Chương 2405 Tính toán của Đạo môn (3)
Nhưng hành động lần này của Tạo Hóa Đạo Môn thật sự ra vượt ngoài dự liệu của Tô Tín, có vẻ đối phương như không thèm coi hắn vào mắt, trực tiếp chơi một ván lớn, vậy cũng đừng trách bây giờ Tô Tín tới cửa gây sự.
Tô Tín gọi Hoàng Bỉnh Thành tới hỏi: “Lão Hoàng, gọi Ám Vệ và mấy thanh niên trẻ tuổi xuất sắc nhất trong Huyết Thần Giáo đến cho ta.”
Chẳng phải lần này Đạo môn muốn một lưới bắt hết võ giả trẻ tuổi trên giang hồ à? Nghe nói còn bày ra không ít giải thưởng khiến người khác động lòng, Tô Tín ném qua mấy người, phá rối mưu đồ của bọn họ, đồng thời hắn cũng muốn nhìn xem hiện tại thực lực võ giả thế hệ trẻ dưới tay hắn đến cùng mạnh cỡ nào.
Hoàng Bỉnh Thành suy nghĩ một lúc nói: “Thanh niên mạnh nhất trong Huyết Thần Giáo chính là Hắc Ma Đao - Cung Văn Vũ, không thích nói chuyện nhưng tính cách trầm ổn, đã đạt đến Hóa Thần cảnh đỉnh phong. Thực ra với thực lực của Cung Văn Vũ đã có thể đột phá đến Dung Thần cảnh, chỉ có điều tác dụng phụ của Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp quá lớn, vậy nên hắn vẫn luôn áp chế tu vi của mình, muốn củng cố căn cơ triệt để vững chắc rồi mới tấn thăng đến Dung Thần. Còn trong Ám Vệ, người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ là người trong họ Tô đại nhân, xuất thân từ Tô gia Ninh Viễn đường, Ảnh Ma Kiếm - Tô Tử Thần. Tu vi của hắn kém Cung Văn Vũ một chút, vẫn chưa đạt đến Hóa Thần cảnh đỉnh phong, nhưng hắn từng đi theo Lý Phôi tu luyện một thời gian, xem như đệ tử ký danh của Lý Phôi, khi ra tay cực kỳ tàn nhẫn, quỷ dị khó lường, đã có dáng vẻ giống Lý Phôi.”
Tô Tín có ấn tượng về Cung Văn Vũ, đối phương đã từng là nhân vật kiệt xuất thế hệ trẻ đứng top mười trên Nhân Bảng, được Tô Tín chiêu mộ làm thuộc hạ, bây giờ xem ra hắn tiến bộ cũng không tệ lắm.
Còn Tô Tử Thần, Tô Tín cũng có chút ấn tượng, lúc trước Tô Tín mới vừa đến Tô gia Ninh Viễn đường đã thấy Tô Tử Thần này thân là con cháu chi thứ bị dòng dõi đích tôn bắt nạt, thậm chí ngay cả công pháp mình muốn tu luyện cũng không có tư cách học tập.
Đến khi Tô Tín bày mưu giết hết dòng chính của Tô gia Ninh Viễn đường, con cháu chi thứ đều bị Tô Tín cho vào Ám Vệ, để bọn họ tự phát triển, bây giờ nhìn lại, Tô Tử Thần thật sự khá được, trước đây thực lực yếu không có cơ hội, hiện tại một khi cho hắn cơ hội, tiềm lực hắn thể hiện mạnh hơn đám dòng dõi đích tôn Tô gia lúc trước mấy chục lần.
Chỉ chốc lát sau, hai người đều được dẫn tới trước mặt Tô Tín.
Hiện giờ, bất kể là Cung Văn Vũ hay Tô Tử Thần cũng xem như võ giả trẻ tuổi đứng đầu trong Huyết Thần Giáo và Ám Vệ, khí thế con người vượt xa thời ngây ngô trước kia.
Nhìn thấy Tô Tín, hai người cùng nhau thi lễ.
“Tham kiến đại nhân!”
“Tham kiến gia chủ!”
Tô Tử Thần gọi một tiếng “gia chủ”, đối với hắn, trước tiên thân phận của Tô Tín là gia chủ Tô gia bọn họ, sau đó mới là người cầm quyền Tây Bắc Đạo.
Tô Tín gật đầu, nói với hai người: “Hẳn các ngươi đã nghe nói đến chuyện liên minh Đạo môn, nhiệm vụ ta giao cho các ngươi rất đơn giản, đi tham gia cuộc so tài của liên minh Đạo môn, lấy giải thưởng của Đạo môn về, muốn cho Đạo môn tiền mất tật mang. Có điều các ngươi cũng không nên xem thường tuấn kiệt trẻ tuổi thế hệ này trên giang hồ, thế nên mấy ngày nay các ngươi đi theo ta, ta sẽ chỉ bảo võ đạo cho các ngươi.”
Đối với Cung Văn Vũ và Tô Tử Thần, có thể nói nhiệm vụ này của Tô Tín là niềm vui bất ngờ.
Bọn họ căn bản không quan tâm đến độ khó của nhiệm vụ, có một vị cường giả Thần Kiều cảnh như Tô Tín dạy dỗ, đây chính là cơ duyên to lớn, trong mắt bọn hắn tới nói, đây chính là đãi ngộ chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Mười ngày sau, trên Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn của Thanh Châu Đạo, vô số đệ tử Đạo môn canh gác trên sơn đạo, chào đón khách lên núi.
Hiện giờ, trên Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn đã có một cái sân cực lớn được dọn dẹp ra, ở chính giữa dựng sân đấu võ to lớn, xung quanh có ghế ngồi dành riêng cho các thế lực lớn.
Trên đỉnh núi cao nhất, Triệu Cửu Lăng đứng chắp tay, bên cạnh hắn là hai Chân Vũ thuộc Huyền Thiên Vực, còn có ba người Trương Bá Đoan thuộc Tạo Hóa Đạo Môn, Lục Huyền Phong thuộc Long Hổ Đạo Môn, Chung Xử Huyền thuộc Phương Tiên Đạo Môn.
Lần này Thái Thượng Đạo Môn không tới đúng là có chút đáng tiếc, nhưng Triệu Cửu Lăng cũng không để ý, hiện tại hắn rất đắc ý thỏa mãn.
Một lần tập hợp một Thần Kiều và năm Chân Vũ, bất kể là tiên vực hay hạ giới, mấy người có thể làm được?
Triệu Cửu Lăng nói tầm mắt của người hạ giới quá hạn hẹp, thực ra tầm mắt của người tiên vực không phải ai cũng rộng lớn, chỉ có điều mọi võ giả xuất thân tiên vực từ lúc sinh ra đã có cảm giác nóng vội.
Hiện tại bọn họ tìm được đường thông về hạ giới, không cần lo lắng tiên vực tan vỡ, người thừa kế đời sau của bọn họ chết hết, cũng đã hoàn thành một tâm nguyện, có thể cho bọn họ thở phào một hơi.
Với tâm lý đó, những võ giả tiên vực hoặc là biết thỏa mãn với cái mình đang có giống như Thượng Quan Linh thuộc Hàn Thiên Vực, chỉ cần Thượng Quan thị của mình có thể tiếp tục truyền thừa hắn đã thỏa mãn, hoặc là sinh ra dã tâm to lớn tựa như Triệu Cửu Lăng hiện tại.