Chương 2679 Chiến! (2)
Màn nước rơi xuống, lộ ra thân hình của Lý Bá Dương cùng Tô Tín trong đó. Hai bên đối đầu một cái, cục diện lại ngang sức ngang tài.
Nhìn Tô Tín, Lý Bá Dương lạnh nhạt nói: “Con đường võ đạo của ngươi và ta cũng sắp đến đỉnh cao. Trận chiến này vừa là quyết định thắng bại, cũng phân sinh tử. Sau trận này, rốt cuộc là ai ngửa mặt nhìn lên? Là ai chôn xương Đông Hải?”
Tô Tín lắc lắc đầu, nói: “Người này chắc chắn sẽ không phải là ta.”
Lý Bá Dương nhìn Tô Tín, hồi lâu sau mới nói: “Ngươi rất tự tin. Nhưng ta thì khác. Lần này hẹn chiến, ta đã có chuẩn bị để chôn xương ở Đông Hải. Chọn đánh một trận ở đây, cũng là bởi vì nơi này cách rất gần Tạo Hóa Đạo Môn.”
Tô Tín cười dài một tiếng, nói: “Đánh một trận cạn tàu ráo máng không có nghĩa là đánh một trận mà thắng. Liều chết đánh một trận cũng không có nghĩa là có thể thực sự giết được đối thủ. Lý Bá Dương, tâm của ngươi già rồi.”
Mặt Lý Bá Dương không chút thay đổi, nói: “Tâm già rồi, nhưng chiến ý vẫn còn. Ta lấy được rất nhiều thứ từ trong mảnh vỡ Tiên Vực. Vốn ta tính dùng những thứ này để trọng chấn Tạo Hóa Đạo Môn. Bây giờ, ngươi đến lĩnh giáo những thứ này một chút đi.”
Dứt lời, Lý Bá Dương đưa tay ra, nhẹ nhàng điểm một cái ở giữa không trung. Nhất thời, hư không chấn động. Từng luồng sóng gợn dập dềnh, từng phù văn kỳ dị ngưng tụ ra. Những nhân vật từ Chân Vũ cảnh trở lên ở đây đều nhất thời cảm giác được một chút biến hóa trong quy tắc thiên địa.
Sắc mặt Triệu Cửu Lăng biến đổi. Hắn thấp giọng nói: “Tiên Thiên Đạo Văn!”
Đều là nhất mạch Đạo Môn, trong số mọi người ở đây, đoán chừng chỉ có hắn và đám Đạo môn như Lục Huyền Phong mới biết bây giờ Lý Bá Dương đang thi triển cái gì.
Thiên địa chí lý đều vì đạo. Chỉ có điều bây giờ, võ giả Đạo môn ngộ ra đều là Hậu Thiên đạo chứ không phải là Thiên Thiên đạo.
Cái gì gọi là Tiên Thiên Đạo Văn? Đó là đạo uẩn mạnh mẽ ngộ ra lúc thiên địa mới thành. Đây mới là Tiên Thiên Đạo Văn.
Thứ này với những võ giả Đạo môn thuộc thời kỳ thượng cổ thiên địa biến đổi mà nói thì rất bình thường. Nhưng võ giả bây giờ đi đâu mà gặp cảnh tượng này nữa?
Trong truyền thuyết, Càn Khôn Đạo Đồ của Huyền Thiên Vực có hàm chứa Tiên Thiên Đạo Văn. Nhưng nhiều năm qua như vậy, võ giả Huyền Thiên Vực cũng không lĩnh ngộ ra được.
Mà lúc này, Tô Tín mặc dù không biết cái gọi là Tiên Thiên Đạo Văn rốt cuộc là cái gì. Song, lúc những phù văn kia diễn hóa. Hắn cũng đã cảm giác được nguy cơ nồng nặc. Duy Ngã Đạo Kiếm trong tay Tô Tín toát lên một tia thần mang. Một kiếm ra, diễn hóa Tam giới, Thiên, Địa, Phàm. Tiên, Nhân Quỷ. Tam Giới Chi Kiếm, trảm thiên tuyệt địa!
Kiếm ý cường đại ầm ầm bộc phát ra, cái này có thể nói là một chiêu kiếm kỹ cực hạn, đủ khiến cho Mạnh Kinh Tiên cũng phát ghé mắt trông coi.
Kiếm của Mạnh Kinh Tiên chính là trình độ cao nhất trong Kiếm đạo. Mà kiếm của Tô Tín chính là kiếm kỹ có trình độ coa nhất. Khi kiếm kỹ diễn hóa đến mức tận cùng thì nó cũng có oai kinh thiên động địa như vậy.
Nhưng bên kia, sắc mặt của Lý Bá Dương không chút thay đổi. Tiên Thiên Đạo Văn trong tay hắn vẫn đang diễn hóa thiên địa, không ngừng tăng lên theo phù văn kia, ngang ngạnh diễn hóa ra một thế giới!
Không sai, là thế giới thật. Hoàn toàn cô lập quy tắc của sức mạnh xung quanh. Hệt như một phạm vi thế giới đơn độc vậy. Hoàn toàn che phủ Tam Giới Chi Kiếm của Tô Tín vào bên trong. Đồng thời cũng nuốt trọn cả người Tô Tín vào bên trong.
“Sinh!”
Lý Bá Dương lạnh lùng thốt ra một chữ. Tiên Thiên Đạo Văn diễn hóa hình thức thế giới ban đầu. Tam Giới Chi Kiếm của Tô Tín rõ ràng cũng đã chém xuống nhưng vẫn không thể đến được trước người Lý Bá Dương.
“Tử!”
Chữ thứ hai thốt ra. m Dương sinh tử trong thế giới phân hóa, ngưng tụ thành vĩ lực vô biên giáng xuống. Có sinh có tử, đó chính là thế giới chân chính.
“Huyễn!”
Chữ thứ ba thốt lên. Nhất thời huyễn hóa ra vô số dị thú thượng cổ. Thậm chí, Nguyên Thần của Tô Tín cũng bị áp chế.
“Diệt!”
Một chữ cuối cùng thốt ra. Trong nháy mắt thế giới ầm ầm tan vỡ!
Cảnh tượng có phần giống như diệt thế diễn hóa ở ngàn trượng bên trong tiểu thế giới. Tam Giới Chi Kiếm của Tô Tín vỡ vụn. Thậm chí đến ngay cả thanh Duy Ngã Đạo Kiếm trong tay Tô Tín cũng dính một tia hắc khí nồng nặc. Cho dù dùng oai thần binh cũng vỡ vụn!
Ầm ầm một tiếng, Duy Ngã Đạo Kiếm trong tay Tô Tín ngay lập tức biến thành một đống mảnh vỡ!
Mọi người ở đây nhất thời trợn to hai mắt. Đây chính là thần binh đó! Ở ngay trước mặt bọn họ, Lý Bá Dương lại thẳng thừng đánh nát thần binh trong tay Tô Tín! Đây là vĩ lực kinh người đến bực nào kia chứ?
Tô Tín vứt thanh Duy Ngã Đạo Kiếm chỉ còn mỗi chuôi kiếm đi. Trên thực tế, chất liệu của thanh thần binh này thực ra cũng không mạnh đến thế. Duy Ngã Đạo Kiếm chỉ là Đạo kiếm.