Chương 2656 Đạo Môn bị diệt (2)
Tô Tín nhất định phải cầm trong tay đạo uẩn bảo bình chí bảo của Tạo Hóa Đạo Môn, loại chí bảo cấp bậc này mỗi một dạng đều có thể giúp Tô Tín cân bằng âm dương nhị khí trong cơ thể mình, khiến chính mình đạt đến cảnh giới m Dương cộng tể.
Về phần những thứ khác, đối với Tô Tín hiện tại mà nói đã có chút không hợp mắt, những võ giả kia chỉ cần dựa theo thông lệ ngày trước của Tây Bắc Đạo, phân phối theo lao động, bọn họ cũng có thể kiếm được nhiều tiền, đặc biệt lần này đối tượng còn là Tạo Hóa Đạo Môn, tích lũy phong phú hơn gấp mấy chục lần thậm chí là hơn trăm lần so với tông môn thông thường.
Ngay lúc Tô Tín bên này đại cục đã định, cùng lúc đó, bên trong mảnh vỡ tiên vực, sấm mây gió lốc vô tận ngưng tụ lại, những kia chớp khắp bầu trời kia cũng đã ngưng tụ thành hình cầu, ầm ầm nổ tung, đủ để giết Dương Thần cảnh.
Mà ở trong sấm mây gió lốc chỉ có năm người, lần lượt là Thiên đế, Địa Tàng Vương, Lý Bá Dương, Mạnh Kinh Tiên và Diêm La Thiên Tử.
Lúc này ở trong năm người bọn họ, Diêm La Thiên Tử cùng Mạnh Kinh Tiên rõ ràng đã có thực lực của Thần Kiều cảnh, mà ba người Lý Bá Dương với tư cách Thần Kiều tuy rằng không thể thăng cấp Thông Thiên, nhưng thực lực của bản thân đã bước một bước dài.
Lúc này năm người tụ hội ở đây ở trong sấm mây gió lốc này đương nhiên chính là vì muốn rời khỏi nơi này, có điều này lúc này Thiên Đế lại hơi kinh ngạc nói: "Huyền Khổ và lão hòa thượng đâu?"
Sau khi tiến vào trong mảnh vỡ tiên vực này, đương nhiên mọi người đều tách ra từng người tìm kiếm cơ duyên, có điều cũng mơ hồ chia làm mấy nhóm nhỏ.
Lý Bá Dương cùng Thiên Đế quen biết đã lâu, giữa bọn họ không coi là bằng hữu, nhưng bởi vì giữa hai bên từng có liên hệ, vì thế ở trong mảnh vỡ tiên vực liên thủ cũng rất bình thường, mà Địa Tàng Vương cùng Diêm La Thiên Tử đương nhiên cũng là muốn đi cùng nhau.
Còn lại hai người Huyền Khổ cùng Mạnh Kinh Tiên ở nơi đó tìm kiếm cơ duyên một mình.
Mạnh Kinh Tiên không liên thủ với người khác là bởi vì tính cách của hắn chính là như vậy, bởi vì quan hệ của Tô Tín, còn có Địa Phủ với hắn cũng không có xung đột thù hận, vì lẽ đó lập trường của hắn sẽ hơi đứng bên Địa Tàng Vương nhiều hơn chút.
Mà nguyên nhân Huyền Khổ không liên thủ với người khác đơn giản hơn, bởi vì hắn không tìm được người liên thủ.
Lý Bá Dương chính là đại địch sống chết của hắn, Đạo Phật không cùng tồn tại, trước khi tiến vào trong mảnh vỡ tiên vực này Huyền Khổ cũng đã bị Tô Tín làm trọng thương, vì thế Huyền Khổ dám cam đoan, nếu như Lý Bá Dương có cơ hội, nhất định sẽ ra tay với hắn, đi đầu đem giết hắn.
Mà Huyền Khổ cũng không có mặt mũi đi tìm Địa Tàng Vương liên thủ.
Sau khi Địa Tàng Vương công khai thân phận của chính mình, giữa Thiếu Lâm Tự cùng Địa Tạng vương cũng đã cắt đứt hoàn toàn, từ đây trên giang hồ cũng không còn Huyền Đàm của Thiếu Lâm Tự, chỉ có Địa Tàng Vương của Địa Phủ, phần tình nghĩa huynh đệ này cũng biến mất hoàn toàn.
Vì thế Huyền Khổ cũng chỉ tìm kiếm cơ duyên một mình trong mảnh vỡ tiên vực này.
Chỗ này nói lớn không lớn, nói nhỏ lại cũng không nhỏ, mấy người bọn họ những năm này ở đây đúng là cũng từng đụng phải mấy lần, thậm chí còn ra tay đánh nhau mấy lần.
Bất quá đối với bọn họ mà nói, tìm kiếm cơ duyên mới là quan trọng nhất, vì thế cũng không có trực tiếp lấy mạng nhau, sau khi hơi phân được thắng bại, cảm giác được không địch lại đối phương tự nhiên cũng sẽ lập tức rút đi, ngược lại nơi này nhiều cơ duyên như vậy, không cần thiết liều chết giữ một chỗ.
Vốn dĩ sau khi bọn họ tìm thấy lại con đường hạ giới liền ước định thời gian tập hợp ở đây, chuẩn bị mấy người đồng loạt ra tay phá tan kết giới kia, rời khỏi mảnh vỡ tiên vực này, không nghĩ tới năm người lần này tụ hội, nhưng chỉ thiếu một Huyền Khổ.
Diêm La Thiên Tử lắc đầu nói: "Đã rất lâu rồi ta cũng chưa thấy Huyền Khổ, lẽ nào hắn là được cơ duyên lớn gì, bế quan ở nơi nào rồi?"
Tuy rằng Diêm La Thiên Tử nói như vậy, nhưng hắn nhưng cảm giác được có chút không thể.
Sức mạnh của kết giới này rất mạnh, một tên Thần Kiều tuyệt đối không cách nào phá mở, nếu như Huyền Khổ thật sự vì cơ duyên gì đó vẫn trốn ở chỗ nào bế quan, vậy hắn có còn muốn đi ra ngoài hay không?
Mà lúc này Mạnh Kinh Tiên lại bỗng nhiên nói: "Huyền Khổ hẳn đã hạ giới.
Lúc trước ta nhìn thấy một chỗ tiên vực có dấu vết bị tàn sát, xem công pháp trong đó, là Huyền Khổ ra tay.
Mà chỗ tiên vực kia dĩ nhiên nghiên cứu ra một toà trận pháp có thể phá giới, có điều có chút không hoàn chỉnh, tác dụng phụ hơi lớn.
Tòa trận pháp kia có dấu vết bị động qua, nếu như ta không đoán sai, hẳn chính là Huyền Khổ ra tay."