← Quay lại trang sách

Chương 2690 Lâm Trường Hà (2)

Coi như là người cùng đứng đầu Nhân Bảng với Tô Tín, có thể nói Lâm Trường Hà chính là người khiêm tốn nhất trong lớp Nhân Bảng của hắn.

Từ sau khi tấn thăng đến Hóa Thần Cảnh, Lâm Trường Hà liền hoàn toàn biến mất trong giang hồ. Chỉ có điều, đối với võ giả Thái Nhất Đạo Môn mà nói, cái này ngược lại cũng là bình thường. Dẫu sao, có vài võ giả Thái Nhất Đạo Môn bế quan một cái là bế quan cả đời.

Chỉ có điều, trong lớp trẻ giang hồ ngày trước, Lâm Trường Hà là người kinh diễm nhất. Bây giờ lại chạy đi bế quan, cái này có chút đáng tiếc.

Mà lúc này, mặc dù Lâm Trường Hà đang bế quan nhưng trạng thái của hắn có chút không đúng lắm.

Theo lý mà nói, thực lực của Lâm Trường Hà ắt phải là người đứng sau Tô Tín trong thế hệ đó.

Đã nhiều năm như vậy, ngay đến cả Tiêu Hoàng cũng đã tu luyện đến Dương Thần cảnh. Lâm Trường Hà cũng phải đến Dương Thần mới đúng, thậm chí đến Chân Vũ cũng không phải là quá đáng.

Nhưng lúc này, khí tức trên người hắn vẫn cứ là Hóa Thần cảnh như trước. Giống như thể mấy thập niên này hắn đều sống hoang phí thời gian vậy, không có chút tiến bộ nào.

Huyền Trần Tử nhìn Lâm Trường Hà, thở dài một cái, nói: “Lý Bá Dương đã bị Tô Tín giết. Kẻ trưởng thành từ cùng một thời đại với ngươi đã trở thành kẻ chí cường được cả giang hồ công nhận. Trong tương lai, hắn nhất định sẽ là một đại nhân vật được ghi vào sử sách giang hồ.

Thiên phú và thực lực của ngươi tại Thái Nhất Đạo Môn tuyệt đối có thể được xếp vào hàng đầu, thành tựu trong tương lai dù không bằng Tô Tín nhưng cũng sẽ không quá kém. Thế vậy mà bây giờ, bởi vì chuyện của Đạo Tổ mà chọn cách đóng kín tu vi. Ngươi có hối hận với lựa chọn ban đầu của mình hay không?”

Ngày trước, Huyền Trần Tử chẳng qua chỉ nói với Lý Bá Dương rằng hắn áp chế được sự thức tỉnh của Đạo Tổ. Song, hắn không nói rốt cuộc đã áp chế Đạo Tổ ở đâu.

Trên thực tế, hắn vẫn luôn áp chế Nguyên Thần của Đạo Tổ trong cơ thể Lâm Trường Hà.

Cũng chính vì vậy, trong những năm này, Lâm Trường Hà vẫn không hề tu luyện. Bởi tu vi của hắn càng mạnh thì cũng là tỷ lệ thuận với khả năng thức tỉnh của Đạo Tổ. Nhiều năm qua như vậy, cái gọi là bế quan của Lâm Trường Hà cũng không phải là tu luyện võ đạo mà chẳng qua chỉ là cảm ngộ thiên đạo mà thôi.lh ፚa l o: 0 7 04 7 3 0 5 8 8 để mua truyen

Nghe được giọng nói từ sau lưng, Lâm Trường Hà lạnh nhạt nói: “Đã từng. Song bây giờ không còn nữa. Mỗi một đường đi nước bước đều đã có thiên định. Ngày xưa ta có thể có tu vi như vậy cũng là bởi vì Nguyên Thần của Đạo Tổ chọn trúng ta, gieo vào trong cơ thể ta đạo chủng.

Bây giờ, nếu Nguyên Thần của hắn đã sắp tỉnh lại, đạo chủng sau đó cũng nở rộ, ta e là sẽ bị hắn đoạt xác mất.”

Huyền Trần Tử thở dài một cái, nói: “Thủ đoạn của Thông Thiên cảnh ngày trước quả thực khiến ta không ngờ. Trước kia ta vẫn cho rằng Tạo Hóa Đạo Môn chính là tông môn đứng đầu nhất mạch Đạo môn. Dù Đạo Tổ có để lại hậu thủ gì thì chắc cũng là ở bên trong Tạo Hóa Đạo Môn. Nào ngờ cuối cùng lại rơi vào trong Thái Nhất Đạo Môn chúng ta.

Bây giờ, Thái Nhất Đạo Môn chúng ta đã quyết định muốn một lần nữa xuất thế. Thế gian đại tranh đã đến, Thái Nhất Đạo Môn chúng ta cũng phải tham dự vào. Chuyện này của ngươi cũng hẳn giải quyết được một chút.”

Lâm Trường Hà quay đầu lại, nói: “Chưởng giáo đã nghĩ ra cách rồi?”

Huyền Trần Tử gật gật đầu, nói: “Không có cách nào vẹn toàn. Tuy nhiên có thể thử một lần. Nguyên Thần của Đạo Tổ muốn chiếm xác, chúng ta có thể để cho nó đoạt. Nhưng ta biết dùng bí pháp của Thái Nhất Đạo Môn để tôi luyện Nguyên Thần của bản thân ngươi, để Nguyên Thần của ngươi hiển hóa, chủ động dung hợp với Nguyên Thần của Đạo Tổ.

Ngày xưa, Đạo Tổ chính là nhân vật thuộc hàng Thông Thiên cảnh. Tuy nhiên dù sao đó cũng là trước kia. Bây giờ Nguyên Thần của hắn vẫn chưa thức tỉnh, còn rất yếu ớt. Thế nên ta có thể nhân lúc dung hợp Nguyên Thần mà tạm thời phong ấn một phần kí ức bên trong Nguyên Thần của hắn, chỉ dung hợp kí ức võ đạo mà thôi.

Có điều mầm họa từ việc này cũng rất lớn. Sớm muộn sẽ có một ngày, sức mạnh Nguyên Thần của Đạo Tổ sẽ hoàn toàn áp đảo ngươi, phá phong ấn. Đến lúc đó, sức mạnh kí ức của ngươi hoàn toàn không có cách nào so sánh với Đạo Tổ. Đến lúc đó, cứ cho là thân xác ngươi không thay đổi, Nguyên Thần của ngươi không thay đổi, nhưng ngươi cũng không phải là Lâm Trường Hà nữa, mà là Đạo Tổ có kí ức của Lâm Trường Hà!”

Cách thức dung nhập Nguyên Thần mà Huyền Trần Tử nói giống y hệt như cách thức lần trước mà Phật Đà làm với Bì Già Đa La. Phải nói, bất kể là Đạo Tổ hay Phật Đà, bọn họ cũng sẽ không còn cách cường ngạnh đoạt xác như Đại Thiên Ma Tôn. Thủ đoạn như vậy quá mức thô thiển.

Nếu dựa theo lời của Huyền Trần Tử thì sớm muộn trí nhớ của Lâm Trường Hà cũng sẽ bị trí nhớ của Đạo Tổ cắn nuốt.