← Quay lại trang sách

Chương 2429 Tiên Vực vỡ nát

Bên phía Ma đạo mặc dù có ít người đến, nhưng Điện chủ Chiến Ma Điện của Thiên Ma Cung, “Xích Nguyệt Ma Thần” Diệp Trường Ca tay cầm thần binh Ma Long Đoạt Tâm Đao của Đại Thiên Ma Tôn đến, trong số các Dương Thần cảnh, nào có ai đỡ được một đòn của thần binh? Võ giả đụng phải Diệp Trường Ca hầu như đều bị giết trong nháy mắt.

Nếu cứ tiếp tục đánh như thế, không bao lâu, người liên minh Đạo môn ở đây có khi sẽ bị tàn sát đến chẳng còn một mống!

Vừa nhìn thấy cảnh này, Phương Tiên Đạo Môn là bên đầu tiên không cố nổi. Chung Xử Huyền không nói hai lời, ngay lập tức dẫn người mình đi.

Phương Tiên Đạo Môn vốn đã ở hàng chiếu trên ở hải ngoại. Gia nhập liên minh Đạo môn chẳng qua là thêu hoa lên gấm. Thậm chí nếu không vì có mặt của Tạo Hóa Đạo Môn, hắn căn bản cũng sẽ không thèm để ý đến người Huyền Thiên Vực.

Kết quả bây giờ, chỗ tốt của cái liên minh này chưa thấy đâu mà đã tổn thất nhiều đệ tử như vậy. Phương Tiên Đạo Môn dĩ nhiên không muốn.

Mà trông thấy Chung Xử Huyền thoái lui, Lục Huyền Phong cũng nói với Trương Bá Đoan: “Trương Chưởng giáo, Long Hổ Đạo Môn ta cũng không gánh nổi. Tại hạ không muốn vì tại hạ mà Long Hổ Đạo Môn bị tiêu diệt. Ta không muốn trở thành tội nhân của tông môn!”

Dứt lời, Lục Huyền Phong cũng dẫn người của Long Hổ Đạo Môn rời đi. Thấy cảnh này, Trương Bá Đoan đơn giản là tức muốn hộc máu.

Điểm không đáng tin của liên minh chính là thế này. Lúc diều gặp gió thì không có gì để nói. Có điều, một khi gặp phải nghịch cảnh, ắt sẽ có người mang tâm tư riêng trong liên minh. Liên minh cũng rất dễ dàng bị sụp đổ.

Mà lúc này, bên phía Tô Tín cùng Triệu Cửu Lăng, mặc dù chiến cục phía dưới đã sáng tỏ nhưng bọn họ vẫn đang chuẩn bị ra tay.

Triệu Cửu Lăng biết liên minh Đạo môn đã thua. Chung Xử Huyền cùng Lục Huyền Phong đã chạy trốn. Sau này, dù thực lực của Huyền Thiên Vực bọn họ và Tạo Hóa Đạo Môn có trở nên mạnh hơn nữa, bọn họ cũng sẽ không gia nhập vào liên minh Đạo môn nữa.

Dẫu sao, bọn họ đều là người đứng đầu các đại phái giang hồ. Tất cả đều là người cần thể diện. Bọn họ không thể làm được như Lữ Phá Thiên, kiểu người mới nhìn thấy thực lực của đối phương quá mức mạnh mẽ mà kinh sợ. Song lúc thấy viện quân đến lại xông lên, trở thành người vô cùng thần dũng.

Có điều mặc dù bây giờ liên minh Đạo môn đã thua, nhưng Triệu Cửu Lăng hắn vẫn chưa thua!

Trận chiến này giữa hắn và Tô Tín kiểu gì cũng phải có một kết quả.

Nhưng ngay lúc Tô Tín cùng Triệu Cửu Lăng đang chuẩn bị tiếp tục phân cao thấp, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một trận dị động.

Trong nháy mắt, phong vân biến sắc, lôi đình gầm thét. Mọi người có thể mơ hồ nhìn ra, từ rất xa trên bầu trời hình như có thứ gì đó đang sụp đổ. Không gian bị xé, thi thoảng còn có mấy thứ như đá vụn ầm ầm rơi xuống từ giữa khe nứt không gian. Uy thế kia thậm chí đến cả võ giả Tiên Thiên cũng không gánh nổi.

