Chương 2602 Đào hố
Còn có một người mặc chiến giáp Hắc Kỳ Lân đen nhánh, trong tay còn cầm lấy Ma Long Đoạt Tâm Đao thẳng đứng, ngồi ngay ngắn trên Bạch Cốt Vương Tọa, đó chính là Đại Thiên Ma Tôn.
Mà lúc này Lữ Trường Khanh nhìn thấy Tô Tín đi tới, hắn hơi kinh ngạc một chút nói: "Tô đại nhân cũng biết Ma Tôn đại nhân sao?"
Đại Thiên Ma Tôn sau khi thống nhất Cửu Ngục Tà Ma thì cũng không dùng thân phận ban đầu của mình nữa.
Hắn cũng không phải là kẻ ngốc, thân phận cường giả Thông Thiên cảnh thượng cổ gây cảm giác vô cùng ngột ngạt, đây cũng không phải là thứ có thể tùy tiện dùng được.
Vậy nên đối với bên ngoài, Đại Thiên Ma Tôn chỉ xưng là Ma Tôn, lai lịch và thân phận cực kỳ thần bí, tự xưng là đạt được truyền thừa từ thượng cổ, bây giờ muốn thống nhất các thế lực ma đạo trên giang hồ.
Kỳ thật đối với ma đạo mà nói, mấy thứ như xuất thân hay lai lịch đều là đồ bỏ đi, trên cơ bản sẽ không có mấy người xem trọng.
Vậy nên Đại Thiên Ma Tôn chỉ cần cho thấy thực lực của mình, việc thống nhất Cửu Ngục Tà Ma cũng sẽ không còn phí sức nhiều nữa.
Tô Tín nói với Lữ Trường Khanh: "Ma Tôn đại nhân thống nhất Cửu Ngục Tà Ma, cho dù lúc trước ta không biết, nhưng hiện tại cũng đã quen rồi."
Đại Thiên Ma Tôn nói với Lữ Trường Khanh: "Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta có chuyện muốn nói với Tô đại nhân một chút."
Đợi đến khi Lữ Trường Khanh ra ngoài, lúc này Đại Thiên Ma Tôn mới mang theo một tia kinh ngạc nói: "Tiểu tử ngươi nghĩ như thế nào mà lại dám đến nơi này? Vô sự không đăng tam bảo điện, nói đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Muốn mượn dùng lực lượng ma đạo của ta sao?"
Đối với lão quái vật thượng cổ như Đại Thiên Ma Tôn mà nói, làm gì có thứ gì hắn chưa thấy qua? Cho dù Đại Thiên Ma Tôn không tính toán bằng Đạo Tổ và Phật Đà, nhưng những suy tính của Tô Tín thì hắn còn có thể nhìn ra được.
Lần này Tô Tín tới Thiên Ma Cung đúng là muốn mượn dùng lực lượng của ma đạo, thế nhưng hắn cũng không nói thẳng, Tô Tín chỉ thản nhiên nói: "Ma Tôn đại nhân, lúc trước không phải ngươi đã nói chuẩn bị ra tay với Hoàng Thiên Vực, coi như chuẩn bị thu lấy một chút lợi ích từ Nhân Hoàng sao?
Hiện tại ngươi cũng đã tu luyện từ đầu đến Thần Kiều cảnh, đồng thời cũng hoàn thành đại nghiệp thống nhất ma đạo, chẳng lẽ ngươi còn không định ra tay sao?"
Đại Thiên Ma Tôn cười ha ha nói: "Ra tay cũng không cần phải sốt ruột, nói thật, thân phận của ta bây giờ có chút mẫn cảm, ta cũng không biết Phật Đà và Đạo Tổ hay là những Thông Thiên cảnh ngày xưa rốt cuộc có xuất hiện trên thế gian hay không, thế nhưng người đầu tiên ngoi đầu lên chắc chắn sẽ là người xui xẻo nhất.
Ban đầu ở thời kỳ thượng cổ, ta chính là người đầu tiên nhảy ra xuất thủ với Nhân Hoàng lão nhi, kết quả các ngươi cũng đều thấy được, hậu quả vô cùng thê thảm.
Thậm chí ngay cả ma đạo của ta cũng đều bị đánh thành dị đoan, bị tất cả người trong giang hồ phỉ nhổ, lúc trước ta vừa mới chuẩn bị thống nhất Cửu Ngục Tà Ma cũng không dám tin là, ma đạo của ta thật sự sẽ có ngày sa đọa đến tình trạng này, phải biết tại vào thời kỳ thượng cổ, ngay cả thủ hạ của Nhân Hoàng lão nhi cũng có không ít người là võ giả ma đạo của ta đâu.
Loại giáo huấn này chịu một lần là đủ rồi, vậy nên lần này ta cũng không định chủ động ló đầu trên giang hồ."
Tô Tín híp mắt nói: "Đã như vậy thì ngươi còn chuẩn bị làm cách nào để thu được chút lợi ích từ Hoàng Thiên Vực?"
Đại Thiên Ma Tôn thản nhiên nói: "Chính ta không tự mình ra tay, nhưng người khác tự nhiên sẽ có thể.
Mặc dù bây giờ ma đạo của ta thật sự suy thoái, thế nhưng bằng vào năng lực của ta lại bồi dưỡng được một vị Thần Kiều vẫn không thành vấn đề.
Nhìn thấy Lữ Trường Khanh kia không? Chờ ta bồi dưỡng hắn thành Thần Kiều, đến lúc đó lại cho hắn dẫn theo toàn bộ lực lượng ma đạo ra tay với Hoàng Thiên Vực, ta trốn ở đằng sau, không phải tất cả đều sẽ được giải quyết hay sao?"
Tô Tín nhíu mày nói: "Ma Tôn đại nhân, không phải ta chửi bới ma đạo đâu, nhưng chỉ bằng lực lượng bây giờ của ma đạo, làm gì có tư cách mà đi tranh phong với Hoàng Thiên Vực?"
Đại Thiên Ma Tôn cũng không tức giận, hắn chỉ thản nhiên nói: "Ma đạo cũng đã suy thoái đủ lâu rồi, cho dù hiện tại thủy tổ ma đạo là ta đến cũng đừng nghĩ có thể xoay chuyển tình thế suy tàn trong khoảng thời gian được.
Chỉ là không đối mặt với địch nhân được, nhưng bỏ đá xuống giếng thì vẫn có thể, theo ta được biết thù hận giữa ngươi và Hoàng Thiên Vực cũng không nhỏ, vậy không bằng ngươi cứ ra tay trước với Hoàng Thiên Vực, sau đó ta lại bỏ đá xuống giếng, như thế không được hay sao?"
Tô Tín nghe vậy lập tức có chút im lặng.
Có vẻ như hắn vẫn nghĩ Đại Thiên Ma Tôn quá đơn giản, mặc dù ở thời kỳ thượng cổ Đại Thiên Ma Tôn biểu hiện có chút lỗ mãng xúc động, nhưng điều này cũng không đại biểu cho việc Đại Thiên Ma Tôn chính người có đầu óc thậ sự ngu si.
Tô Tín muốn để ma đạo xung phong đằng trước, nhưng bây giờ Đại Thiên Ma Tôn lại là còn muốn Tô Tín xung phong trước đó.