← Quay lại trang sách

Chương 2701 Chạy trốn (2)

Hồn Thiên Bảo Giám vốn là một môn công pháp không có chút thiếu sót nào. Ở tầng mười, tâm pháp, công phòng nhất thể, phối hợp với đấu chiến kim thân của Tô Tín cũng có thể phát hy ra hiệu quả mạnh nhất.

Sau khi một đường áp chế Vô Sinh lão mẫu đến mức tận cùng, khí thế quanh thân Tô Tín đã trở nên vô cùng kinh khủng. Trong mắt hắn, không còn sinh cũng chẳng còn tử. Một cảm giác hoang vu tĩnh mịch hiện lên. Một quyền đánh ra, vạn vật chung cực!

Một quyền có thể nói là phát huy đấu chiến oai đến mức tận cùng giáng xuống, hư không xung quanh đều bị xé. Thiên địa lực dồn dập nổ vang. Trong mắt Vô Sinh lão mẫu lộ ra vẻ nghiêm trọng.

Nàng đưa ra một cánh tay, một đóa kim liên thoạt nhìn yếu ớt hiện lên trong tay nàng.

Nhưng ngay lúc một quyền này của Tô Tín đánh xuống, đóa kim liên kia bỗng nhiên nở rộ. Nhất thời, vạn đạo hào quang phóng lên cao. Kim liên nở tầng tầng lớp lớp, mỗi lớp lại có một sức mạnh kỳ dị không giống nhau.

Nhất niệm thành Phật, hoa khai vạn giới!

Hoa khai vạn giới vô cùng lộng lẫy kia sau cùng lại vỡ vụn từng chút từng chút dưới một quyền chung cực của Tô Tín. Đến sau cùng, toàn bộ thế giời vỡ vụn, chỉ để lại một đóa kim liên đáng thương, song cũng đã thoi thóp.

Ầm ầm một tiếng, bản thể kim liên héo tàn. Vô Sinh lão mẫu cũng rút lui trăm trượng, mặt mũi vô cùng nhợt nhạt.

Mà nhìn lại Tô Tín, sau khi tu luyện Hồn Thiên Bảo Giám, căn cơ của Tô Tín vô cùng vững vàng. Coi như thi triển bí pháp liều mạng như Hạo Kiếp Chi Quyền bản thân hắn vẫn chịu đựng được.

Nhìn Vô Sinh lão mẫu, Tô Tín lạnh nhạt nói: “Bây giờ ngươi còn cho rằng ta không giết được ngươi à?”

Lúc này, ánh mắt Vô Sinh lão mẫu nhìn về phía Tô Tín không có chút ý cười nào. Sắc mặt nàng ngưng trọng, nói: “Tô Tín, ngươi thực sự rất mạnh. Trước đó ta còn cho rằng ngoài Thông Thiên cảnh ra thì không ai có thể làm gì được ta. Bây giờ ta biết ta sai rồi. Coi như là lúc ta ở thời kỳ toàn thịnh mà xuất thủ với ngươi cũng không có chắc chắn hoàn toàn.

Có điều, có một điểm ngươi nói sai rồi. Ngươi có thể đánh bại ta nhưng giết không được ra. Đám phế vật Bạch Liên Giáo này cho ngươi. Chờ sau khi ta khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, chúng ta tái chiến tại con đường Thông Thiên!"

Dứt lời, thân hình Vô Sinh lão mẫu bắt đầu dần dần không còn thấy trong hư không này nữa, lại tính chạy trốn.

Nói thật, Tô Tín cũng không nghĩ Vô Sinh lão mẫu thế mà lại trốn. Phải biết rằng năm đó nàng kéo đến mấy vị cường giả Thần Kiều cảnh cùng nhau chôn theo. Bây giờ nàng chỉ bị thương nhẹ như vậy, còn lâu mới đến đường cùng, lúc này nàng trốn cái gì?

Tô Tín cũng không biết, ban đầu, Vô Sinh lão mẫu chọn dùng mạng đổi mạng với những Thần Kiều kia không phải là vì phát điên mà là nàng nắm chắc có thể trùng sinh.

Thời điểm đó, Vô Sinh lão mẫu đã đứng ở đỉnh cao giang hồ. Thậm chí không ai nói cho nàng chân tướng Thông Thiên cảnh, Vô Sinh lão mẫu cũng có thể tự mình nghĩ ra được thứ gì đó. Nàng e là cho dù có mạnh hơn nữa cũng không cách nào tấn thăng đến Thông Thiên.

Vì lẽ đó, lúc ban đầu, Vô Sinh lão mẫu vốn định sau khi đổi mạng với những người này xong thì lưu tồn lại Nguyên Thần, đi đoạt xác những người khác. Lúc này, trên giang hồ sẽ không ai có thể làm gì được nàng.

Nhưng ai nào ngờ, chuyện này lại xảy ra chút việc ngoài ý muốn. Nơi nàng cùng những người đó dùng mạng đổi mạng lại là hành cung của Nhân Hoàng. Trận pháp trong đó quá nhiều, khiến lúc nàng rời đi, Nguyên Thần đã bị tổn thương. Đừng nói là đoạt xác, ngay cả việc thức tỉnh cũng không thể.

Vì thế, nhiều năm qua như vậy, Nguyên Thần của nàng vẫn luôn ngủ say. Cho tới bây giờ mới tìm được thời cơ mà tỉnh lại.

Lần này, đối mặt với Tô Tín, nàng thực sự không chắc chắn có thế kéo Tô Tín dùng mạng đổi mạng. Huống chi ở trước mặt Tô Tín, nàng có đảm bảo thoát đi toàn vẹn hay không hãy còn là ẩn số. Bây giờ không chạy thì còn đợi lúc nào?

Quan trọng nhất chính là hiện tại, con đường Thông Thiên sắp mở. Chuyện lớn như vậy, dĩ nhiên Vô Sinh lão mẫu cũng muốn tham gia. Bây giờ, nàng không để ý hết thảy để khôi phục thực lực cũng vì là muốn tranh giành được một chút trên con đường Thông Thiên đó. Kết quả bây giờ nửa đường bị Tô Tín cắt đứt. Đây cũng không phải là chuyện gì tốt. Không có Bạch Liên Giáo, tốc độ khôi phục tu vi của Vô Sinh lão mẫu ít nhất sẽ chậm đi mấy lần.

Có điều, hiện tại nàng không đụng nổi vào Tô Tín. Trừ việc trốn đi thì cũng không còn cách khác.

Hai bên đều đã kết tử thù. Tô Tín cũng không muốn để Vô Sinh lão mẫu cứ vậy mà chạy trốn.

Trong chớp mắt Vô Sinh lão mẫu chạy khỏi nơi này, liệt diễm trên người Tô Tín cháy mạnh, thanh phong vô tận bao phủ ở giữa không trung, thiêu cháy hư không, phần thiên phệ địa!

Minh Di Thiên Hỏa, lửa lan thiên hạ!

Sử dụng Minh Di Thiên Hỏa trong Hỗn Thiên Tứ Tuyệt, khắp hư không đều bị thiêu hủy biến thành màu đỏ thẫm, quỷ dị vô cùng.