← Quay lại trang sách

Chương 2559 Thủ đoạn hại người không có lợi cho mình

Cái gọi là Nhân tộc và Yêu tộc nói lớn chuyện ra cũng chỉ là đấu tranh giữa hai tộc mà thôi, nhưng nói nhỏ chuyện đi thì cũng không thể nào xem nhẹ lợi ích được.

Ta không biết ngày xưa Đông Hải Long Vương vì cái gì mà đứng về phía Nhân tộc, nhưng dù gì cũng không thoát khỏi hai chữ lợi ích được.

Hôm nay ta tìm đến Yêu tộc để liên thủ mặc dù không phải vì lợi ích, nhưng thật ra cũng chỉ vì ta không muốn chết mà thôi."

Sau khi trầm mặc nửa ngày, Ngân Dực Lang Vương đột nhiên nói: "Ngươi không muốn chết là chuyện của ngươi, Yêu tộc ta vì cái gì mà phải dốc hết toàn lực giúp ngươi?"

Tô Tín thản nhiên nói: "Từ khi Yêu tộc các ngươi mới bắt đầu xuất thế thì đã có mục đích muốn tranh đoạt quyền làm chủ của thế giới này một lần nữa, Nhân tộc càng yếu thì Yêu tộc lại càng có lợi.

Các ngươi mà giúp ta thì lần này có thể chém giết rất nhiều võ giả, làm suy yếu lực lượng của Nhân tộc.

Ta mà sống thì cũng có thể tiếp tục tranh đấu với những thế lực có thù với ta, không ngừng tiêu hao lực lượng của Nhân tộc.

Một người khiến cho Nhân tộc nội đấu, không ngừng tiêu hao lực lượng Nhân tộc với Nhân tộc đoàn kết nhất trí, các ngươi muốn nhìn cái nào?"

Đám người Liệt Phong Hổ Vương lúc này cũng lộ ra vẻ mặt như gặp phải quỷ, bọn họ lần đầu tiên thấy có người lạnh lùng nói đến chuyện làm suy yếu lực lượng của tộc nhân mình như vậy, tựa như người này không phải là Nhân tộc mà cũng không phải Yêu tộc, làm việc hoàn toàn dựa trên lợi ích của mình, lạnh lùng đến mức khiến cho người ta giận sôi lên, nhưng hết lần này tới lần khác ngữ khí của hắn lại là cứ như đây là chuyện đương nhiên, đúng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy loại người này, đương nhiên Yêu tộc cũng không tìm được ai như thế cả.

Ngân Dực Lang Vương nghĩ một lát rồi hắn bỗng nhiên lộ ra một nụ cười lạnh, nói: "Kỳ thật nếu như Yêu tộc ta không giúp ngươi thì ngươi cũng phải liều chết với đám người Nhân tộc kia một trận, đến lúc đó cũng sẽ tiêu hao không ít lực lượng của Nhân tộc như vậy.

Hơn nữa, quan trọng nhất là ta cảm thấy Tô Tín ngươi còn đáng sợ hơn đám người Nhân tộc kia nhiều, ngồi xem ngươi liều mạng với những tên cường giả Nhân tộc như Huyền Khổ hình như Yêu tộc ta còn đạt được nhiều lợi ích hơn."

Lúc này Tô Tín đột nhiên cười lạnh nói: "Ngân Dực Lang Vương, suy nghĩ của ngươi đúng là vô cùng tốt đẹp, đáng tiếc Tô Tín cũng không phải là chưa từng làm loại chuyện hại người mà không có lợi cho mình.

Nếu như các ngươi không giúp ta, vậy ta sẽ tập hợp toàn bộ lực lượng Tây Bắc Đạo đến giết các ngươi!

Năm Đại Yêu Vương các ngươi đều đang ở đây, có khả năng ngay cả một tên ta cũng không thể giết được, nhưng ta vẫn có thể liều chết khiến cho các ngươi trọng thương.

Đến lúc đó đám người Huyền Khổ lại liên hợp lực lượng của tứ đại Thần Kiều, các ngươi cho rằng sau khi bọn họ thấy các ngươi bị thương thì sẽ không ra tay sao?"

