Chương 2365 Lá bài tẩy của Thiếu Lâm Tự
Lẽ nào chúng ta còn có thể đi quỳ cầu Tô Tín tha mạng sao? Vì thế chỉ có thể có một trận chiến, nhưng hiện tại vấn đề là Huyền Minh sư huynh cùng Huyền Chân sư đệ hai người các ngươi có thể không địch nổi Tô Tín."
Lời vừa nói ra, bên trong Đại Hùng Bảo Điện nhất thời lại lâm vào rồi trong yên tĩnh hoàn toàn, bởi vì Huyền Thông nói phí lời.
Nếu là người bình thường, bọn họ căn bản là liền đừng mơ tới nữa, cho dù là Huyền Chân cùng Huyền Minh đều mới lên cấp Chân Vũ, nhưng chỉ bằng võ giả Thiếu Lâm Tự bọn họ, bọn họ cũng dám đi đánh một trận với những người kia.
Nhưng vấn đề là hiện tại người bọn hắn phải đối mặt chính là Tô Tín, từng đại sát tứ phương ở trong thành Bạch Đế, chính là Tô Tín làm Huyền Khổ trọng thương!
Ngẫm lại khoảng thời gian này Tô Tín làm tất cả bọn họ hơi phát lạnh trong lòng.
Trần Huyền Tông và Ngạc Nhĩ Đa nói thế nào cũng là hai Chân Vũ, kết quả là bị Tô Tín giết chết giống như giết gà, cỗ uy thế này ngoại trừ Thần Kiều, trên giang hồ lại có mấy người có thể làm được?
Người trong Thiếu Lâm Tự nghiêm túc như vậy, nguyên nhân chính là thời điểm bọn họ đang đối mặt với Tô Tín trong lòng cũng không chắc chắn, coi như là có hai tên Chân Vũ bọn họ cũng không thể nắm chắc được, trừ phi có Huyền Khổ ở đây.
Bây giờ Tô Tín nhất định phải đem mọi chuyện làm đến cùng, theo như Huyền Thông vừa nói, ngoại trừ ứng chiến cũng chẳng còn biện pháp nào khác.
Ngay lúc này, La Hán đời trước đường thủ tọa Không Hành bỗng nhiên lẩm bẩm một câu: "Phương Trượng cũng thật đúng là, chính hắn tiến vào trong tiểu thế giới kia tìm kiếm cơ duyên cũng thôi đi, nhưng mà hắn cứ phải khăng khăng ngay vào lúc sắp rời đi ra tay với Tô Tín, vậy mà vẫn không giết được hắn. Hắn vì tìm kiếm cơ duyên mới đi đến đó, kết quả lại để lại một trận hỗn loạn cho Thiếu Lâm Tự chúng ta."
Không Hành ngày xưa bí danh chính là “Nộ Mục Kim Cương”, cái tước hiệu này không chỉ là dùng để hình dung về võ công Không Hành, cũng là để hình dung tính cách của hắn.
Trước đây Không Hành nếu như gặp phải chuyện như vậy thì cũng chỉ có một từ mà thôi: Đánh!
Nhưng bây giờ đối thủ biến thành Tô Tín, Không Hành lại nhịn không được nổi lên một chút sợ hãi từ tận đáy lòng.
Lần trước Tô Tín hùng hổ xông vào Thiếu Lâm muốn dẫn Hinh Nhi đi, lấy bảy mươi hai tuyệt kỹ của Tiểu Vô Tương Công đối chiến với bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự, dùng để nhục nhã đối phương.
Khi đó Không Hành lấy Đại Lực Kim Cương chưởng cứng rắn chống đỡ Đại Lực Kim Cương chưởng của Tô Tín, trực tiếp bị một chưởng đánh bay, còn đứt mất một cánh tay.
Tuy rằng thương thế của Không Hành cuối cùng cũng đã dưỡng lành nhưng cảnh tượng về trận chiến đó hắn vĩnh viễn không thể quên.
Cái khí thế bức người đó, cái sức mạnh khủng bố cực hạn đó, cường hãn nghiền ép đến mức khiến người ta không thể thở nỗi.
Vì lẽ đó khi trận chiến đó qua đi, trong lòng Không Hành xuất hiện một bóng đen, cứ mỗi lần nghĩ đến Tô Tín là trong lòng hắn bất giác run lên, dâng lên một tia sợ hãi.
Tâm chí của võ giả Dương Thần cảnh vững vàng đến mức nào thì không cần phải nói rồi, hơn nữa Không Hành còn là võ giả Thiếu Lâm Tự, ngày ngày chuyên tâm tu Phật, tâm chí còn vững vàng hơn so với các võ giả khác.
Cho dù là như vậy kết quả hắn vẫn là bị Tô Tín đánh đến mức xuất hiện bóng đen trong lòng, có thể tưởng tượng ra sức mạnh lúc trước của Tô Tín đến cùng là như thế nào.
Phỏng chừng hiện tại cũng chỉ có Diêm La thiên tử mới có thể so bì cùng với Tô Tín, bởi vì hắn không chỉ dùng ba chưởng đánh cho Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế ám ảnh mà còn đánh đến mức đối phương phải lộ ra tâm ma.
Vốn dĩ nghe được tên Tô Tín Không Hành đã bày ra cảm giác không mấy dễ chịu bây giờ lại nghe được Tô Tín chuẩn bị đánh tới cửa, tuy rằng trong lòng hắn đã chuẩn bị cùng Tô Tín liều mạng một lần, nhưng hiện tại hắn vẫn là nhịn không được oán hận Huyền Khổ một câu, tuy rằng Huyền Khổ là Phương Trượng, là cường giả Thần Kiều cảnh, nhưng dù sao hắn cũng là vãn bối.
Mà lúc này nghe được lời của Không Hành, những võ giả Thiếu Lâm Tự ở đây nhất thời chau mày.
Chỉ có điều nơi này phần lớn đều là vãn bối của Không Hành, vì lẽ đó cũng không có ai tiên phong đứng ra quát lớn, nhưng có Giới Luật Đường thủ tọa Huyền Quảng là ngoại lệ.
Hắn đối với Vu sư huynh là thật lòng kính trọng, không cho phép người khác nói xấu Huyền Khổ nửa chữ.
Huyền Quảng ngay lập tức hừ lạnh một tiếng nói: "Không Hành, lời này của ngươi là có ý gì? Phương Trượng nếu như không phải vì Thiếu Lâm Tự chúng ta thì ngài sẽ vào nơi đó sao? Sẽ ra tay với Tô Tín sao? Lý Bá Dương cũng đã vào nơi đó rồi, Phương Trượng nếu như không đi, lỡ như Lý Bá Dương ở trong đó lấy được cơ duyên lớn, tu vi tăng mạnh, ngươi để Phương Trượng lấy cái gì ngăn lại? Còn có Tô Tín kia, Phương Trượng với Tô Tín vốn không có tư thù, ngài là vì Thiếu Lâm Tự chúng ta mới ra tay giết Tô Tín! Tô Tín với Thiếu Lâm Tự ta từ sớm đã kết thành tử thù, trước cũng là bởi vì có Phương Trượng trấn giữ Tô Tín mới không dám làm càn quá mức đối với Thiếu Lâm Tự ta. Vì lẽ đó Phương Trượng mới chuẩn bị trước khi đi thì giết Tô Tín, ngài là vì muốn trước khi rời đi tiêu diệt hết các nguy cơ cho Thiếu Lâm Tự ta.