← Quay lại trang sách

Chương 2563 Đại chiến sắp bắt đầu (2)

Nghĩ đến đây, trong lòng Bì Già Đa La lại nổi lên một khả năng, chẳng lẽ Tô Tín này cũng có được truyền thừa thượng cổ của cường giả Thông Thiên cảnh? Hoặc là những lão bất tử Thông Thiên cảnh thượng cổ kia lão để lại cho hắn thứ gì?

Bản thân Bì Già Đa La cũng có chút quan hệ không minh bạch với Phật Đà, vậy nên hắn có chút mẫn cảm ở phương diện này.

Mặc dù hắn tự tin dù không có những thứ mà Phật Đà lưu lại thì hắn cũng có thể tu luyện tới cảnh giới đỉnh phong, nhưng tốc độ cũng tuyệt đối không thể nhanh như hiện tại được.

Tô Tín cũng chưa đến trăm năm đã tấn thăng đến Thần Kiều cảnh, gần như là con đường tu luyện của hắn đột nhiên tăng mạnh, có thể nói là thần tốc, lại liên tưởng đến những kinh nghiệm của mình, Bì Già Đa La không khỏi có chút hoài nghi có phải Tô Tín cũng là loại người giống mình, đều là người được những vị cường giả Thông Thiên cảnh thượng cổ kia chuẩn bị cho bọn họ.

Nếu đúng như vậy thì người ở sau lưng hắn là ai? Chắc chắn không phải là Phật Đà, hẳn là cũng không phải Đạo Tổ, dù sao hiện tại Tô Tín cũng muốn tàn sát Đạo môn.

Như vậy người có khả năng nhất chính là Phong Đô Đại Đế và Đại Thiên Ma Tôn ngày xưa.

Dù sao Tô Tín chính là người của Địa Phủ, cũng có một chút liên hệ nhân quả với Phong Đô Đại Đế, mà dựa vào cách thức làm việc của Tô Tín, nhìn qua cũng có chút giống với cách làm việc của Đại Thiên Ma Tôn.

Ngay khi Bì Già Đa La còn ở đó suy nghĩ lung tung thì Tô Tín đã thản nhiên nói chuyện với Huyền Khổ: "Huyền Khổ phương trượng, đã lâu không gặp, ta ngược lại không ngờ vậy mà ngươi lại có thể còn sống ra khỏi mảnh vỡ bên trong tiên vực, hơn nữa vừa mới đi ra mà ngươi đã làm ra thế trận lớn như thế để tới giết ta, xem ra ngươi rất hận ta đúng không?"

Lúc này trong mắt Huyền Khổ đã xuất hiện một vài tia sáng màu đen, chẳng qua khi đối mặt với một tên cừu nhân như Tô Tín, trên mặt Huyền Khổ cũng không có chút hận ý điên cuồng nào, trái lại lúc này hắn lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh.

Nghe thấy những lời của Tô Tín, Huyền Khổ chỉ thản nhiên nói: "Tô Tín, ngươi diệt cơ nghiệp vạn năm của Thiếu Lâm Tự ta, sao ta có thể không hận được? Giết ngươi, chỉ là vì muốn đòi lại công đạo, cho tổ tiên các đời của Thiếu Lâm Tự một công đạo, nếu không kéo ngươi xuống cùng, Huyền Khổ ta sao có mặt mũi mà đối mặt với liệt tổ liệt tông?

Chỉ là so với việc thống hận, hiện tại ta còn hối hận hơn, hối hận lúc trước vì sao ta lại không liều lĩnh chém chết ngươi, hối hận vì sao ta lại tiến vào bên trong mảnh vỡ tiên vực kia!"

Lần này tiến vào bên trong mảnh vỡ tiên vực Huyền Khổ cũng đạt được không it cơ duyên.

Thực lực của bản thân hắn cũng đã tiến lên rất nhiều, đạt đến trình độ có thể so sánh được với Thích Đạo Huyền, hơn nữa hắn còn chiếm được một phần thế giới bản nguyên, có thể khiến cho toàn bộ thực lực của Thiếu Lâm Tự tiến thêm một bước lớn.

Đáng tiếc hiện tại Thiếu Lâm Tự đều đã không còn, vậy hắn cầm thứ này còn có ích lợi gì? Chẳng qua chỉ là công dã tràng, lấy giỏ trúc múc nước mà thôi.

Tô Tín cười lạnh nói: "Huyền Khổ phương trượng, ngươi cũng không cần phải nói như kiểu Thiếu Lâm Tự các ngươi ủy khuất lắm vậy, nhân quả tuần hoàn, báo ứng đến đúng lúc mà thôi. Lúc trước nếu như không phải do Thiếu Lâm Tự các ngươi muốn giết ta, thì hôm nay sao có thể có chuyện ta diệt Thiếu Lâm Tự được?

Đừng nói là toàn bộ giang hồ, xem như toàn bộ thiên hạ cũng đang không ngừng chia ra rồi lại hợp lại, nhất thế hoàng triều ngày xưa đều đã hoàn toàn tiêu tùng, Thiếu Lâm Tự các ngươi đặt chân trên giang hồ cũng được vạn năm, thời gian này đã đủ lâu, hiện tại cũng nên nhường chỗ đi, không phải sao?"

Huyền Khổ nhắm mắt lại, cỗ khí tức màu đen tà dị phiêu tác quanh thân hắn, giọng lạnh lùng nói: "Nhiều lời vô ích, Tô Tín, cho dù trong chuyện này ai đúng ai sai, ta cũng không muốn nói nhiều về mấy chuyện đại nghĩa gì đó nữa, hôm nay ta chỉ muốn báo thù cho Thiếu Lâm Tự, ngươi không ngăn được, cũng trốn không thoát!"

Tô Tín lắc đầu nói: "Vì sao ta lại phải trốn? Thiếu Lâm Tự lớn như vậy còn đã bị diệt bởi ta, chẳng lẽ ta còn phải sợ một mình Huyền Khổ ngươi sao?

Chẳng qua bây giờ ta chỉ muốn hỏi một vài người khác, các ngươi thật sự muốn đối địch với ta sao? Chư vị phải suy nghĩ thật kỹ đến hậu quả đi!"

Trong lòng Bì Già Đa La còn nghi ngờ Tô Tín một chút, vậy nên hắn cũng không nói lời nào, nhưng Khương Viên Trinh lại cười lạnh một tiếng nói: "Tô Tín, ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể vô địch giang hồ hay sao?

Hậu quả? Sau chuyện này, Tây Bắc Đạo của ngươi sẽ hủy hoại trong chốc lát, ngươi còn nói hậu quả với ta làm gì?"

Thật ra bình tình xem xét, Khương Viên Trinh cũng không có thù hận lớn như vậy với Tô Tín, thù oán chủ yếu của hai bên cũng là bởi vì lần trước Tô Tín không quan thèm để tâm đến mặt mũi của Phong Thiên Vực bọn họ mà thôi.

Nhưng đối với Tô Tín, từ sau khi hiểu rõ cuộc đời và những sự tích của hắn, Khương Viên Trinh lại vô cùng cảnh giác.