Năm tên Yêu Vương ở đây đều đã ngây dại, bọn họ đúng là chưa từng nhìn thấy loại người này, lối suy nghĩ quỷ dị như thế này ngay cả bọn họ cũng chưa từng nghe qua.

Ngươi không giúp ta, vậy ta ngược lại ta sẽ giết ngươi, hành vì không giảng đạo lý như thế thậm chí còn khiến cho Ngân Dực Lang Vương cũng không biết phải hình dung như thế nào mới tốt nữa.

Lúc này Liệt Phong Hổ Vương và Thông Tí Viên Vương liền mắng to: "Cuồng vọng! Ngươi dám!?"

Trong mắt Đại Kim Bằng Vương và Tam Mục Giao Vương cũng lộ ra vẻ không có thiện ý.

Giọng Ngân Dực Lang Vương lạnh lùng nói: "Hôm nay ngươi muốn ở lại chỗ này sao?"

Tô Tín thản nhiên nói: "Tập hợp lực lượng của năm Đại Yêu Vương các ngươi cũng không thể giữ được ta, nếu các ngươi dám ra tay, vậy ta lập tức trở về Tây Bắc Đạo, lấy át chủ bài ra để đồng quy vu tận với các ngươi, đồng thời khiến cho đám người Huyền Khổ tới có thể kiếm được tiện nghi."

"Chuyện này thì có lợi gì với ngươi?" Ngân Dực Lang Vương nghiến răng nghiến lợi nói.

Tô Tín lắc đầu nói: "Không có lợi ích gì cả, ta đã nói rồi, Tô Tín ta đã từng làm không ít những chuyện hại người mà không có lợi cho mình.

Lần này ta đánh không lại tứ đại Thần Kiều như Huyền Khổ, dù sao cũng phải chết, chết trong tay tứ đại Thần Kiều bọn họ, sau này cả đời của Tô Tín ta ở trong lịch sử sẽ là đại ma đầu tội ác tày trời, không khác gì vị Lữ sư huynh bên cạnh ta, bị người đuổi đánh.

Mà nếu ta liều mạng với các ngươi, ít nhất có thể có được một cái danh vì đại nghĩa cũng không lỗ, đây không phải là chuyện tốt sao?

Dù sao bây giờ quyền lựa chọn thuộc về các ngươi, liên thủ với ta, làm suy yếu lực lượng Nhân tộc, mặc dù ta sẽ bị để lại tiếng xấu muôn đời, nhưng ít nhất ta còn có thể sống.

Trái lại nếu các ngươi muốn sống chết mặc bây, vậy ta cũng sẽ kéo Yêu tộc các ngươi xuống nước cùng, ít nhất còn có thể có được chút tiếng tốt."

Vừa dứt lờn, năm Đại Yêu Vương ở đây đều mang bộ dáng cắn răng nghiến lợi, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một người không biết xấu hổ như thế.

Thậm chí đến chính Ngân Dực Lang Vương cũng cho là hắn tâm tư thâm trầm, nhưng so với Tô Tín thì cũng không tính là gì.

Hắn có xấu xa hơn nữa thì cũng chỉ tính toán một chút âm mưu, mà Tô Tín lại có thể đường hoàng nói ra kế hoạch hại người mà không có lợi cho mình này, lại còn mang theo một bộ dáng tráng khí chính trực nữa, điểm ấy cũng đã khiến cho Ngân Dực Lang Vương phải mặc cảm.

Tô Tín nhìn năm Đại Yêu Vương ở đây, thản nhiên nói: "Như thế nào? Hiện tại các ngươi có nguyện ý giúp ta hay không?"

Mặc dù Ngân Dực Lang Vương hận Tô Tín đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng đối mặt với một chiêu vô lại này của Tô Tín, hắn cũng chỉ có thể hoặc là đáp ứng, hoặc là bọn họ chỉ cần trở lại bên trong Vân Mộng Đại Trạch, chỉ có thế mới có thể không bị Tô Tín liên lụy.