Hơn nữa, từ trong không gian vết nứt kia, cái rớt ra cũng không chỉ là mấy thứ đá vụn. Thậm chí, còn có cả thi thể người. Chỉ có điều đều là phần còn lại của chân tay đã bị cụt.

Quan trọng nhất chính là, cảnh tượng kinh khủng này không chỉ xuất hiện ở chỗ bọn họ, mà kéo dài đến mấy trăm dặm. Thậm chí ở Kim Trướng Hãn Quốc, Tây Bắc Đạo của Tô Tín, các nơi đều xuất hiện cảnh tượng này. Dĩ nhiên, bấy giờ bọn họ còn không biết điều này. Nhưng ít nhất, địa vực mấy trăm dặm xung quanh Thiên Nguyên Vô Lượng sơn đều bị bao phủ trong cảnh tượng hệt như diệt thế này.

Triệu Cửu Lăng nhìn vào không trung, trong mắt mang vẻ kinh hãi nồng đượm và vẻ không thể tin nổi, lẩm bẩm nói: “Trời sập!”

Tình huống xảy ra bất ngờ khiến cả một Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn vốn còn đang đánh đến hăng say phải dừng lại toàn bộ.

Một đám võ giả trên giang hồ cũng mang vẻ hoang mang. Chỉ có những những võ giả Tiên Vực ai nấy đều mang vẻ kinh hoàng cùng với biểu cảm sợ hãi. Hệt như là biết một ít chuyện gì.

Vực chủ Hàn Thiên Vực trước đây, lão tổ của Thượng Quan thị, Thượng Quan Linh nhìn thấy cảnh tượng này, đỉnh đầu lấm tấm đầy mồ hôi lạnh. Khó mà tưởng tượng nổi rốt cuộc là chuyện gì mà lại có thể dọa cho một vị Chân Vũ cảnh thành bộ dạng như vậy.

Thượng Quan Linh nhìn trời, lẩm bẩm nói: “Trời sập thật rồi! Tổ tông che chở để Thượng Quan thị ta sớm chuẩn bị xong trận pháp phá giới. Nếu không, Hàn Thiên Vực, nhất mạch Thượng Quan thị sẽ bị diệt sạch!”

Ứng Thiên Qua của Danh Kiếm Sơn Trang đang đứng cạnh hắn, cau mày nói: “Thượng Quan huynh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cảnh tượng này có liên quan đến Tiên Vực à?”

Mọi người ở đây cũng chuyển sự chú ý về phía Thượng Quan Linh. Điều này nhất thời khiến Thượng Quan Linh khôi phục lại tinh thần từ trong trầm tư. Hắn nghe hỏi vậy, không kiềm được lộ ra vẻ may mắn, nói: “Đúng là có liên quan đến Tiên Vực. Các ngươi hẳn biết, thế giới Tiên Vực đang dần dần sụp đổ. Cảnh tượng khi nãy chính là hình dạng lúc Tiên Vực sụp đổ.

Tuy nhiên lần này không biết Tiên Vực bị gì mà lại sụp đổ nhanh đến thế. Phải biết rằng trước kia chẳng qua cũng chỉ là từng bước từng bước xâm chiếm mà thôi. Bây giờ lại biến thành sụp đổ từng mảnh, từng mảnh rồi.

Các ngươi cũng đều thấy được. Trước đây Tiên Vực sụp đổ cũng căn bản không có ảnh hưởng gì đến Hạ giới. Nhưng bây giờ, Tiên Vực sụp đổ rất nghiêm trọng. Đến cả hai thế giới cách không xa cũng phải chịu ảnh hưởng. Thế giới sụp đổ kia thậm chí còn xuyên thủng cả không gian. Từ đó mới khiến cho mảnh vụn của Tiên Vực cùng thi thể của những kẻ vô tội rơi xuống Hạ giới.

Hàn Thiên Vực ta ở gần nhất với nơi sụp đổ. Lần này, Tiên Vực sụp đổ quy mô lớn thế, trong này nhất định có một phần của Hàn Thiên Vực ta. Cũng may, Hàn Thiên Vực ta đã chuẩn bị kỹ càng từ sớm. Bằng không, bây giờ Thượng Quan thị nhất mạch Hàn Thiên Vực sẽ bị diệt tộc hoàn toàn rồi!”

Nói đến đây, Thượng Quan Linh vẫn mang vẻ mặt nghĩ đến mà sợ như trước.