← Quay lại trang sách

Chương 2447 Cầu viện(3)

Trong suy nghĩ của Hoàng Bỉnh Thành, đám người dùng đao Phong Thiên Vực đều là mặt hàng không có đầu óc, lỡ bọn họ thực sự không quản một hơi giết lung tung, việc này rất dễ làm bị thương Hinh Nhi.

Hoàng Bỉnh Thành vẻ mặt giận dữ nói: "Đám người Đồng Vũ Dương kia làm ăn kiểu gì không biết? Chuyện lớn như vậy sao bọn họ không có đúng lúc báo lên? Kêu Đồng Vũ Dương tới gặp ta ngay!"

Qua giây lát, Đồng Vũ Dương bị người gọi tới, trên đường hắn đã biết chuyện gì xảy ra, sau khi đi vào hắn cười khổ giải thích với Hoàng Bỉnh Thành: "Hoàng đại nhân, không phải do hệ thống tình báo Ám Vệ của thủ hạ ta lỏng lẻo, mà là thời gian Ám Vệ chúng ta bố cục ở võ lâm Trung Nguyên dù sao chưa được lâu, tốc độ tin tức truyền lại khẳng định không nhanh bằng Lục Phiến Môn."

"Lục Phiến Môn có thể trong thời gian một ngày truyền tin tức đi khắp toàn bộ bốn mươi chín đạo của Đại Chu, nhưng với thực lực hiện giờ của Ám Vệ ta thì rất khó làm được điều này, thậm chí hai ngày đã là rất miễn cưỡng."

Đồng Vũ Dương không phải đang trốn tránh trách nhiệm, mà là với năng lực hiện tại của Ám Vệ thì thật sự không làm được hiệu suất mạnh mẽ như Lục Phiến Môn.

Dù sao Lục Phiến Môn chính là sức mạnh Đại Chu thành lập mấy chục năm mới có quy mô này, hơn nữa Lục Phiến Môn còn có đám cường giả Thiết gia, đổi thành Ám Vệ bọn họ thì có lẽ hơi quá sức.

Tạ Chỉ Yến ở một bên nói: "Dịch Kiếm Môn ta cũng biết với tốc độ của Ám Vệ có lẽ không thể nhanh chóng đưa tin tức đến Tây Bắc Đạo, cho nên đã trực tiếp kêu ta dùng bí bảo Thiên Lý Phi Kiếm chạy đi, chuyện này cũng không thể chỉ trách Đồng đại nhân."

Hoàng Bỉnh Thành gật đầu, nhưng hắn vẫn dặn dò Đồng Vũ Dương: "Về sau liệt Kiếm Nam Đạo vào đối tượng trọng điểm cần chú ý, một khi có chuyện gì, nhất định phải trong vòng một ngày thấy tin tức truyền đến."

"Phải rồi, hiện tại lập tức khiến cho Ám Vệ đi điều tra thực lực và động tĩnh của Phong Thiên Vực, ta sẽ đi tìm Tô đại nhân, nói việc này với hắn."

Chuyện lớn như vậy, cho dù Tô Tín đang bế quan thì Hoàng Bỉnh Thành cũng phải đánh thức hắn.

Đồng Vũ Dương gật đầu, lập tức xuống phía dưới chuẩn bị. Thật ra trong chuyện này cũng có một phần lỗi của hắn.

Trước đó Đồng Vũ Dương trải tất cả thế lực hướng Trung Nguyên, chưa từng nghĩ tới sẽ cố ý đi quan tâm một Dịch Kiếm Môn, dù sao muội muội của Tô đại nhân đang ở bên trong Dịch Kiếm Môn.

Nhưng sau đó Đồng Vũ Dương liền bỏ qua, bởi vì Mạnh Kinh Tiên khi đó quá mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn Tô Tín, có Mạnh Kinh Tiên trấn thủ Dịch Kiếm Môn thì an toàn vô cùng, nếu đã như vậy, hắn còn hao tâm tổn sức đi quan tâm chỗ đó làm gì?

Cho nên Đồng Vũ Dương không có cố ý sắp xếp người đi Dịch Kiếm Môn, đến khi Mạnh Kinh Tiên rời khỏi, Đồng Vũ Dương cũng không có nghĩ đến điểm này, không ngờ nhanh như vậy đã xảy ra chuyện.

Chuyện này ngược lại cũng cho Đồng Vũ Dương một bài học, hắn suy nghĩ vẫn chưa đủ chu toàn.

Đồng Vũ Dương từ trước đây là một phong môi nho nhỏ ở Nhữ Nam Đạo được Tô Tín nhìn trúng, tới bây giờ đã chấp chưởng tổ chức tình báo toàn bộ Ám Vệ, ngay cả võ giả Dương Thần cảnh cũng phải khách khí với hắn, Đồng Vũ Dương một đường đi tới không dễ dàng gì, cho nên hắn vô cùng quý trọng vị trí hiện tại của mình.

Tô đại nhân không nuôi thủ hạ phế vật, lần này không phải là trách nhiệm của hắn, nhưng là sơ xuất của hắn, lần một lần hai còn dễ nói, nếu lặp lại nhiều lần, nói không chừng hắn sẽ tự làm mất đi vị trí này.

Lúc này, Hoàng Bỉnh Thành đã tới nơi bế quan của Tô Tín, bởi vì Tô Tín không phải bế sinh tử quan, cho nên Hoàng Bỉnh Thành trực tiếp gõ cửa chỗ bế quan.

Cửa lớn mở ra, Hoàng Bỉnh Thành thoáng chốc cảm giác được một luồng hơi nóng ập tới, bên trong dường như ẩn giấu ngọn lửa vô biên, nhưng rất nhanh, luồng hơi nóng này nháy mắt biến mất, suýt chút nữa khiến cho Hoàng Bỉnh Thành tưởng chính mình sinh ra ảo giác.

Nhưng Hoàng Bỉnh Thành biết rằng, dị tượng được tạo ra từ cường giả cấp bậc như Tô đại nhân không phải người như hắn có thể hiểu được.

Tô Tín đi ra cửa, hắn mới bế quan chưa đến thời gian một tháng, Tô Tín chỉ miễn cưỡng chữa trị xong thương thế của bản thân, còn về các loại võ công như Xích Hỏa Thần Công và Thiên Yêu Đồ Thần Pháp, Tô Tín chỉ vừa mới quen thuộc một chút mà thôi.

Nhưng hắn biết, với lực lượng hiện giờ của Tây Bắc Đạo, nếu không phải xảy ra đại sự, bình thường Hoàng Bỉnh Thành sẽ không tới quấy rầy hắn.

Thấy Tô Tín đi ra, Hoàng Bỉnh Thành không vòng vo, hắn nói thẳng: "Đại nhân, Dịch Kiếm Môn đã xảy ra chuyện."

Khoảnh khắc câu nói này vừa dứt, sắc mặt của Tô Tín nháy mắt âm trầm, khí thế trên người hắn trở nên vô cùng âm u, vốn Phi Long thành trời trong mây trắng chớp mắt giăng đầy mây đen!

Những võ giả bên trong Phi Long thành không hiểu chuyện gì xảy ra, Lữ Phá Thiên vốn thoải mái uống chút rượu ở trạch viện của mình, cảm giác được bên Tô Tín truyền tới khí tức khủng bố, tay hắn không kiềm được run một cái, vài giọt rượu rơi ra ngoài.

"Mụ nội nó, là ai đến khiêu khích sư đệ kia của lão tử? Chậc chậc, hỏa khí lớn như vậy, sợ rằng có thể lật tung cả giang hồ."