Chương 2437 Thiên Yêu Đồ Thần Pháp
Tiến hành rút." Tô Tín nói.
"Chúc mừng kí chủ rút được võ công Liệt Diễm Vô Tướng, đẳng cấp công pháp đánh giá vượt ngũ tinh."
Tô Tín khẽ gật đầu một cái, tuy không có rút ra Hỗn Thiên Tứ Tuyệt mà hắn mong muốn, nhưng Liệt Diễm Vô Tướng ngược lại coi như không tệ.
Liệt Diễm Vô Tướng chính là võ công được tạo ra bởi sự kết hợp giữa Xích Hỏa Thần Công sau khi đại thành và Vô Cầu Dịch Quyết, trước không nói thực lực của bản thân nó, bình thường tu luyện Liệt Diễm Vô Tướng nên trước tiên tu luyện Xích Hỏa Thần Công tới cực hạn, sau đó sẽ kết hợp với Vô Cầu Dịch Quyết.
Cho nên, bây giờ Tô Tín lấy được Liệt Diễm Vô Tướng này, bản thân tu luyện Xích Hỏa Thần Công sẽ được ích lợi rất lớn, có thể giúp Tô Tín sớm quen thuộc Xích Hỏa Thần Công. Đương nhiên, nếu Tô Tín may mắn rút được Vô Cầu Dịch Quyết, đồng dạng tiến bộ thần tốc.
Đợt rút thưởng vượt cấp bậc ngũ tinh này nhận được đồ rất đáng giá, nhưng sau khi rút thưởng xong thì Tô Tín không gấp đi tu luyện, mà là trước tiên bế quan dưỡng thương.
Thực lực của lão mũi trâu Triệu Cửu Lăng quả thật không tầm thường, trong mắt Tô Tín, đối phương tuyệt đối có thực lực tranh phong với Lý Bá Dương.
Nhưng Tô Tín chưa từng chính thức giao thủ với Lý Bá Dương, cho nên, trong hai người bọn họ ai mạnh ai yếu, Tô Tín hiện tại cũng không thể nói rõ được.
Trận chiến này, Tô Tín lưỡng bại câu thương với Triệu Cửu Lăng, hắn bị Tru Ma Kiếm bị thương nặng, nguyên thần của Triệu Cửu Lăng bị trọng thương, nhưng nếu tính theo cách này, thương thế của Triệu Cửu Lăng hẳn là nặng hơn hắn, bởi vì thương thế về nguyên thần chắc chắn chữa trị hao sức hơn, thậm chí nếu bên Huyền Thiên Vực không có thuốc trị thương quá tốt, có khả năng sẽ để lại thương tổn vĩnh viễn.
Đương nhiên, sau khi lưỡng bại câu thương, Tô Tín cũng đã nhận được chỗ tốt, đánh một trận với võ giả Thần Kiều cảnh cùng giai đã hoàn toàn khiến cho Tô Tín quen thuộc sức mạnh của Thần Kiều cảnh, trận chiến này thậm chí có thể nói tiết kiệm cho Tô Tín mấy tháng bế quan.
Nhưng Tô Tín vẫn không thể tránh khỏi việc bế quan lâu dài, hắn trước tiên phải dưỡng thương, sau đó phải quen thuộc với các loại công pháp như Xích Hỏa Thần Công, ước chừng cần thời gian rất lâu.
Trong khi Tô Tín đang bế quan, trên giang hồ đã hơi có khuynh hướng loạn thành một đống, nguyên nhân rất đơn giản, người của tiên vực hạ giới quy mô lớn.
Có lẽ bị cảnh tượng trời sập ngày đó dọa sợ, trong vòng một tháng, tất cả người của tiên vực toàn bộ hạ giới, đám người tiên vực hạ giới này bắt đầu xảy ra không ít xung đột với một số thế lực võ lâm địa phương, đương nhiên cũng có một số khu vực lựa chọn liên thủ với thế lực hạ giới, dù sao bây giờ giang hồ một mảnh rối loạn, tất cả mọi người tự quét tuyết trước cửa, người nào cũng không quản được người nào.
Lúc này, một tòa thành nhỏ đơn sơ nằm giữa Dự Nam Đạo và Kiếm Nam Đạo, tòa thành nhỏ này không có tên, nhưng hiện tại nó là thành thị nơi ở của võ giả của Phong Thiên Vực trong mười hai tiên vực.
Trước đây, Phong Thiên Vực muốn chiếm giữ địa bàn của Dự Nam Đạo, kết quả nổi lên xung đột với Địch Kinh Phi của Tranh Kiếm Minh, bị Địch Kinh Phi vừa mới thăng cấp Chân Vũ đánh chạy trối chết, có thể nói là mất hết mặt mũi, cuối cùng dựa vào sự điều hòa của Đại Chu, lúc này mới an ổn ở giữa Dự Nam Đạo và Kiếm Nam Đạo, nhưng người của Phong Thiên Vực vẫn rất bực tức.
Bốn vực đầu tiên hạ giới, Hàn Thiên Vực dung hợp với Thượng Quan thị, muốn cái gì có cái đó, cuộc sống rất dễ chịu.
Ma Thiên Vực đụng tới Niên bang thức thời, chủ động nhường lại nơi tốt nhất, cũng trải qua cuộc sống không tồi.
Tuy kế hoạch liên minh Đạo Môn của Huyền Thiên Vực thất bại, nhưng cũng tạo mối liên hệ với Tạo Hóa Đạo Môn, Tạo Hóa Đạo Môn đồng dạng cũng an bài cho người của Huyền Thiên Vực một vị trí tốt ở Thanh Châu Đạo.
Và trong bốn vực, chỉ có Phong Thiên Vực bọn họ là thảm nhất, đụng tới một Địch Kinh Phi đã tính cách ngoan cố còn thực lực kinh diễm, mới vừa thăng cấp đến Chân Vũ đã có thể đánh bọn họ chạy trối chết, chỉ có thể sống ngột ngạt ở trong thành nhỏ nằm giao nhau giữa hai đạo.
Võ giả của Phong Thiên Vực đều tu luyện đao đạo, võ giả dùng đao phần lớn tính cách tương đối dữ dằn, bọn họ ôm cục tức trong thời gian dài như vậy, cũng đã sớm nhịn đủ rồi, hiện tại toàn bộ mười hai tiên vực hạ giới, ngược lại khiến bọn họ thấy được một chút cơ hội.
Lúc này, bên trong thành nhỏ Phong Thiên Vực, hai tên Chân Vũ của Phong Thiên Vực ngồi đối diện, một người trong đó có bề ngoài thô cuồng dũng mãnh, trông giống như võ giả dùng đao.
Mà người còn lại mặc nguyên bộ nho sam màu trắng, vóc người hơi lộ ra gầy yếu, ngay cả dung mạo cũng tựa như một thư sinh yếu đuối có khí chất nho nhã.
Trong hai người này, người bình thường đều cho rằng vực chủ của Phong Thiên Vực chính là người trước, nhưng trên thực tế, vực chủ của Phong Thiên Vực lại là người sau, 'm La Quỷ Đao' Thường Khôn, và người còn lại là 'Tam Đao Trảm Thiên' Tư Đồ Minh.
Bàn về thực lực giữa hai người thì thực lực của Tư Đồ Minh mạnh hơn, nhưng Tư Đồ Minh làm người tính khí quá mức xung động, dễ làm hư chuyện, cho nên vị trí vực chủ này vẫn luôn do Thường Khôn đảm nhiệm.