Chương 2377 Liều mạng (2)
Hiện tại Không Trừng có thể duy trì sức chiến đấu chỉ có thể nói là do may mắn, hắn bây giờ đã không còn chút sinh khí nào kết hợp với võ đạo tự thân tu luyện, bị động dung hợp, làm cho một thân phật môn công pháp của hắn có chút khác biệt. Lúc này mới có thể khiến lực chiến đấu của hắn không giảm mà lại tăng, cao hơn cả thời kì mạnh mẽ nhất của hắn.
Nhưng đáng tiếc dù hắn có mạnh hơn, cũng chỉ là Chân Vũ cảnh sơ kỳ, so với Tô Tín ở cảnh giới bên trên đã đạt đến đỉnh cao đại viên mãn thì không có cách nào so sánh được, so về sức mạnh hắn cũng đã thua kém Tô Tín một đoạn dài rồi.
Sau khi giao thủ hơn mười chiêu, Không Trừng liếc mắt nhìn Huyền Chân và Huyền Minh nói: "Ta không biết vì sao các ngươi lại chọc vào kẻ địch khủng bố như thế, người này nếu ở năm đó tuyệt đối là một cường giả đứng đầu trên giang hồ.
Muốn thắng hắn, ngươi ta ba người liên thủ cũng là hi vọng quá xa vời, vì lẽ đó ta chuẩn bị liều mạng với hắn, cái mạng này của ta cũng đã sắp trả lại cho Thiếu Lâm Tự rồi.
Đợi đến khi giao thủ xong, các ngươi không cần phải để ý đến ta, tự mình ra tay là được, chỉ có như vậy mới có khả năng đả thương."
Không Trừng thật sự đã là lòng mang tử chí rồi, đối với hắn mà nói, ý nghĩa sống sót duy nhất của chính mình chính là chuộc tội, mà hiện tại chính là thời điểm hắn cần chuộc tội.
Dùng tính mạng của chính mình đi chống lại Tô Tín, đều hắn muốn chỉ có một tia tận lực mà thôi.
Dứt lời, Không Trừng cũng đã ra tay, Huyền Chân muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng không nói ra, Huyền Minh dừng một chút, nhẹ giọng nói: "Sư thúc, người không có tội, người là vì Thiếu Lâm Tự mà chết, trong Xá Lợi viện mãi mãi cũng sẽ có bài vị của người."
Ban đầu Huyền Minh đối với những hành động của Không Trừng kỳ thực là không thế nào tán đồng.
Đối phương động phàm tâm hồng trần thì thôi, kết quả lại còn liên lụy Thiếu Lâm Tự đại thương nguyên khí, người như thế cứ coi như trước kia bị phương trượng trực tiếp chém giết, Huyền Minh cũng sẽ không cảm thấy quá đáng.
Nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ của Không Trừng, Huyền Minh bỗng nhiên đã hiểu, hết thảy đều chỉ có thể nói là thiên ý trêu ngươi mà thôi, bây giờ nói cái gì cũng đều đã muộn.
Lúc này Không Trừng đã hoàn toàn bỏ chuyện sống chết qua một bên, hoặc là nói từ lúc vừa mới bắt đầu Không Trừng căn bản không hề nghĩ rằng muốn sống sót, coi như hắn có thể thật sự giết Tô Tín, về sau hắn cũng đã chuẩn bị sát.
Không Trừng dùng hai tay kết ấn, quanh thân hắn phóng ra một ngọn lửa màu đen.
Ngọn lửa này không phải do âm tà mang đến, mà là một luồng tĩnh mịch và hư vô truyền đến từ tâm linh.
Không Trừng cũng không tu luyện Nguyên Thần bí pháp, nhưng vào giờ phút này dáng dấp của hắn gần giống như một tên tu luyện tinh thông Nguyên Thần bí pháp Chân Vũ vậy, uy thế của ngọn lửa kia khiến cho Tô Tín cảm nhận được một tia áp lực nghiêm nghị.
Nhìn Tô Tín, Không Trừng nhàn nhạt nói: "Đây là tâm hoả, thứ thiêu đốt cũng là tâm huyết của ta, trước khi nó thiêu đốt xong mà ta còn không giết chết được ngươi, vậy ta sẽ không ra tay nữa, bởi vì tâm hoả cháy hết, cũng chính là lúc ta viên tịch rồi."
Tô Tín lạnh lùng nói: "Yên tâm, ta sẽ đem toàn bộ Thiếu Lâm Tự bồi táng với ngươi. Không Trừng, chuyện của ngươi ta đã nghe nói qua, kỳ thực ngươi chỉ là một người nhu nhược đáng thương thôi. Giới luật Thiếu Lâm Tự ràng buộc bản thân ngươi, cũng ràng buộc trái tim ngươi. Nếu như ngươi đã yêu một người, nhưng đến cả dũng khí dẫn đối phương đi cũng không có, còn muốn trở lại Thiếu Lâm Tự nghe những hòa thượng kia léo nha léo nhéo, cũng khó trách ngươi sẽ rơi vào hoàn cảnh này!"
Ánh mắt Không Trừng nhúc nhích một chút, nhưng mà cũng không còn động tác khác.
Những lời Tô Tín lúc hắn ở trong Hắc ngục ở đều đã từng nghĩ tới, lúc trước nếu như hắn có thể quả quyết một chút, trực tiếp mang theo người yêu của mình rời đi, vậy cho dù hắn bị xem là kẻ phản bội Thiếu Lâm Tự nhưng ít nhất người yêu của hắn sẽ không chết, sư huynh đệ của hắn cũng sẽ không chết.
Chỉ có điều bây giờ nói những điều này cũng đã muộn, ở trong Hắc ngục kia trái tim hắn cũng chết hẳn rồi, Tô Tín cũng sẽ không dao động được tâm tình của hắn, bởi vì hắn đã không còn tâm rồi!
Ngọn lửa đen tối che ngợp bầu trời hướng về phía Tô Tín mà vọt tới, sức mạnh tâm hoả cùng với Nguyên Thần liệt diễm có chút giống nhau, nhưng cũng càng thêm quỷ dị.
Đang đồng thời thiêu đốt nguyên thần, không ngừng áp chế năng lực nhận thức của, thậm chí khiến ý chí của hắn đều rơi vào trong sa sút.
Quan trọng nhất chính là trạng thái quỷ dị này căn bản là không cách nào phòng ngự. Tâm Hỏa của Không Trừng trực tiếp ngưng tụ thành rồi khu vực, bao phủ thế giới này ở trong đó, căn bản là không cách nào tránh thoát.
Không Trừng đánh xuống một chưởng hạ, bất kể là Đại Từ Đại Bi chưởng, hay là Đại Lực Kim Cương chưởng, bảy mươi hai tuyệt kỹ ở trong chân lý võ đạo cũng làm cho hắn cải biến thành một loại trạng thái cực kỳ quỷ dị, ý cảnh sốt sắng, nhưng uy lực so với trước tăng vọt rất nhiều.
Tô Tín trong mắt loé lên một tia sáng lạnh lẽo, nếu như Không Trừng này một lòng muốn chết, vậy ta sẽ giúp đỡ hắn!