Chương 2620 Con bài chưa lật của Đại Chu (2)
Lúc này bên trong Hoàng Long thành, sắc mặt của Khương Viên Trinh đã một mảnh âm trầm, hắn thật sự không ngờ rằng, triều đình Đại Chu lần này hình như rất tức giận, thậm chí muốn quyết một trận tử chiến với Hoàng Thiên Vực.
Loại trạng thái này của Đại Chu khiến cho Khương Viên Trinh có chút sửng sốt, lẽ nào tổng bộ đầu Giang Nam Đạo bị Khương Ly giết là con riêng của Cơ Huyền Viễn? Nếu không thì tại sao Đại Chu lại vì hắn mà gióng trống khua chiêng tiến công Hoàng Thiên Vực bọn họ?
Khương Viên Trinh vừa suy nghĩ vừa mang theo bốn tên Chân Vũ khác của Hoàng Thiên Vực đi ra thành, nhìn cảnh tượng túc sát quân vây bốn mặt ở trước mắt, lại nhìn thấy ở trước mặt nhất là Tiết Chấn Nhạc trong tay cầm thần binh Xích Viêm Bàn Long Thương, một thân khí thế Thần Kiều cảnh, Khương Viên Trinh cười lạnh nói: "Ta còn đang thắc mắc vì cái gì Đại Chu ngươi có gan tới Hoàng Thiên Vực ta gây sự, thì ra Đại Chu các ngươi có người thăng cấp đến Thần Kiều."
"Nhưng lẽ nào Đại Chu các ngươi cho rằng có một vị cường giả Thần Kiều cảnh là chính mình đã vô địch? Thật là nực cười!"
Cơ Huyền Viễn nhìn Khương Viên Trinh, thản nhiên nói: "Chuyện này không phải do Đại Chu chúng ta khiêu khích trước, mà là Hoàng Thiên Vực các ngươi làm người quá mức bá đạo!"
"Cho dù Trương Đông Bình làm hơi quá đáng một chút, nhưng hắn cũng là tổng bộ đầu Giang Nam Đạo của Đại Chu ta, các ngươi nói giết là giết, chưa từng để Đại Chu ta ở trong mắt."
"Ngoài ra các ngươi đã giết người rồi thì thôi đi, lại còn muốn Đại Chu ta cho các ngươi một lời giải thích, vậy thì tốt, hiện tại người của Đại Chu chúng ta đã đến đông đủ, ngươi rốt cuộc muốn được giải thích như thế nào đây?"
Khương Viên Trinh căn bản sẽ không nói nhảm với Cơ Huyền Viễn, bây giờ ở trong mắt Khương Viên Trinh, loại cấp bậc như Cơ Huyền Viễn trước sau đều chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi, dù hắn là Chân Vũ, nhưng giữa Chân Vũ và Thần Kiều có khoảng cách cực lớn.
Khương Viên Trinh trực tiếp nói với Tiết Chấn Nhạc: "Bất luận như thế nào, hiện tại Đại Chu các ngươi dám đến khiêu khích Hoàng Thiên Vực ta, nguyên nhân tự tin là bởi vì ngươi?"
"Thần Vũ Đại Tướng quân Tiết Chấn Nhạc của Đại Chu, được xưng là thương pháp đệ nhất thiên hạ?"
"Ta hôm nay muốn nhìn xem, rốt cuộc là thương của ngươi bén hay kiếm của ta bén!"
"Lần này xem ý tứ của Đại Chu các ngươi hiển nhiên là không định giải thích cho Hoàng Thiên Vực ta, vậy thì tốt, Hoàng Thiên Vực ta sẽ tự mình đến lấy!"
Vừa dứt lời, Nhân Hoàng Kiếm được mô phỏng trong tay Khương Viên Trinh đã xuất hiện trong tay hắn, khi Khương Viên Trinh chém xuống một kiếm, chớp mắt thiên địa biến sắc, rồng ngâm rít gào.
Đối mặt với Tiết Chấn Nhạc, không biết là do Khương Viên Trinh quá coi trọng hay là chuẩn bị nhanh chóng đẩy lui Tiết Chấn Nhạc, cho nên hắn vừa đi lên đã dùng Trảm Long Thất Thức mạnh nhất của mạch Hoàng tộc Khương thị bọn họ.
Tô Tín trước đây đã đón đỡ sáu chiêu của Trảm Long Thất Thức này, chưa lĩnh giáo một chiêu cuối cùng, nhưng bây giờ đối mặt Thần Kiều cùng cấp bậc, Khương Viên Trinh bỗng ra tay ác, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất đánh bại Tiết Chấn Nhạc, khiến cho Đại Chu hiểu rõ sự chênh lệch giữa Hoàng Thiên Vực và Đại Chu.
Trên Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay Tiết Chấn Nhạc nháy mắt bộc phát ra tiếng rồng ngâm, lửa mạnh rít gào, rồng ngâm gào thét, thương thế nối liền trời đất, lộ ra sự bá đạo và cường thế không gì sánh được.
Sau khi đụng vào một kiếm của Khương Viên Trinh, sức mạnh cường đại trong nháy mắt phân tán bốn phía, Nhân Hoàng Kiếm được mô phỏng trong tay Khương Viên Trinh khẽ run, Tiết Chấn Nhạc cũng lùi lại mấy bước, ngay cả Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay hắn cũng phát ra tiếng rên!
Dù là thực lực của bản thân hay thần binh, Tiết Chấn Nhạc đều không địch lại Khương Viên Trinh.
Trước đây Tô Tín đón đỡ sáu chiêu đầu của Trảm Long Thất Thức, cân sức ngang tài với Khương Viên Trinh, nhưng hiện tại Tiết Chấn Nhạc sau khi tiếp chiêu thứ nhất thì hơi lộ ra bị thua thiệt.
Nhưng biểu cảm của Tiết Chấn Nhạc vào lúc này không chút thay đổi, thậm chí là chủ động xông lên, Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay hắn đâm liên tục, trong nháy mắt thương ảnh đầy trời hạ xuống, lửa nóng hừng hực, đốt cháy trời cao.
Khương Viên Trinh vung lên trường kiếm trong tay, kiếm quang mỏng manh hiện ra, nhưng bùng nổ uy năng vô cùng cường đại, kiếm xuất vỏ, trảm sơn hà!
Dưới một kiếm này, thương ảnh đầy trời trực tiếp bị chém vỡ, kiếm thế xông thẳng đến giữa trán, khiến cho Tiết Chấn Nhạc cảm giác được một luồng áp lực rất mạnh ập tới.
Nhưng ngay lúc này, ngoài bầu trời bỗng nhiên có một kiếm đánh tới, kiếm quang ở nửa đường đã tách thành hai luồng, một luồng giống như Thiên Ngoại Phi Tiên, một luồng khác lại như chém ra Địa Phủ chi môn.
Một kiếm hai phần, thừa cơ Khương Viên Trinh toàn lực ra tay với Tiết Chấn Nhạc mà chém tới, cơ hội vừa đúng lúc.
"Tô Tín!"
Gần như trong nháy mắt Khương Viên Trinh đã nhận ra người đánh lén, hắn quát một tiếng chói tai, trực tiếp rút kiếm lui lại, hai tay kết ấn, chín con rồng xoay quanh, ầm ầm hạ xuống, trấn áp thiên địa.