← Quay lại trang sách

Chương 2422 Vạn Đạo Sâm La chân chính (3)

Ánh sáng mông lung xung quanh người Tô Tín rực sáng, đây là một luồng sức mạnh vô cùng kỳ dị, không giống với bất kỳ thuộc tính nào, nhưng lại khiến người ta có cảm giác bao hàm thiên địa vạn vật.

Tô Tín đấm một quyền, hào quang vạn đạo bỗng chốc tỏa sáng, cú đấm kia nhìn có vẻ đơn giản, nhưng thay đổi khó lường, giống như ẩn chứa vô số cận chiến sát pháp bên trong.

Đây không phải đấu chiến kim thân đơn thuần, cũng không phải Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ, mà là võ đạo do Tô Tín lấy Vạn Đạo Sâm La làm cơ sở, ngưng tụ tất cả cận chiến sát pháp đến cực hạn.

Trước đây khi ở Chân Vũ cảnh, Tô Tín không phát huy hết uy lực của Vạn Đạo Sâm La, trên thực tế điều có giá trị chân chính trong Vạn Đạo Sâm La không phải Thiên La Hỏa Đạo, cũng không phải Huyền m Chi Đạo, mà là một công pháp thần kỳ có thể dung hợp hết thảy võ đạo cùng thuộc tính và khác thuộc tính lại với nhau.

Trước đây Vạn Đạo Sâm La Tô Tín dùng chỉ là do người khác dung hợp hoàn thành, còn hiện tại Tô Tín đang dùng Vạn Đạo Sâm La dung hợp võ đạo của chính hắn!

Thiên địa chính kỳ, âm dương sinh diệt.

Bát tự khẩu quyết của Vạn Đạo Sâm La được Tô Tín triển khai đến cực hạn, một quyền đường đường chính chính, hào quang rực rỡ lay động Tử Phủ, bỗng chốc phát ra tiếng nổ vang kịch liệt, trong nháy mắt trời đất rung động, phảng phất như diệt thế.

Cú đấm này phá vỡ sự trấn áp của Tử Phủ, nhưng sau đó lại có một chưởng ấn to lớn như che trời nghênh đón Tô Tín.

Chưởng ấn chi chít kín mít phù văn đạo ấn, trông vô cùng kỳ dị, thiên địa chi lực đều bị chưởng ấn lôi kéo, đến khi chưởng này hạ xuống, nó khổng lồ như ngọn núi.

Tô Tín phất tay, lạnh giọng quát: “Nứt!”

Trong nháy mắt, hai luồng âm dương chi lực khác biệt ngưng tụ từ giữa hư không, cũng sinh ra từ giữa chưởng ấn, bị nghịch chuyển âm dương chi lực phá hoại, chưởng ấn ầm ầm vỡ vụn!

Nghịch chuyển âm dương chi lực trong Nghịch m Dương Táng Thiên đại pháp trùng hợp phù hợp với nhị tự quyết m Dương trong Vạn Đạo Sâm La, Tô Tín dung hòa nó vào Vạn Đạo Sâm La, công pháp được cho là không thể tu luyện bằng con đường bình thường đã được Tô Tín dung hợp hoàn mỹ, do hắn nắm giữ.

Trước kia Địa Phủ và Thiên Đình tập trung nghiên cứu ra Nghịch m Dương Táng Thiên đại pháp, võ giả mạnh nhất trong hai tổ chức chỉ mới Thần Kiều cảnh, bọn họ nghiên cứu ra công pháp này hoàn toàn là để liều mạng, vậy nên vẫn luôn nghiên cứu giải quyết vấn đề bằng các phương pháp mới, hiện tại bị dung hợp vào Vạn Đạo Sâm La của Tô Tín, nó mới xem như một công pháp bình thường.

Triệu Cửu Lăng khẽ nhướng mày, đúng là không thể coi thường Tô Tín, hắn thật sự mới đạt đến Thần Kiều sao?

Đều là Thần Kiều, ngoại trừ Tô Tín, hắn chưa từng gặp cường giả Thần Kiều cảnh dưới hạ giới, nhưng Thần Kiều ở tiên vực không ai có thực lực cỡ như Tô Tín.

Thấy Tô Tín khó chơi như vậy, nhìn một chốc một lát hai người không thể phân định thắng bại, Trương Bá Đoan bên dưới trực tiếp vung tay, năm cường giả Chân Vũ và một đống đệ tử Đạo môn bao vây người dưới trướng Tô Tín lại.

Đương nhiên phần lớn đệ tử Đạo môn này đều thuộc Tạo Hóa Đạo Môn và Huyền Thiên Vực.

Hai phái này khởi xướng ra liên minh Đạo môn, quyền lực của bọn họ lớn nhất, tất nhiên cũng phải dốc sức nhiều nhất.

Lữ Phá Thiên nuốt một ngụm nước bọt, cười hì hì nói: “Tốt xấu gì Đạo môn các ngươi cũng là người chính đạo, sẽ không làm chuyện ỷ đông hiếp yếu chứ? Như thế không phù hợp đạo nghĩa giang hồ đâu.”

Trương Bá Đoan cười lạnh nói: “Nói đạo nghĩa giang hồ với ngươi làm gì? Năm xưa, Huyết Ma Giáo của ngươi dấy lên bao nhiêu trận mưa tanh gió máu trên giang hồ, có bao nhiêu người vô tội đã mất mạng trong tay Huyết Ma Giáo. Nói đạo nghĩa giang hồ với ngươi, vậy ai nói đạo nghĩa với những người vô tội lúc trước? Hơn nữa bây giờ ngươi còn nương nhờ tên ma đầu Tô Tín, càng phải giết! Đạo môn ta không phải hạng cổ hủ như Thiếu Lâm Tự, giữ lại tính mạng cho ngươi, tự gây phiền phức cho mình. Các vị, mọi người cùng xông lên đi!”

Lữ Phá Thiên nhìn cảnh này, không khỏi thầm mắng một tiếng. Đám tông môn chính đạo này còn vô liêm sỉ hơn cả ma đầu là hắn đây.

Lấy một địch năm, Lữ Phá Thiên không có tự tin. Mặc dù trong thời kỳ đỉnh cao, tu vi của hắn đạt Thần Kiều, nhưng lúc đó hắn chỉ mới đạt đến Thần Kiều, bây giờ bị đánh rơi xuống Chân Vũ, bởi vì có kinh nghiệm lúc Thần Kiều, có lẽ sẽ mạnh hơn võ giả cùng cấp, thậm chí lấy một địch hai, hoặc lấy một địch ba đều được. Nhưng bây giờ lấy một địch năm, Lữ Phá Thiên không biến thái như Tô Tín, không có khả năng bộc phát mạnh mẽ đến vậy.

Năm Chân Vũ ra tay cùng lúc, Lữ Phá Thiên miễn cưỡng đỡ được một chiều, rồi hóa thân thành huyết hải, thoát khỏi vòng vây. Sắc mặt hắn trắng bệch, gào lên với Tô Tín: “Sư đệ! Không phải sư huynh không trượng nghĩa, mẹ kiếp, là đám mũi trâu này quá vô liêm sỉ, ta không cản được!”

Lúc này, không chỉ riêng Lữ Phá Thiên không cản được mà ngay cả thủ hạ Ám Vệ của Tô Tín cùng Huyết Thần Giáo cũng cản không nổi.