Chương 2372 Đánh tới sơn môn
Về việc sau khi phá vỡ Hắc ngục và tháp Trấn Ma thả ra những ác tặc hung đồ kia có thể làm hại võ lâm hay không, không phải chuyện Tô Tín cần quản.
Huống hồ với tình huống hiện tại trên giang hồ, cũng đã là một mảnh hỗn loạn, cho bọn họ thêm chút cũng không loạn đến mức nào được.
Tô Tín chỉ Lý Phôi nói: "Chỉ cần ta đánh vào Thiếu Lâm Tự, ngươi ngay lập tức theo hắn đồng thời đi tới Hắc ngục cùng tháp Trấn Ma, thả hết những người trong Hắc ngục và tháp Trấn Ma ra. Còn có ngươi, đừng hòng chạy. Năng lực của ám vệ ngươi cũng biết, ngươi muốn chạy cũng chạy không thoát."
Lý Phôi ở một bên mặt không chút thay đổi nói: "Đại nhân yên tâm, ở trước mặt ta, hắn chạy nhanh hơn nữa cũng không thể nhanh hơn kiếm của ta."
Giang Thần run lên, lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, vào lúc này hắn chạy thế nào được? Dù sau trước hay sau đều là chết, chỉ có một con đường đi vào trong bóng tối.
Lúc này trên Thiếu Thất sơn, những võ tăng vốn canh giữ ở sơn đạo trong Thiếu Lâm Tự đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, thậm chí đến ngay cả cửa núi Thiếu Lâm Tự cũng đóng thật chặt.
Còn ở dưới Thiếu Thất sơn, người các phái đều đang âm thầm quan sát động tĩnh trong đó, thậm chí có một số người còn đến từ Tiên vực.
Bên trong Đại Hùng Bảo điện, Huyền Minh thở dài một cái nói: "Các vị, Tô Tín đã đến rồi, chúng ta..."
Hắn còn chưa nói hết, chỉ nghe ngoài cửa truyền đến một tiếng vang thật lớn, hào quang kiếm đạo ngút trời mà đến, cửa núi Thiếu Lâm Tự ầm ầm một tiếng, trực tiếp vỡ vụn!
Huyền Minh vẻ mặt nhất thời sững sờ, bên trong Đại Hùng Bảo điện ai cũng không nghĩ tới, Tô Tín đến chỗ Thiếu Lâm Tự bọn họ vậy mà không nói hai lời, trực tiếp phá cửa, quả thực chính là không theo cách đánh bình thường.
"Tô Tín! Ngươi khinh người quá đáng!"
Huyền Minh giận dữ quát một tiếng, trực tiếp dẫn theo mọi người đi ra ngoài điện.
Lúc này ngoài cửa núi những người khác cũng bị hành động của Tô Tín làm cho kinh ngạc đến ngây người rồi.
Coi như ngươi muốn đối phó Thiếu Lâm Tự, như thế nào cũng phải đợi người của Thiếu Lâm Tự đi ra đàm luận điều kiện trước rồi nói, hiện tại vừa tới liền trực tiếp phá cửa, cái kiểu gì vậy?
Thật ra đối với Tô Tín mà nói, bây giờ hắn tìm người của Thiếu Lâm Tự đánh nhau đã không còn ý nghĩa rồi.
Bởi vì có hệ thống nhiệm vụ ở đây, coi như là không có trừng phạt, vì để khen thưởng cho Tô Tín vắt hết óc giết chết Thiếu Lâm Tự, mọi người cũng đã đi đến kế hoạch mức này, hai bên căn bản là đã không có bất kỳ chỗ nào hòa hoãn rồi, lúc như thế này còn có cái gì có thể đàm luận, trực tiếp đánh luôn đi.
Nhưng mà lúc này Tô Tín nhìn cái cửa núi kia, trong mắt lộ ra một tia rất hứng thú.
Một kiếm vừa rồi của hắn kia đừng nói là một cửa núi, cho dù là một ngọn núi nhỏ cũng có thể vỡ vụn, kết quả Thiếu Lâm Tự này bảng hiệu ở cửa lớn tuy rằng bị nổ nát, nhưng trong nháy mắt Tô Tín đánh tan cửa lớn, một luồng trận pháp mang theo phật quang cũng đã giáng lâm, chặn lại chín mươi chín phần trăm sức mạnh của Tô Tín.
Xem ra Thiếu Lâm Tự này hẳn là thay đổi trận pháp rồi, Tô Tín nhớ tới lần trước mấy người Lý Bá Dương đến Thiếu Lâm Tự, uy lực trận pháp này không có mạnh như vậy.
Như vậy xem ra, hiện tại Thiếu Lâm Tự đúng là coi trọng hắn vô cùng, trực tiếp sử dụng lá bài tẩy của chính mình.
Hai người Huyền Minh cùng Huyền Chân mang theo một đám võ giả Thiếu Lâm Tự đến đây, hai người không hề che giấu một chút nào một thân khí tức mạnh mẽ của Chân Vũ.
Phát hiện này khiến mọi người ở đây nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh, lần này quả nhiên không có uổng công, Thiếu Lâm Tự vậy mà lại xuất hiện hai tên Chân Vũ cảnh, quả thật không hổ danh là tông môn truyền thừa hơn vạn năm phật tông đứng đầu Thiếu Lâm Tự.
Mà nhìn thấy cảnh tượng như thế này, một số ma đạo tông môn thầm mắng Thiếu Lâm Tự ở trong lòng, mấy con lừa trọc này quả nhiên nham hiểm, may mà lần này là Tô Tín giành trước ra tay với Thiếu Lâm Tự, bằng không bọn họ đã dđi vào con đường này của Thiếu Lâm Tự rồi!
Những năm gần đây sự áp chế của Thiếu Lâm Tự đối với Cửu Ngục Tà Ma cũng coi như lợi hại, vì lẽ đó khi Huyền Khổ vừa đi, lập tức liền có một số ma đạo tông môn nổi lên tâm tư.
Bọn họ cũng không có vọng tưởng muốn tiêu diệt Thiếu Lâm Tự, nhưng chỉ cần có thể xé nát một miếng thịt từ trên người Thiếu Lâm Tự xuống là được rồi.
Nhưng ai ngờ Thiếu Lâm Tự này cũng gian xảo vô cùng, có hai tên Dương Thần lên đến cấp Chân Vũ nhưng vẫn luôn che giấu, đây rõ ràng là một cái bẫy, muốn xem thử đến tột cùng có ai dám đâm đầu vào hay không.
Huyền Minh nhìn cái cửa núi đã bị nổ nát vụn vỡ màu đỏ loét, thậm chí ba chữ bảng hiệu “Thiếu Lâm Tự” viết trên cửa cũng bị nổ nát, chuyện như vậy chính là sự sỉ nhục lớn nhất đối với tông môn.
"Tô Tín! Ngươi cho rằng Phương Trượng đi rồi, Thiếu Lâm Tự ta sẽ dễ bắt nạt sao? Ngươi sỉ nhục Thiếu Lâm Tự ta như vậy, từ nay về sau, Thiếu Lâm Tự ta nhất định không đội trời chung với ngươi!"