Chương 2529 Tuyệt vọng(2)
Một môn công pháp đại chúng có thể học được ở nơi khác, thế thì cớ gì mọi người phải lãng phí sức lực bái nhập đi học Thiếu Lâm Tự ngươi? Còn phải tuân thủ các loại thanh quy giới luật.
Huống hồ quan trọng nhất chính là, tuy truyền thừa võ công của Thiếu Lâm Tự rất quan trọng, nhưng càng quan trọng là phật pháp.
Không truyền phật pháp chỉ truyền võ công, những người này căn bản không xứng đáng tự xưng là truyền nhân của Thiếu Lâm Tự.
Nhưng vào lúc này, Tô Tín bỗng nhiên nói: "Ngươi có biết tại sao ta muốn nói nhiều như thế với ngươi không?"
Huyền Minh sững sờ, lúc này Tô Tín đã là ưu thế áp đảo, hắn nói nhiều như vậy chẳng phải muốn trào phúng chính mình, hưởng thụ một chút vui vẻ khi đối thủ tan vỡ sao?
Chỉ thấy Tô Tín thản nhiên nói: "Trong mắt ta, Thiếu Lâm Tự đã không làm nên trò trống gì, lúc này trào phúng các ngươi cũng chỉ là nói cho sướng miệng mà thôi, thật ra ta chỉ muốn xác nhận một chút, có phải các người cũng bị một vị khác đùa bỡn hay không?"
"Trước đó, thật ra ta chỉ muốn phá vỡ căn cơ của Thiếu Lâm Tự các ngươi thông qua hai bước trong kế hoạch này, có Phạn Thiên Vực và Bì Già Đa La, ta không cách nào hoàn toàn tiêu diệt được Thiếu Lâm Tự các ngươi."
"Nhưng hiện tại, dường như ta có thể tiết kiệm một chút công sức, đứng ở nơi này lâu như vậy, kết quả vẫn chưa có người nào tới giúp Thiếu Lâm Tự các ngươi, rất hiển nhiên, cái vị minh hữu mà trước đó Thiếu Lâm Tự các ngươi tìm, sợ là không đáng tin cậy cho lắm."
Huyền Minh nhắm hai mắt lại, Thiếu Lâm Tự cuối cùng vẫn bị hủy trong tay hắn! Người quen không biết, đây có thể là sai lầm lớn nhất mà Huyền Minh mắc phải.
Lúc mới bắt đầu hắn lựa chọn liên minh với Phạn Thiên Vực, bây giờ đã chứng minh hắn lựa chọn sai.
Mà sau đó hắn lại tin lầm tên nội gian nằm vùng Tô Tử Thần này, dẫn tới đệ tử thế hệ trẻ trong Thiếu Lâm Tự bị giết chín phần, công pháp bị tiết lộ, đây đã là cắt đứt căn cơ của Thiếu Lâm Tự.
Võ lâm chí tôn Thiếu Lâm Tự khổng lồ trong tay hắn thế mà biến thành bộ dạng như bây giờ, đừng nói là hắn không có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông, hắn cũng không có mặt mũi để đi gặp Huyền Khổ!
Huyền Minh đã ôm lòng muốn chết, chuẩn bị ăn thua đủ với Tô Tín, nhưng ngay khi hắn đang định động thủ, Huyền Chân lại từ phía sau chạy về.
Huyền Minh quát lên: "Không phải ta đã kêu ngươi đi rồi sao? Ngươi hiện tại lại trở về làm gì? Chịu chết à?"
Huyền Chân thản nhiên nói: "Ta đã dặn dò những đệ tử kia cứ chạy trốn đi, ngươi có quyết tâm chết cùng Thiếu Lâm Tự, ta đương nhiên cũng có."
"Huống hồ, cho dù ngươi vận dụng phật châu của Phật Đà thì cũng chỉ có thể ngăn trở Tô Tín, hiện tại nơi này có thể còn một Chân Vũ, ta không ngăn hắn, những đệ tử Thiếu Lâm Tự khác cũng sẽ gặp nạn."
Huyền Minh thở dài, hắn mắt lạnh nhìn Tô Tín, nói: "Tô Tín, lần này Thiếu Lâm Tự ta bị hủy ở trong tay ta, nhưng sẽ không bị diệt ở trong tay ngươi, chỉ cần sư huynh của ta còn, truyền thừa của Thiếu Lâm ta vẫn sẽ còn!"
"Hiện tại sư huynh của ta đã đi vào tiên vực, chờ lúc hắn trở lại, sớm muộn gì cũng sẽ chấm dứt mối huyết cừu này với ngươi!"
Tô Tín cười lạnh một tiếng, nói: "Huyền Khổ? Trước đây, khi Huyền Khổ đi vào tiên vực thì đã bị ta trọng thương, ngươi thật sự cho rằng hắn có thể từ trong tiên vực đi ra? Huống hồ, cho dù Huyền Khổ thật sự có thể từ trong tiên vực đi ra thì cũng chỉ là chịu chết mà thôi, có gì mà ghê gớm?"
Tô Tín quay đầu nói với Tề Long và Tô Tử Thần: "Hai người các ngươi mang theo một phần người đuổi theo giết hết đám đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm Tự chạy trốn, không cần tham công liều lĩnh, có thể giết thì cứ giết, không thể giết thì cũng chẳng sao, dù thế nào thì căn cơ của Thiếu Lâm Tự hiện tại đã bị hủy."
Vừa dứt lời, Tô Tín trực tiếp vung tay lên, trong nháy mắt, trên bầu trời âm u mưa như trút nước, vô số Hỏa Diễm Kiếm Khí bay lên, rọi sáng sắc trời vốn u ám đen kịt.
Khi mưa to rơi xuống Hỏa Diễm Kiếm Khí thì lập tức bốc hơi, gần như trong nháy mắt, toàn bộ Thiếu Lâm Tự bị bao phủ ở trong sương mù dày đặc, khiến nơi này giống như tiên cảnh.
Sát cơ dày đặc bao phủ khắp người Huyền Minh, Huyền Minh không chút do dự, trực tiếp lấy ra phật châu của Phật Đà, trên người hắn chốc cháy ngọn lửa màu vàng, nhưng lúc này, hắn đang thiêu đốt khí huyết và nguyên thần, dùng hết lực lượng cuối cùng của mình liều mạng một lần với Tô Tín!
Lần này Huyền Chân không có đi ngăn cản hắn, bởi vì lần này không chỉ Huyền Minh phải liều mạng, ngay cả hắn cũng phải liều mạng.
Lữ Phá Thiên ngăn ở trước mặt Huyền Chân, thản nhiên nói: "Thiếu Lâm Tự các ngươi cứ luôn nói nhân quả báo ứng gì đó, trước đây các ngươi nhốt lão tử mấy trăm năm, hiện tại lão tử trở về báo thù, cái này có phải là rất hợp lý không?"
Huyền Chân không nói nhiều, hắn trực tiếp ra tay đấm ra một quyền, xông về phía Lữ Phá Thiên, dù sao đều là liều mạng đánh một trận tử chiến, nói nhảm với ma đầu kia làm cái gì chứ?