Chương 2692 Đạo Tổ chuyển thế (2)
Huyền Trần Tử len lén thở dài một hơi. Bỗng nhiên hắn lại nghĩ đến một khả năng. Lâm Trường Hà bây giờ giống như là Đạo Tổ chuyển thế.
Không sai, chính là Đạo Tổ chuyển thế.
Bỏ đi toàn bộ trí nhớ kiếp trước, rốt cuộc lại thành thừa kế võ đạo kiếp trước cùng với lý giải chí lý về thiên địa đại đạo. Đây không phải là chuyển thế thì là gì?
Cái Thái Nhất Đạo Môn bọn họ tu luyện chính là thiên đạo. Trong đó, trạng thái lý tưởng nhất chính là Thái Thượng Vong Tình, đạt đến trình độ đại đạo đồng nguyên cùng với thiên địa.
Nếu là Thái Thượng Vong Tình, nếu là theo đuổi căn nguyên của đại đạo thì trí nhớ ngày trước có còn quan trọng hay không? Cái quan trọng thực sự có lẽ chính là bản thân đại đạo chí lý.
Đạo Tổ không phải Phật Đà, Phật Đà chọn cách dung hợp trí nhớ, hoàn toàn trở thành đối phương, nhưng Đạo Tổ không nhất định là thế.
Hiện, Lâm Trường Hà thừa kế tất thảy cảủa Đạo Tổ, nếu hắn thực sự có thể có được cơ duyên Thông Thiên cảnh, bước vào Thông Thiên thì đây chẳng phải nói hắn chính là Đạo Tổ rồi hay sao?
Huyền Trần Tử chợt phát hiện hắn đã sai, có lẽ từ khi bắt đầu. Tất cả mọi chuyện hắn làm đều đã nằm trong dự liệu của Đạo Tổ. Vì lẽ đó, hắn cũng không có gì cản trở, toàn bộ quá trình rất thuận lợi. Có thể nói là ngay từ lúc mới bắt đầu, hắn đã đang giúp Đạo Tổ!
Nghĩ đến đây, cứ cho là với tu vi của Huyền Trần Tử cũng không tránh khỏi cảm giác cả người phát lạnh.
Thái Nhất Đạo Môn chỉ là một chi nhánh trong ba ngàn Đạo môn. Thân là Đạo Tổ, rốt cuộc hắn nắm giữ sức mạnh to lớn đến nhường nào, Huyền Trần Tử bây giờ đã không dám phỏng đóa nữa.
Nhìn Lâm Trường Hà tự sinh đạo uẩn trước mặt, Huyền Trần Tử cũng không nói gì. Dù sao chuyện đã xảy ra, có nói nhiều cũng không khác gì. Hơn nữa, bây giờ Lâm Trường Hà có thể tấn thăng đến Thần Kiều, cái này cũng coi như là có chỗ tốt với Thái Nhất Đạo Môn và Huyền Trần Tử hắn.
Dưới mắt đã là thế gian đại tranh, nếu Thái Nhất Đạo Môn bọn họ quyết định đi tranh vậy thì không thể tùy tiện giống như trước.
Hơn nữa, lúc đang tranh đoạt cơ duyên, những Thần Kiều cảnh trên giang hồ hiện tại sẽ không giống như thời thượng cổ mọi người đều tự chiến đấu, mà họ đều có lợi ích đoàn thể của mình.
Ví như Thiên Đình, ví như Địa Phủ, ví như Tô Tín, ví như Ma Môn.
Đạo môn bọn họ cũng thế. Hôn nay Lý Bá Dương vừa chết, tông môn dẫn đầu Đạo môn rốt cuộc là Thái Nhất Đạo Môn bọn họ hay là Huyền Thiên Vực?
Huyền Thiên Vực bởi do là người Tiên Vực, căn cơ ở Hạ giới không sâu, cho nên không thể phục chúng.
Nhưng Thái Nhất Đạo Môn bọn họ hàng năm bế quan, đoán chừng cũng không khá hơn bao nhiêu.
Đến lúc thực sự đại chiến, Thái Nhất Đạo Môn bọn họ không chừng vẫn phải tự mình chiến đấu.
Cho nên ở thời điểm này, việc Lâm Trường Hà tấn thăng đến Thần Kiều với Thái Nhất Đạo Môn bọn họ mà nói vẫn có rất nhiều chỗ tốt.
Huyền Trần Tử nhìn Lâm Trường Hà, nói: “Hiện tại, Thái Nhất Đạo Môn chúng ta chuẩn bị nhập thế. Ngươi cũng chuẩn bị một chút, vững chắc cảnh giới của mình đi.”
Căn dặn Lâm Trường Hà xong, Huyền Trần Tử liền ngay lập tức rời đi. Lâm Trường Hà nhảy một cái đạp không, đứng ở nơi đỉnh cao của sơn cốc, nhìn phong cảnh phía xa, trong mắt lộ vẻ khó đoán.
Chuyện bí mật xảy ra ở Thái Nhất Đạo Môn, ngoại giới không hề biế. Cái bọn họ biết duy nhất chính là việc cường giả Thái Nhất Đạo Môn xuất thế, tạo dựng tông môn ở ngay bên cạnh Tạo Hóa Đạo Môn. Tin tức này ngay lập tức khiến cho mọi người kinh hãi không thôi.
Phải biết, cường giả Thái Nhất Đạo Môn ẩn cư trăm năm. Thế mà ngay lúc này, Thái Nhất Đạo Môn lại chọn cách một lần nữa hiện thế. Điều này khiến cho đông đảo người trên giang hồ có cảm giác một trận giông tố sắp đến.
Chuyện liên quan đến con đường Thông Thiên bây giờ vẫn chỉ lưu truyền trong miệng của vài cường giả Chân Vũ cảnh. Những thế lực nhỏ ngoại giới nhất định là không biết.
Chỉ có điều những năm gần đây trên giang hồ xảy ra nhiều chuyện như vậy. Thiếu Lâm Tự cùng với Tạo Hóa Đạo Môn lần lượt bị diệt, bây giờ lại có Thái Nhất Đạo Môn một lần nữa xuất thế. Cứ cho là dù có người có thần kinh lớn hơn nữa cũng có thể cảm giác được trong này không đúng.
Mà lúc này, trong Tây Bắc Đạo, Tô Tín vẫn đang bế quan tu hành, tu luyện Hồn Thiên Bảo Giám cùng Hỗn Thiên Tứ Tuyệt.
Có điều, ngay lúc này, Hoàng Bỉnh Thành mặt đầy vè quái dị đánh thức Tô Tín từ trong trạng thái bế quan.
“Đại nhân, bên ngoài có người tìm ngài."
Tô Tín nhíu mày, có người tìm hắn? Có thể khiến cho Hoàng Bỉnh Thành phải đánh thức hắn khỏi trạng thái bế quan thì ắt không phải hạng tầm thường.
“Là ai tìm ta?”
Hoàng Bỉnh Thành mặt mang đầy vẻ quái dị, nói: “Là Thánh nữ Bạch Linh của Bạch Liên Giáo. Nàng nói, nếu hôm nay không gặp được đại nhân ngài, nàng sẽ không rời Phi Long Thành."
Tô Tín chau mày, Bạch Linh? Nàng đến tìm hắn làm cái gì?
Lần trước ở trong thành Bạch Đế, Bạch Liên Thánh mẫu dám động thủ với Tô tín, đã bị hắn đánh cho trọng thương.