← Quay lại trang sách

Chương 2517 Tố giác(2)

Cho tới nay Nguyên Không đều rất tin tưởng cảm giác của mình, từ lần đầu tiên nhìn thấy Tô Tử Thần, hắn đã cảm thấy Tô Tử Thần có chút không đúng.

Về sau hắn luôn luôn lơ đãng cảm giác được từng tia ma khí yếu ớt trong Thiếu Lâm Tự, tia ma khí này còn bị dao động của Phật pháp che lấp, mà bản thân cũng không phải mãnh liệt như vậy, thế nên cho dù Huyền Minh Chân Vũ cảnh không cảm nhận được, nhưng hắn lại cảm nhận được, đồng thời Nguyên Không có thể khẳng định, tia ma khí này truyền đến từ thiền phòng của Nguyên Hải.

Trong thời gian một năm này, Nguyên Không tiếp xúc với Nguyên Hải hơn mười lần, mỗi một lần hắn cũng có thể cảm giác được đáy lòng của đối phương giống như đang cất giấu thứ gì.

Đặc biệt là lần gần đây nhất, hắn thậm chí có thể cảm nhận được tia sát khí dày đặc từ trong mắt của Nguyên Hải, mặc dù khi đó Nguyên Hải ra sức phủ nhận, nhưng Nguyên Không lại có thể khẳng định, tuyệt đối lúc đó đối phương muốn giết mình!

Cho nên sau khi ăn cơm trưa xong, Nguyên Không liền vẫn luôn giám thị Tô Tử Thần trong bóng tối, thực lực của hắn vượt xa Tô Tử Thần, mặc dù cùng là Hóa Thần cảnh, nhưng cho dù Tô Tử Thần ở thời kì đỉnh cao cũng chưa chắc có thể thắng được đối phương.

Lúc nhìn thấy Nguyên Hải lén lút rời khỏi thiền phòng tiến về nhà bếp, chỗ không đúng trong lòng Nguyên Không càng ngày càng mãnh liệt, cỗ cảm giác nguy cơ kia trực tiếp bức bách trong lòng, hắn dứt khoát trực tiếp đi tìm Huyền Minh đến giải quyết.

Bởi vì Nguyên Không chính là đệ tử thân truyền của Huyền Minh, cho nên những người khác muốn tìm đến tìm trụ trì của Thiếu Lâm Tự là Huyền Minh còn cần tầng tầng thông truyền, nhưng Nguyên Không lại không cần.

Nhìn thấy Nguyên Không tới đây, Huyền Minh nói: "Nguyên Không à, có chuyện gì không?"

Nguyên Không trầm giọng nói: "Sư phụ, Nguyên Hải muốn gây bất lợi cho Thiếu Lâm Tự, mong rằng sư phụ xuất thủ, mau chóng ngăn cản!"

Lời vừa nói ra, Huyền Minh lập tức cũng có chút không rõ, lúc này cùng với Huyền Minh còn có Huyền Chân và một số võ giả đời chữ Huyền và đời chữ Không, bọn hắn đều tụ tập cùng một chỗ thảo luận võ đạo, nguy cơ của Thiếu Lâm Tự qua đi, ngăn cách giữa võ giả đời chữ Không và võ giả đời chữ Huyền cũng ít đi rất nhiều, hiện tại bọn hắn tu luyện đều là ở chung một chỗ, cứ như vậy cũng có thể giúp đỡ cho nhau trên tu hành.

Bây giờ nghe hắn nói kiểu này, một bên Huyền Chân không khỏi cau mày nói: "Tiểu tử Nguyên Không, ngươi nói cái gì đó? Nguyên Hải yên lành hại Thiếu Lâm Tự ta làm gì?

Huống hồ hắn là một võ giả Hóa Thần cảnh, cho dù để hắn hại, hắn có thể làm hại được ai?"

Tính cách của Huyền Chân không thích hợp thu nhận đệ tử, cho nên hắn cũng không đệ tử trực hệ trong Thiếu Lâm Tự, bất quá đối với mấy đệ tử trẻ tuổi trong Thiếu Lâm Tự này, hắn càng ưa thích Nguyên Hải nhanh nhẹn đa dạng một chút, mà không phải Nguyên Không làm việc chất phác cứng nhắc trước mắt này, bởi vì người này đều khiến hắn nghĩ tới đại sư huynh Huyền Khổ mà mình cũng không thế nào ưa thích được.

Huyền Minh trầm giọng nói: "Nguyên Không, đệ tử Thiếu Lâm ta không lừa dối, chuyện đệ tử môn hạ đấu đá lẫn nhau lại là rất nhiều năm đều chưa từng xảy ra, ngươi cũng đã biết hậu quả của nói dối? Đây cũng không phải là đùa giỡn."

Nguyên Không lắc đầu nói: "Sư phụ, thật sự ta không có nói sai."

Nói, Nguyên Không liền đem nói ra suy đoán của mình trong một năm này, còn có hôm nay Nguyên Hải lộ ra sát khí với hắn và chuyện hắn lén lút tiến vào nhà bếp cho Huyền Minh, điều này không khỏi làm mọi người ở đây đều rơi vào trầm tư, chỉ bất quá bọn hắn lại là không thể nào tin được lời của Nguyên Không.

Huyền Chân nói thẳng: "Đây đều là suy đoán của ngươi mà thôi, tại sao ta không cảm nhận được ma khí kia?

Còn có ngươi nói cái gì mà sát khí cũng chỉ là lời nói một bên của ngươi, không phải sư trưởng của Thiếu Lâm Tự không muốn tin tưởng ngươi, mà là những thứ ngươi nói này căn bản không hề có chứng cứ, cái này để cho chúng ta tin tưởng thế nào đây?"

Những võ giả khác ở đây cũng đều là nhẹ gật đầu, điều Huyền Chân nói cũng đúng với suy nghĩ của bọn họ, kỳ thật Nguyên Không nói nhiều như vậy, nhìn như rất có đạo lý, nhưng trên thực tế đại đa số đều là suy nghĩ của chính hắn, căn bản cũng không có chứng cứ nào.

Cũng không thể Nguyên Không nói ai khả nghi liền có thể nghi a? Còn cần chuẩn mực của Thiếu Lâm Tự nữa hay không?

Nhìn thấy mọi người ở đây cũng không tin hắn, Nguyên Không không khỏi nhíu mày, lòng hắn sốt ruột, tiếp tục trì hoãn, chỉ sợ suy đoán trong lòng của hắn cũng sắp trở thành sự thật.

Cho nên Nguyên Không lập tức quỳ trên mặt đất nói: "Sư phụ, hiện tại Nguyên Hải ở trong nhà bếp, ngài đi xem xét với ta liền biết.

Mà lại đừng nhìn Nguyên Hải chỉ là Hóa Thần cảnh, nhưng nhà bếp lại là nơi yếu nhất của Thiếu Lâm Tự ta.

Rời đi nhà bếp đều không có người trông giữ, nếu như Nguyên Hải hạ độc trong nhà bếp, đây đối với Thiếu Lâm Tự ta mà nói đơn giản là tai nạn không cách nào tưởng tượng được!"