← Quay lại trang sách

Chương 2699 Bạch Liên Giáng Thế (2)

Tô Tín nhíu mày một cái, nói thật, sức mạnh của Vô Sinh lão mẫu đúng là có chút vượt quá sự tưởng tượng của hắn.

Ban đầu, Đại Thiên Ma Tôn đánh giá Vô Sinh lão mẫu là người mạnh nhất dưới Thông Thiên cảnh từ sau thời thượng cổ. Khi đó, Tô Tín cũng không có nghi nghị gì. Dẫu sao khi đó hắn còn chưa bước đến đỉnh cao Thần Kiều cảnh. Người mạnh hơn hắn trên giang hồ có thể tìm được.

Mà khi đó, Vô Sinh lão mẫu chỉ còn cách Thông Thiên cảnh một cơ duyên. Nàng có thể được đánh giá như thế cũng coi là rất bình thường.

Nhưng bây giờ, thực lực của Tô Tín tăng vọt. Thậm chí, nói một câu không chút khách khí, trong số các nhân vật Thần Kiều cảnh hiện tại trên giang hồ, người có tư cách giao thủ với hắn cũng chẳng có được mấy người. Thế mà Vô Sinh lão mẫu chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh cao đã có thể đánh với hắn đến mức độ này. Có thể tưởng tượng được thực lực của Vô Sinh lão mẫu ngày trước rốt cuộc là thế nào. Thậm chí, nếu so với tưởng tượng của Tô Tín thì còn mạnh hơn!

Nghĩ đến đây, sát cơ của Tô Tín liền tăng thêm mấy phần.

Lần này, hắn không rút được Long Nguyên, chỉ rút được công pháp. Mặc dù sức chiến đấy nhất định là mạnh hơn so với khi quyết chiến với Lý Bá Dương. Nhưng tu vi bản thân cũng không có tiến bộ quá lớn.

Mà trước mắt, Vô Sinh lão mẫu vẫn chưa đạt đến đỉnh cao. Nếu chờ đến lúc con đường Thông Thiên mở, thực lực của Vô Sinh lão mẫu hoàn toàn được khôi phục. E là đến lúc đó, người có thể tranh phong với nàng trên giang hồ cũng chẳng có mấy người. Trừ những lão quái vật Thông Thiên cảnh từ thời thượng cổ lại một lần nữa hiện thế kia.

Đúng như trước đó Bạch Linh nói, trước tiên chém chết Vô Sinh lão mẫu. Sau này, con đường Thông Thiên mở cũng có thể bớt được một kẻ địch lớn.

Vô Sinh lão mẫu cảm nhận được sát cơ trong mắt Tô Tín. Trên mặt nàng lộ ra nụ cười kiều mỵ: “Ngươi muốn giết ta? Tâm lớn đấy. Đáng tiếc, Thông Thiên không ra, không ai giết được ta.”

Tô Tín nhìn Vô Sinh lão mẫu, lạnh nhạt nói: “Đó là ngươi ở thời kỳ đại thịnh thôi. Bây giờ thương thế của ngươi đã khỏi rồi à? Nói lời này có hơi sớm quá rồi đấy.”

Tô Tín cũng không phải hạng người bảo thủ. Trong lúc đối chiến còn chú trọng cái gì mà công bằng. Thừa dịp kẻ thù ốm yếu, đòi mạng kẻ thù mới là quan trọng nhất.

Vì lẽ đó, vừa dứt lời, Tham Lang Kiếm trong tay Tô Tín chém ra âm dương kiếm khí, khí tức cuồng bạo xoắn giết, lao thẳng đến hướng Vô Sinh lão mẫu.

Sau lưng Vô Sinh lão mẫu, thần quang trên Pháp Tướng đại thịnh. Phật quốc trong lòng bàn tay bao trọn thế giới, công phòng nhất thể. Bất cứ sức mạnh nào chỉ cần đi vào trong lòng bàn tay Phật quốc thì đều sẽ bị tan rã hoàn toàn.

Trên thực tế, võ đạo của Vô Sinh lão mẫu so với Tô Tín bây giờ ngược lại cũng có chút tương tự. Dung hợp các loại, các dạng võ đạo. Chỉ có điều, Tô Tín dung hợp phần lớn võ từ hệ thống mà Vô Sinh lão mẫu lại là từ ba nhà Đạo – Phật – Ma mà đi ra con đường riêng của nàng.

Công pháp Ma môn quỷ dị và nhanh chóng. Công pháp Đạo môn mờ ảo và huyền bí. Hơn nữa, đại khí của công pháp Phật môn ào ạt, khiến người ta khó mà tìm ra được nhược điểm.

Trong mắt Tô Tín lộ ra vẻ tàn khốc. Hắn thu kiếm ra quyền, quanh thân hắn Phật quang màu vàng đại thịnh. Thanh phong thiêu đốt đến vô cùng. Nhất thời, phát huy khí thế của Tô Tín lên đến mức độ cao nhất, muốn sát thân cận chiến với Vô Sinh lão mẫu.

Nhưng quanh thân Vô Sinh lão mẫu óng ánh kim liên, từng bước một né tránh, tránh không khỏi nữa mới cùng đụng với Tô Tín một chiêu. Tu vi trong lúc cận chiến cũng không hề kém cạnh.

Hơn nữa, vào thời kỳ toàn thịnh, Vô Sinh lão mẫu nhất định còn mạnh hơn. Bây giờ là bởi vì nàng đang dùng cơ thể của Bạch Liên Thánh mẫu.

Dựa vào việc chiếm đoạt huyết tế, trong một thời gian ngắn, Vô Sinh lão mẫu có thể đẩy cảnh giới cùng Nguyên Thần lên đến Thần Kiều cảnh. Song, thân xác thì lại phải từng bước, từng bước tu luyện. Cho nên bây giờ, thân xác của Vô Sinh lão mẫu chắc chắn không bằng cảnh giới của nàng. Nhưng vẫn có thể miễn cưỡng cản được. Có thể tượng tượng vào thời kỳ đại thịnh của nàng, tu vi của nàng rốt cuộc mạnh đến nhường nào.

Có điều, dầu gì nàng cũng bị Tô Tín bắt được một nhược điểm. Gần như trong nháy mắt, Tô Tín trong lúc xuất thủ lại trở nên vô cùng cuồng bạo, ngay lập tức áp chế Vô Sinh lão mẫu, căn bản không cho nàng cơ hội thoát đi.

Nụ cười trên mặt Vô Sinh lão mẫu biến mất. Thực lực của Tô Tín đã vượt quá sự tưởng tưỡng của nàng. Vào thời đại của nàng cũng chẳng có lấy được một tên Thần Kiều có thể so được với Tô Tín.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì nàng cũng sẽ không chịu nổi sức mạnh cường đại này mà bị trọng thương mất.