← Quay lại trang sách

Chương 2604 Hiện trạng Giang Nam Đạo

Trong số bốn người này có Thiết Ngạo kinh tài tuyệt diễm, sức chiến đấu cường đại, nhưng thời gian tấn thăng đến Chân Vũ quá ngắn, tích lũy cũng không đủ, Triệu Vũ Niên cũng như thế, tích lũy cao hơn Thiết Ngạo một chút, nhưng cũng cao không thể đi đến đâu.

Mà Cơ Viễn Huyền chính là dựa vào cơ duyên để tấn thăng đến Chân Vũ, tích lũy còn kém hơn so với hai người trước.

Người có tích lũy thâm hậu nhất trong số bốn Chân Vũ, cũng là người khiêm tốn nhất chính là đại tướng quân thần võ Tiết Chấn Nhạc, mặc dù người này vô cùng thấp điệu, nhưng sức chiến đấu của bản thân hắn cũng không yếu, hơn nữa tính cách lại không thích đi tranh quyền đoạt lợi, tâm hướng võ đạo.

Sau khi Đại Chu cảm giác được lực uy hiếp của Hoàng Thiên Vực, liền đẩy toàn bộ tài nguyên của Đại Chu về phía Tiết Chấn Nhạc, hiện tại Tiết Chấn Nhạc đã mò tới cánh cửa Thần Kiều cảnh, đang lúc bế quan, chờ sau khi hắn xuất quan, gần như đã trở thành Thần Kiều."

Nói thật Tô Tín cũng không nghĩ vậy mà Đại Chu lại đẩy Tiết Chấn Nhạc thăng tới Thần Kiều, Tô Tín vẫn luôn nghĩ người này sẽ là Thiết Ngạo hoặc Triệu Vũ Niên.

Thế nhưng, sau này Tô Tín tỉ mỉ nghĩ lại, vẫn là đề cử Tiết Chấn Nhạc đáng tin cậy nhất, dù sao thời gian Thiết Ngạo tấn thăng tới Chân Vũ quá ngắn, tích lũy cũng kém, muốn dựa vào ngoại lực để lấp đầy mảng tích lũy còn có chút khó khăn.

Mà võ đạo của Triệu Vũ Niên lại cùng loại với Tô Tín, đấu chiến đến cực hạn, võ đạo cần phải dựa vào việc không ngừng chiến đấu để đột phá cực hạn của bản thân, loại phương thức này có quá nhiều sự không chắc chắn, cho nên đem tài nguyên nghiêng về phía Triệu Vũ Niên cũng có chút không đáng tin cậy, cứ như vậy Tiết Chấn Nhạc liền trở thành lựa chọn ổn thỏa nhất.

Đương nhiên Đại Chu đẩy Tiết Chấn Nhạc ra cũng vì một điểm, điểm ấy chính là kế sách của Hoàng tộc họ Cơ, Tiết Chấn Nhạc trở thành Chân Vũ, đối với Hoàng tộc họ Cơ mà nói chính là lựa chọn an toàn nhất.

Bởi vì trong số những Chân Vũ của Đại Chu, chỉ có Tiết Chấn Nhạc là có tính cách si mê võ đạo, có ít lòng tranh quyền đoạt lợi nhất.

Ban đầu lúc Đại Chu chinh chiến với Đại Tấn, công lao của Tiết Chấn Nhạc ở trong quân đội có thể nói là lớn nhất, nhưng những công lao này hắn lại hoàn toàn không thèm để ở trong mắt, đến lúc cảm giác quân đội của Đại Tấn không còn gì uy hiếp nữa, hắn liền đẩy Lâm Tông Việt ra, còn mình thì ẩn cư phía sau màn để tu luyện, hoàn toàn không thèm để ý đến những công lao kia, từ điểm đó đã có thể nhìn ra được tính cách của Tiết Chấn Nhạc này.

Vậy nên để Tiết Chấn Nhạc tấn thăng đến Thần Kiều, đối với Hoàng tộc họ Cơ của Đại Chu mà nói mới là an toàn nhất, ít nhất bọn họ sẽ không cần lo lắng Tiết Chấn Nhạc sẽ phản bội lại Đại Chu.

Đại Thiên Ma Tôn hỏi: "Ngươi chuẩn bị khiến cho Đại Chu và Hoàng Thiên Vực động thủ với nhau sao? Ngươi có nắm chắc khiến cho bọn họ đánh nhau không?"

Tô Tín thản nhiên nói: "Bình thường mà nói thì đương nhiên là không có khả năng, thế nhưng bây giờ mùi thuốc súng của hai phe này lại nồng như vậy, đặc biệt là Đại Chu đã cảnh giác đối với Hoàng Thiên Vực đến cực hạn, lúc này nếu ta châm thêm chút lửa ở trong đó, vậy thì hai bên có không muốn đánh nhau cũng có chút khó khăn."

Đại Thiên Ma Tôn nhìn Tô Tín, khóe miệng lộ ra một ý cười như có như không nói: "Ngươi vừa nãy cũng đã từng nói, ngươi đã từng xuất thân từ Đại Chu."

Tô Tín cũng nhìn Đại Thiên Ma Tôn nói: "Ngươi cũng đã nói, đó chỉ là 'đã từng' thôi."

Kỳ thật lần này Tô Tín thật sự không muốn đi hố Đại Chu, Tô Tín cũng vẫn còn có người ở trong nội bộ của Đại Chu, hiện tại hắn biết rõ Đại Chu đối với Hoàng Thiên Vực rốt cuộc là có tâm lý gì.

Đại Chu đã kiêng kỵ đối với Hoàng Thiên Vực đến cực hạn, nếu không phải bởi vì Khương Viên Trinh là người quá mức bảo thủ, không dám ra tay, thì hai bên có lẽ đã đánh nhau từ lâu rồi, hiện tại việc Tô Tín muốn làm cũng chẳng qua cũng chỉ là cho bọn họ thêm một mồi lửa, để trận chiến này diễn ra sớm hơn mà thôi.

Tô Tín không muốn thế lực của mình chủ công, Đại Thiên Ma Tôn thượng cổ sau khi trải qua những chuyện kia cũng đã trở nên vô cùng cẩn thận, đã như vậy, Tô Tín cũng chỉ có thể tìm kiếm một mục tiêu mà thôi.

Lúc này, bên trong phân bộ Ám Vệ ở Giang Nam Đạo, một võ giả Ám Vệ Dung Thần cảnh đang đứng trước mặt Tô Tín, cung kính hồi báo cho Tô Tín tình huống Giang Nam Đạo.

Kỳ thật Ám Vệ cũng không giống như Lục Phiến Môn, thành lập bốn mươi chính phân bộ ở tất cả bốn chín đạo của Đại Chu, toàn bộ Ám Vệ ở bốn mươi chín đạo của Đại Chu cũng chỉ có một số nhân viên chịu trách nhiệm tình báo, chỉ có một số địa phương trọng yếu của Đại Chu mới có thể thành lập tổng bộ.

Lúc này bên trong Giang Nam Đạo hội tụ cả Tiêu gia, còn có Hoàng Thiên Vực, địa phương trọng yếu như vậy, đương nhiên là cần không ít cao thủ Ám Vệ giám thị trong dài, vậy nên tại Giang Nam Đạo thực lực của phân bộ Ám Vệ đúng là cũng không yếu.