Chương 2487 Thánh sư(2)
Bì Già Đa La lắc đầu nói: “Ngươi không hiểu, càng vào lúc này, chúng ta càng phải cẩn thận với Thiếu Lâm Tự, nếu không để Thiếu Lâm Tự phát hiện được thái độ của chúng ta lạ thường, có khi Thiếu Lâm Tự sẽ nổi giận từ bỏ chuyện liên minh với Phạm Thiên Vực ta.”
Võ giả Dương Thần cảnh kia hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Bỏ thì bỏ, hiện tại Phạm Thiên Vực chúng ta có trụ trì ngài trấn thủ, thêm một Thiếu Lâm Tự không nhiều, thiếu một Thiếu Lâm Tự cũng chẳng ít!”
Bì Già Đa La cười nói: “Không thể tính toán như vậy, cùng thuộc Phật tông nhất mạch, về tình về lý chúng ta đều phải ra tay giúp Thiếu Lâm Tự. Điều quan trọng nhất là hiện giờ Thiếu Lâm Tự có thứ mà Phạm Thiên Vực ta không có, vậy nên muốn Phạm Thiên Vực phát triển rực rỡ ở hạ giới này, chắc chắn không thể thiếu Thiếu Lâm Tự.”
Hiển nhiên hòa thượng Dương Thần cảnh kia không phải kiểu người thích suy nghĩ vấn đề, hắn không nghe ra điều ảo diệu trong lời nói của Bì Già Đa La, chỉ ngẩn người hỏi: “Thứ gì mà Phạm Thiên Vực ta không có, Thiếu Lâm Tự họ lại có?”
Bì Già Đa La kiên nhẫn giải thích: “Là danh tiếng, ở hạ giới, danh tiếng của Phạm Thiên Vực kém xa Thiếu Lâm Tự. Ngày xưa lúc ở tiên vực, người đời chỉ biết Hoàng Thiên Vực của Khương thị nhất tộc và Huyền Thiên Vực thuộc Đạo môn nhất mạch, còn Phạm Thiên Vực chỉ có thể chủ động ra ngoài tìm kiếm đệ tử trong khắp tiên vực. Còn ở hạ giới mặc dù đã tốt hơn tiên vực nhiều, nhưng danh tiếng của Phạm Thiên Vực vẫn không đủ, còn Thiếu Lâm Tự lại nổi danh như cồn khắp giang hồ. Võ lâm chí tôn, thủ lĩnh Phật tông trước đấy, toàn bộ võ lâm thiên hạ có ai không biết Thiếu Lâm Tự? Vậy nên Phạm Thiên Vực chúng ta nhất định phải liên thủ với Thiếu Lâm Tự mới có thể đủ tiếng tăm trên giang hồ, chiêu mộ được nhiều đệ tử hơn. Nếu như các chùa khác không chịu phái người đến, ngươi cũng phải truyền lại những lời này cho bọn họ, đây là việc lớn liên quan đến Phạm Thiên Vực ta, chắc hẳn bọn họ sẽ hiểu.”
Hòa thượng Dương Thần cảnh gật đầu, cung kính lui xuống.
Vai vế và tuổi tác của hắn đều lớn hơn Bì Già Đa La, nhưng bất kể là hắn hay toàn bộ Quan Thiền Tự, thậm chí toàn bộ Phạm Thiên Vực, các hòa thượng này tôn kính Bì Già Đa La từ tận đáy lòng, không phải bởi vì thực lực của Bì Già Đa La, mà là bởi vì cách thức xử sự của hắn.
Cho tới giờ, hắn không dùng vũ lực chèn ép những ngôi chùa không phục tùng hắn, mà sẽ dùng đạo lý thuyết phục bọn họ, giống như bây giờ, tất cả những điều Bì Già Đa La suy tính đều trên lập trường của toàn bộ Phạm Thiên Vực, các chùa khác trong Phạm Thiên Vực sẽ không từ chối, bọn họ cũng không có lý do gì để từ chối.
Cùng lúc này, trong thành Phi Long, Tô Tín đã cầm tư liệu Đồng Vũ Dương đưa cho hắn đi đánh thức Lữ Phá Thiên, bảo hắn biết chuẩn bị động thủ.
Mặc dù Lữ Phá Thiên mới tu luyện ba tháng, nhưng ma công vô danh Đại Thiên Ma Tôn cho hắn cực kỳ kinh khủng, chỉ trong ba tháng này, Lữ Phá Thiên đã tái tạo lại cánh tay bị cụt của hắn, thậm chí nếu cho hắn thêm một năm nữa, Lữ Phá Thiên có thể khôi phục tu vi Pháp Tướng cảnh đỉnh phong, chỉ thiếu một bước bước vào ngưỡng cửa là có thể đạt tới Thần Kiều.
Hiện giờ, đọc tư liệu Tô Tín cho hắn, Lữ Phá Thiên không khỏi chậc lưỡi hai tiếng, khinh thường nói: “Xem ra lần này Thiếu Lâm Tự thật sự bị ngươi ép đến đường cùng, ấy vậy mà lại đồng ý liên thủ với Phạm Thiên Vực, chẳng phải đám lừa trọc đó luôn xem thường những giáo nghĩa của Mật tông sao? Bây giờ bọn họ lại chọn liên thủ với Phạm Thiên Vực cũng sử dụng một số giáo nghĩa Mật tông, tự làm mình mất mặt!”
Tô Tín thản nhiên nói: “Chuyện này không chỉ một mình ta ép, những năm gần đây Thiếu Lâm Tự đắc tội không ít người, không phải Thiếu Lâm Tự thường xuyên nhắc tới đạo lý gieo nhân nào gặp quả nấy sao? Hiện tại Thiếu Lâm Tự gặp báo ứng, lại trách ta?”
Lữ Phá Thiên cười hì hì nói: “Nhưng nếu ngươi đập nát nắp giếng của Thiếu Lâm Tự, đá đám hòa thượng kia xuống giếng, người khác cũng không có cơ hội bỏ đá xuống giếng mà.”
Phần lớn những võ giả xuất thân từ ma đạo đều không phải là hạng người lương thiện gì, hơn nữa còn vô cùng hẹp hòi.
Lúc trước Đại Thiên Ma Tôn bị Nhân Hoàng giết chết, hiện tại hắn xuất thế một lần nữa, chuyện đầu tiên hắn làm chính là tìm hậu duệ của Nhân Hoàng để báo thù, đòi lại một chút lợi ích.
Mà Lữ Phá Thiên cũng bị Thiếu Lâm Tự nhốt mấy trăm năm, võ công cũng bị phế sạch, bị trấn áp bên dưới Trấn Ma Pháp không khác gì chó, đừng thấy bình thường Lữ Phá Thiên luôn mang dáng vẻ không đứng đắn, nhưng Tô Tín biết oán khí trong lòng hắn lại sâu biết chừng nào.
Nếu cho Lữ Phá Thiên một cơ hội, Tô Tín cam đoan đoan đối phương sẽ dùng phương thức tàn nhẫn nhất để đuổi tận giết tuyệt Thiếu Lâm Tự.
Hiện tại vừa nghe thấy Tô Tín chuẩn bị ra tay với Thiếu Lâm Tự, cho dù đối phương có thể còn có Phạm Thiên Vực thì Lữ Phá Thiên cũng không có chút e ngại nào.
Hiện tại, hắn đã hơi hiểu rõ vị sư đệ tiện nghi này của mình rồi, nếu không có niềm tin tuyệt đối thì Tô Tín sẽ không dễ dàng động thủ.