Chương 2390 Đánh cược
Bởi vì này Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp trên bản chất mà nói là hắn cướp lấy từ trên người Lãnh Vô Ma, muốn nhận sư đệ, Lữ Phá Thiên kia đi theo Lãnh Vô Ma nhận còn đáng tin hơn.
Chỉ là đối với loại võ giả cấp bậc Lữ Phá Thiên này cấp bậc võ giả mà nói, hắn coi như là muốn nhận một sư đệ vậy cũng phải xem thực lực của đối phương.
Thực lực của Tô Tín đương nhiên là có tư cách làm sư đệ của hắn, nếu là thay bằng võ giả thực lực quá yếu, Lữ Phá Thiên phỏng chừng đã sớm dùng một cái tát đập bay, để hắn đừng bấu víu quan hệ lung tung rồi.
Hiện tại đối với Tô Tín mà nói, phần lớn Chân Võ hắn đều không để vào mắt, đừng nói là Chân Võ, ngay cả Thần Kiều Tô Tín cũng đã từng giao đấu.
Nhưng riêng đứng trước Liên Hoa Thiền Viện Thích Đạo Huyền, Tô Tín có cảm giác áp lực thật lớn, hiện tại Lữ Phá Thiên để Tô Tín rời đi, đây cũng là quyết định an toàn, dù sao lão hòa thượng này cũng đã nói, lần này hắn nhất định phải bảo vệ thật tốt cho Thiếu Lâm Tự, điểm này nhất định không cần bàn cãi.
Chỉ có điều Tô Tín lại không bằng lòng rút lui.
Bày mưu trong thời gian dài như vậy, ngày trước hắn cùng Thiếu Lâm Tự có mối thù, đây cũng chính là nguyên nhân, trái lại gần thành công, tự nhiên bảo hắn buông tay, Tô Tín có chút không cam tâm.
Trầm mặt một lút, Tô Tín bổng ngẩng đầu lên nói: “ Thích Đạo Huyền đại sư, ông là cao tăng đắc đạo, về võ đạo ta không bằng ông, nhưng ta đã bố trí lâu như vậy, ta đã bỏ nhiều công sức để tiêu diệt Thiếu Lâm Tự, ông nói một câu liền muốn ta từ bỏ, cho dù là Tô Tín ta đồng ý, nhưng thủ hạ của ta cũng sẽ không đồng ý. Bằng không như vầy, không bằng ta với ông cùng nhau đánh cược? Cho ta nửa khắc, nửa khắc này ta phá được phòng ngự của ông, thì ông không được can thiệp vào chuyện này. Nếu ta không phá được hàng phòng ngự của ông, ta sẽ ngay lập tức từ bỏ, ông thấy như thế nào?"
Thích Đạo Huyền không do dự, trực tiếp gật đầu: “ Được.”
Lữ Phá Thiên ngạc nhiên nhìn Tô Tín, Tô Tín cuối cùng là muốn làm gì? Trước khi rời đi lấy lại chút mặt mũi sao?
Nhưng theo hắn thấy, cho dù với năng lực của Tô Tín lúc trước phá được hàng phòng ngự này đã là một chuyện khó khắn, nói chi là giờ Tô Tín đang bị trọng thương như vậy.
Tuy nhiên Lữ Phá Thiên chưa kịp suy nghĩ, bên kia Tô Tín đã bắt đầu hành động.
Hừng hực khí thế xông lên, vung kiếm, phía tây một kiếm, Thiên Ngoại Phi Tiên!
Đây là chiêu thức mạnh nhất ở thời điểm hiện tại Tô Tín thành thạo, Tô Tín sử dụng nó lúc này, có thể thấy Tô Tín xem trọng trình độ của Thích Đạo Huyền.
Mà đối mặt với chiêu thức kinh khủng như này, mặt của Thích Đạo Huyền vẫn không biến sắc, chỉ có miệng vẫn liên tục niệm Phật, Phật quang ở bao trùm, bất kể kiếm nào đánh đến đều tan rã, giống như đá chìm đáy biển vậy, biến mất không dấu vết.
Liên Hoa Thiền Viện có thể nói là một loại võ công thần bí, Phật quang này tuy nhìn vào êm dịu nhưng không gì có thể sánh bằng, chiếu nó lên người nó có thể mang đến cho đối phương một cảm giác bình an.
Nhưng Phật quang khi tiếp xúc với một nguồn sức mạnh nào, nó sẽ khiến sức mạnh ấy tiêu tan, không phải làm nguồn sức mạnh đó nổ tung, mà là biến nguồn sức mạnh ấy về bản chất của nó sau đó tự tan biến.
Cứ như vậy làm cho mọi chiêu thức của đối thủ đều trở nên vô dụng, bản thân cũng không làm tổn thương đến đối thủ, loại chiêu thức này trước nay chưa từng có, trước đó Thích Đạo Huyền nói với hắn chỉ đến vì chuyện ngừng chiến, nhưng khi chứng kiến chiêu thức Liên Hoa Thiền Viện này mới thật sự hiểu thế nào là ngừng chiến.
Có điều chiêu thức của Tô Tín tuy đã bị Phật Quang làm cho tiêu tan, nhưng nó lại không tiêu tan toàn bộ, một phần sát khí đã dính lên người Tô Tín, thẳng về phía ngực Thích Đạo Huyền mà đâm!
Mặt dù biết năng lực của mình không bằng đối phương, nhưng công lực của Tô Tín là do giết người mà luyện thành, ra tay giết người, nồng nặc sát khí, không chút nương tay.
Thích Đạo Huyền hai tay tạo thành hình chữ thập, trực tiếp kẹp kiếm của Tô Tín ở giữa, miệng miệng niệm chú nói: “ Tô đại nhân, sát khí của ngươi quá nặng, tuy không luyện võ bằng tà đạo, nhưng đã đi vào con đường tà đạo.”
Tô Tín lạnh nhạt nói: “ Võ công chính là võ công, cản bản không phân chia chính tà, lúc trước võ công được tạo ra cũng vì giết người, bây giờ phân chia ra nhiều như vậy có lợi ích gì?”
Bên trong cơ thể Tô Tín bỗng phát ra một luồng khí đen kịt.
Luồng khí này còn nhiễm một ngọn lửa màu trắng xám, tựa như ngọn lửa của điện ngục bùng cháy.
Đó là sức mạnh của La Thiên hỏa, sau khi kết hợp với sự chết chóc nó lại tạo thành một luồng sức mạnh đen tối vô cùng ngang tàn, khiến cho sức mạnh của Thiên La hỏa trở thành năng lực tà đạo mạnh nhất.
Thanh kiếm xoay chuyển, sức mạnh thương vong nổ ra, giống như muốn đem hai tay của Thịch Đạo Huyền chặt đứt hoàn toàn.
Lúc này Thích Đạo Huyền quả nhiên nới lỏng tay, nhưng khi ông buông tay, một đóa hoa sen bỗng nhiên xuất hiện phía trên mũi kiếm.