Chương 2478 Cách đạt đến Thông Thiên(2)
Tô Tín cau mày nói: “Ngươi là có ý gì?”
Đại Thiên Ma Tôn nói hơi mập mờ, nhưng theo cảm nhận của Tô Tín, lời Đại Thiên Ma Tôn nói có vẻ không lừa gạt hắn, bởi vì trước đó Đại Thiên Ma Tôn đã nói những lời tương tự rồi.
Đại Thiên Ma Tôn Hơi lim dim mắt, giống như đang nhớ lại điều gì, một lúc sau hắn mới nói: “Thông Thiên cảnh khác với Pháp Tướng và Thần Kiều, võ giả tấn thăng đến Pháp Tướng hay Thần Kiều đều cần tự mình tu luyện, nhưng nếu ngươi muốn tấn thăng Thông Thiên, vậy cần một cơ duyên, không có cơ duyên này, không ai có thể tấn thăng đến Thông Thiên. Cái gọi là Thông Thiên cảnh, ý trên mặt chữ chỉ tồn tại cùng trời đất, trở thành cường giả chân chính đặt ra quy tắc trong thiên địa này. Đạt tới cảnh giới đó, đầu tiên bản thân ngươi phải có đủ tu vi, thứ hai phải được cả thiên địa tán thành, bởi vì quy tắc thiên địa có hạn, ngày xưa Đạo Tổ đã từng bói ra, thiên địa này chỉ có thể tiếp nhận chín Thông Thiên!”
Bất kể là Tô Tín hay Lữ Phá Thiên đều lần đầu tiên nghe nói tới bí mật này, trên mặt hai người hiện rõ vẻ giật mình.
Tô Tín trầm giọng hỏi: “Vậy cơ duyên đó rốt cuộc ở đâu?”
Đại Thiên Ma Tôn lắc đầu nói: “Không phải ở đâu, mà nên là vào thời điểm nào. Dựa theo suy đoán của lão mũi trâu kia, chỉ duy nhất vào thời điểm thiên địa biến đổi lớn, quy tắc thiên địa biến hóa, võ giả chúng ta mới có thể nhân cơ hội lẻn vào, khống chế toàn bộ thiên địa, đạt tới cảnh giới thông thiên tuyệt địa. Kỳ thực nói thẳng ra, Thông Thiên chính là trộm thiên cơ, đợi đến lúc thiên địa này xảy ra biến đổi lớn, ý chí thiên địa và quy tắc suy yếu nhất, chúng ta có thể nhân cơ hội đó, trộm được một tia thiên cơ, trở thành chúa tể thế giới này tựa như thiên địa, đây mới là ý nghĩa thực sự của Thông Thiên cảnh. Nếu không mặc cho ngươi tu luyện thế nào, dù ngươi tích lũy sức mạnh đến trình độ như Vô Sinh lão mẫu ngày xưa, không có cơ duyên này, ngươi cũng không thể tấn thăng Thông Thiên. Còn có một điều lão mũi trâu đã tính ra, rằng số chín là số lớn nhất, nhiều nhất chỉ có thể có chín cường giả Thông Thiên cảnh, thiên địa này tối đa cũng chỉ cho phép chín người trộm thiên cơ, trở thành Thông Thiên.”
Tô Tín và Lữ Phá Thiên quay sang nhìn nhau, có lẽ bây giờ trên giang hồ, chỉ có bọn họ biết tin tức bí mật này, ai cũng không ngờ đột phá Thông Thiên còn có yêu cầu như thế.
Tô Tín nghi vấn hỏi: “Vậy thời thượng cổ, thật sự chỉ có chín Thông Thiên, ngoại trừ chín người này, nhân tộc không còn người nào đạt đến Thông Thiên nữa ư?”
Nghe thấy Tô Tín hỏi vậy, Đại Thiên Ma Tôn bỗng trầm mặc, một lát sau hắn mới nói: “Có, nói chuẩn xác thì nhân tộc hẳn đã có mười vị Thông Thiên.”
“Người được thêm vào là ai?” Một bên Lữ Phá Thiên hỏi.
“Nhân Hoàng!”
Vừa nghe đến hai chữ này, Tô Tín lập tức sững sờ, hắn nghi ngờ nói: “Nhân Hoàng không phải võ giả cùng thế hệ với các ngươi hả? Vì sao hắn lại thành người được thêm vào?”
Khóe miệng Đại Thiên Ma Tôn nở một nụ cười khổ, hắn nói: “Ta cũng không biết, lúc trước khi chúng ta chưa trở mặt với Nhân Hoàng, lão mũi trâu Đạo Tổ đã từng giết Lạc Thủy Ngao Vương của yêu tộc, luyện chế vỏ của hắn thành Tiên Thiên Càn Khôn Bát Quái Đồ, dùng thần khí diễn toán về thiên cơ này để bói nhân vật Thông Thiên cảnh, mặc dù không bói ra tên họ cụ thể danh tự, nhưng các đặc điểm đều lần lượt tương ứng với chúng ta, duy nhất không khớp với Nhân Hoàng. Có điều khi đó tính cả Nhân Hoàng, chỉ có chín người Thông Thiên cảnh, mặc dù không tương ứng với các đặc điểm, nhưng chúng ta chỉ cho rằng tu vi diễn toán thiên cơ của lão mũi trâu chưa đến nơi đến chốn, thế nên xảy ra một chút sai lầm, thậm chí bản thân lão mũi trâu cũng cho là như vậy. Nhưng bây giờ ta thôn phệ ký ức của Lãnh Vô Ma, lại phát hiện sau khi lão Nhân Hoàng vào tiên vực, trên giang hồ lại xuất hiện một Vũ Tổ, khi đó chính là thời kì cuối thiên địa biến đổi lớn, cũng là thời điểm cuối cùng có thể tấn thăng Thông Thiên, đặc điểm của Vũ Tổ giống người thứ chín lão mũi trâu bói ra như đúc! Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ thực ra lão mũi trâu không bói sai, Thông Thiên cảnh chính xác chỉ có chín người, Nhân Hoàng mới là người thêm vào, hoặc nói nhìn từ thiên cơ, hắn căn bản không nên tồn tại!”
Nói đến đây, khóe miệng Đại Thiên Ma Tôn có ý cười đắng chát: “Nếu như lão mũi trâu bói chuẩn, toàn bộ chúng ta vốn là những Thông Thiên cảnh đứng trên đỉnh cao lại bị một người tồn tại ngoài ý muốn giẫm dưới chân, nói đến cũng thật mỉa mai.”
Tô Tín và Lữ Phá Thiên đưa mắt nhìn nhau, lượng tin tức trong câu chuyện Đại Thiên Ma Tôn nói có hơi lớn, quan trọng nhất chính là hiện giờ những điều này do Đại Thiên Ma Tôn nói ra, cụ thể thật giả thế nào, bọn họ cũng không phân biệt được, vì thế Tô Tín lập tức bỏ qua những nghi hoặc kia, hắn hỏi thẳng: “Hiện tại Ma Tôn đại nhân ngươi đã sống lại một lần nữa, không biết tương lai ngươi có tính toán gì không?”