Chương 2454 Hàng hoặc chết
Trận chiến này kết thúc quá nhanh, hai Chân Vũ, không đến mười chiêu đã toàn bộ chết trong tay Tô Tín, loại uy thế này quả thực khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Tô Tín đưa mắt nhìn sang đám võ giả Phong Thiên Vực, thản nhiên nói: "Hoặc là hàng, hoặc là chết."
Dưới sự uy hiếp của cái chết, thứ như tôn nghiêm cũng có thể vứt bỏ, lúc này đã có một số võ giả ném xuống binh khí trong tay mình, quỳ một gối biểu thị thần phục.
Nhưng phần lớn võ giả Phong Thiên Vực không cam tâm cứ như vậy đầu hàng, có người hô lớn nói: "Thần Kiều thì sao chứ? Hắn chỉ có một mình, chẳng lẽ còn có thể giết hết tất cả chúng ta? Mọi người cùng nhau chạy, phân tán chạy!"
Nghe lời này, trong mắt của những người ở đây thoáng chốc lộ ra vẻ khác lạ.
Lúc này bọn họ mới nghĩ tới, Tô Tín chỉ có một mình, dù hắn giết thì có thể giết được bao nhiêu người? Bọn họ căn bản không để mấy nghìn người Dịch Kiếm Môn vào mắt, cho nên hiện tại nếu như chạy, chắc chắn sẽ có người chết, nhưng đại đa số người đều có thể chạy trốn.
Nhưng ngay lúc này, Tô Tín trực tiếp phất tay, Hỏa Diễm Liên Hoa màu xanh sẫm bay ra, trong lúc cánh sen xoay tròn, tên võ giả Phong Thiên Vực trước đó nói chuyện trong nháy mắt biến thành tro bụi.
Cùng lúc đó, Hỏa Diễm Liên Hoa bay lên giữa không trung, vô số sợi tơ ngưng tụ từ ngọn lửa trôi nổi, hợp thành một cái lưới lớn lơ lửng trên bầu trời, kéo dài mười dặm, trông vô cùng đồ sộ.
Tô Tín nhìn những người ở đây, thản nhiên nói: "Nếu các ngươi muốn đi, ta quả thật không cách nào ngăn lại tất cả, cho dù mấy vạn con heo ở đây trốn tứ tán, muốn bắt chúng lại cũng không phải là chuyện dễ."
"Nhưng Tô Tín ta không phải là người khác, dù không cách nào ngăn tất cả, nhưng ta ít nhất có thể ngăn lại chín phần người, nói cách khác, ta có thể giữ lại chín phần tính mệnh người bên các ngươi."
"Chỉ có một phần cơ hội sống, nếu các ngươi dám trốn thì cứ thử xem."
Thủ đoạn của Tô Tín hoàn toàn hù sợ đám võ giả Phong Thiên Vực này, ai dám đánh cuộc một phần cơ hội sống chứ?
Tuy bọn họ đều cho rằng mình sẽ có một phần cơ hội sống, nhưng lý trí nói cho bọn họ biết, họ càng dễ dàng trở thành một trong những người sẽ chết hơn!
Cho nên, sau khi tất cả người dẫn đầu đều bị Tô Tín chém giết, hết thảy võ giả Phong Thiên Vực lúc này mới để xuống binh khí trong tay, trực tiếp lựa chọn thần phục.
Tô Tín quay đầu nói với Lâm Lạc Viêm và Sở Bất Phàm của Dịch Kiếm Môn: "Những người này tạm thời giao cho các ngươi, đóng kín chân khí của bọn họ, điểm ấy chắc các ngươi đều hiểu được, các ngươi chọn một nhóm người, còn dư lại thì đưa ta."
Lâm Lạc Viêm kinh ngạc nói: "Đưa chúng ta làm gì? Tô đại nhân, đám người này đã tu luyện qua đao đạo, hiện tại chuyển tu kiếm đạo, sợ rằng phải hao tổn khí lực rất lớn mới có thể thay đổi."
Tô Tín nghe vậy thì câm nín, Lâm Lạc Viêm này quả nhiên không có kinh nghiệm xử lý sự vụ của tông môn, lời này mà cũng có thể nói ra khỏi miệng.
Tô Tín hơi lộ ra bất đắc dĩ nói: "Những người này không phải để làm đệ tử của các ngươi, ta mới giết hai cường giả cấp bậc Chân Vũ cảnh của bọn họ, dù họ ngoài miệng hàng phục, nhưng chẳng lẽ ngươi dám tin? Truyền thụ công pháp của Dịch Kiếm Môn cho bọn họ?"
Lâm Lạc Viêm hơi xấu hổ, hắn thế mới biết bản thân đã nghĩ sai, vội vàng hỏi: "Vậy ý của Tô đại nhân là gì?"
Tô Tín thản nhiên nói: "Dịch Kiếm Môn các ngươi có không ít tài nguyên khoáng sản ở Kiếm Nam Đạo, khiến cho những võ giả này tới làm công việc bỏ dở, hiệu suất sẽ mau hơn những người bình thường kia."
"Mà Tây Bắc Đạo ta cũng cần nhiều nhân lực vật lực, nếu võ giả có tu vi võ đạo nhất định dùng làm chuyện khác sẽ mau hơn người bình thường nhiều."
Nghe Tô Tín nói như vậy, Lâm Lạc Viêm giờ mới hiểu được ý của hắn là gì, dù sao Dịch Kiếm Môn bọn họ chưa từng làm việc này bao giờ, hắn là lần đầu tiên biết được có thể chơi như vậy.
Nhưng Lâm Lạc Viêm không hề bài xích loại chuyện này, đối phương muốn giết bọn họ trước, chiếm lấy sơn môn của bọn họ, thậm chí nếu Lâm Lạc Viêm tâm ngoan thủ lạt một chút, giết hết tất cả bọn họ, trừ danh tiếng sẽ không dễ nghe, còn lại dường như cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Lâm Lạc Viêm trực tiếp vung tay lên, những đệ tử Dịch Kiếm Môn lần lượt ra tay, đóng kín chân khí của những võ giả Phong Thiên Vực đã không có năng lực phản kháng.
Dưới uy thế của Tô Tín, những võ giả Phong Thiên Vực này căn bản không dám phản kháng, chỉ có thể ngoan ngoãn bị phong cấm chân khí, mặc người chém giết.
Nếu như trước đó Tô Tín muốn dùng thủ đoạn độc ác giết bọn họ, cho dù Tô Tín là Thần Kiều thì bọn họ có lẽ sẽ còn làm ra phản kháng, dù sao cũng phải chết, không bằng gắng sức lần cuối cùng.
Nhưng hiện tại, Tô Tín cho bọn họ một con đường sống, dù biết rằng sẽ bị phong cấm, sau đó phải đi làm thợ mỏ, nhưng bọn họ vẫn không có can đảm phản kháng, ít nhất bọn họ còn có thể sống, không phải sao?
Sau khi đã an bài xong mọi thứ, Sở Bất Phàm và Lâm Lạc Viêm thi lễ hướng Tô Tín, nói: "Đa tạ ân cứu giúp của Tô đại nhân."