ nay trở thành một phế nhân, lực lượng của Minh Thần đại nhân, một võ giả Hóa Thần cảnh không thể đối phó được."

Nghe xong, Ngạc Nhĩ Đa lập tức chau mày.

Không thể nói là cách thức của Cát Tân Đà không tốt, chỉ là nó tiêu hao quá nhiều.

Không phải có thể dễ dàng bồi dưỡng một võ giả Tiên Thiên như vậy, đặc biệt là những chiến binh tinh nhuệ đã từng chiến đấu rất nhiều, thế mà bây giời lại bị coi như là vật tiêu hao cho huyết tế.

Nếu như chỉ sử dụng một lần thì Ngạc Nhĩ Đa còn có thể tiếp nhận, nhưng chẳng may Tô Tín không có ý định rời đi thì sao? Chẳng lẽ hắn thật sự phải mất thêm một ngàn người để chiến đấu với Tô Tín sao?

Quan trọng nhất là võ giả Hóa Thần cảnh kia, võ giả cấp bậc này còn khó tìm hơn so với võ giả Tiên Thiên, một võ đạo tông sư Hóa Thần cảnh hoàn toàn có thể làm thống soái một đội quân nhỏ của Kim Trướng Hãn Quốc, kết quả bây giờ lại vẫn bị coi như là lễ phẩm hiến tế, mức tiêu hao này không chỉ lớn thôi đâu, đây chính là đang đoạn tuyệt căn cơ của Kim Trướng Hãn Quốc!

Vậy nên Ngạc Nhĩ Đa liền trực tiếp lắc đầu nói: "Đại tát mãn, đổi một phương pháp khác đi, biện pháp này cần tiêu hao quá lớn, ta không thể thực hiện được."

Sở dĩ Tát Mãn Giáo dần dần bị suy thoái cũng là do bản thân người Kim Trướng Hãn Quốc chán ghét một vài bí thuật của Tát Mãn Giáo.

Trong Tát Mãn Giáo, hầu như tất cả bí thuật đều phải tiêu hao tính mạng của võ giả.

Tu luyện cần tiêu hao, vận dụng bí thuật cũng cần tiêu hao, thậm chí cung phụng những vị thần mà hắn vừa nói khia cũng phải tiêu hao.

Trong lúc Kim Trướng Hãn Quốc chinh chiến ở bên ngoài, thứ bọn họ mất đương nhiên chính là tính mạng của những tên bại trận, nhưng nếu không có chiến tranh thì sao? Thứ mà Tát Mãn Giáo sử dụng chính là tính mạng của võ giả.

Đương nhiên là không thể động đến Bát Bộ Hoàng tộc, hơn nữa lúc đầu tất cả mọi thành viên của Tát Mãn Giáo đều xuất thân từ Bát Bộ Hoàng tộc.

Vậy nên ngay từ khi bắt đầu, Tát Mãn Giáo đã nhắm vào những người không thuộc về Bát Bộ Hoàng tộc, hơn nữa bọn họ toàn nhắm đến những võ giả không có hậu trường gì.

Cánh làm việc kỳ lạ của Tát Mãn Giáo đã khiến cho những người ở tầng chót của Kim Trướng Hãn Quốc vô cùng căm thù, nhưng bởi vì ngại uy thế của Tát Mãn Giáo và kính sợ tổ tiên bọn họ nên không dám nói ra.

Thẳng đến khi Côn Già phái xuất hiện thì mâu thuẫn này mới nổ ra, không riêng gì những người bình dân, ngay cả người của Bát Bộ Hoàng tộc đều bất mãn với Tát Mãn Giáo.