← Quay lại trang sách

Chương 2706 Kim Trướng Hãn Quốc và Vũ Thiên Vực (3)

“Từng nghe nói đến là tốt. Ngươi chỉ cần biết, Vương Cửu Trọng của Vũ Thiên Vực là nhân vật đứng cùng hàng ngũ với bọn họ. Thậm chí, còn cao hơn bọn họ một bậc, thế là được.”

Cổ Liệt nghe vậy nhất thời hít vào một hơi lạnh. Lai lịch của đối phương quả nhiên là lớn kinh người. Nghĩa tử của người mạnh đến nhường ấy, chỉ e là ngay cả Xích Liệt Cách cũng phải khách khí đối đãi.

Côn Bố thấp giọng nói: “Vũ Thiên Vực muốn lập diễn võ đường ở những chỗ khác, mục đích vừa mời chào vừa dạy dỗ đệ tử. Nơi này có thể là Trung Nguyên, nhưng dĩ nhiên cũng có thể là Kim Trướng Hãn Quốc. Vũ Thiên Vực chính là thế lực Tiên Vực, vì lẽ đó, họ cũng không có xoi mói gì quan hệ giữa Trung Nguyên và Kim Trướng Hãn Quốc.

Hiện, tình cảnh của Kim Trướng Hãn Quốc thế nào ngươi hẳn biết rồi. Chuyện này là do sư tôn nhờ vào không ít quan hệ nên mới nói được một lời với bên Vũ Thiên Vực, để cho Kim Trướng Hãn Quốc trở thành một trong những nơi mà Vũ Thiên Vực thành lập diễn võ đường.

Chỉ cần có thể thành công lập diễn võ đường ở Kim Trướng Hãn Quốc chúng ta thì Kim Trướng hãn Quốc chúng ta sẽ có được một mối quan hệ với Vũ Thiên Vực. Điều này với sự phát triển sau này của Kim Trướng Hãn Quốc chúng ta có thể nói là có chỗ tốt rất lớn.

Lần này, Vũ Thiên Vực phái Triệu Tùng Đào, nghĩa tử của Vương Cửu Trọng đến đây khảo sát. Chỉ cần chúng ta có thể giải quyết được hắn thì chuyện này chắc thành đến tám, chín phần.

Vốn sư tôn tính tự mình đến. Có điều, Triệu Tùng Đào kia dẫu sao cũng chỉ là Dương Thần cảnh. Hơn nữa, bây giờ sư tôn cũng đã là người chấp chưởng của cả Kim Trướng Hãn Quốc. Khách khí quá mức với hắn, chuyện này truyền đi sẽ rất khó nghe. Nhưng nếu như thái độ quá lạnh nhạt thì cũng sợ đắc tội với Triệu Tùng Đào. Vì lẽ đó nên chuyện này giao cho ngươi và ta làm.”

Cổ Liệt gật đầu một cái. Côn Bố nói như vậy hắn liền biết ngay. Dù sao cũng chỉ cần phục vụ cho đối phương vui vẻ là được.

Ngay lúc này, mấy tên binh lính Kim Trướng Hãn Quốc đi đến bẩm báo, nói rằng người đã tới. Cổ Liệt cùng Côn Bố hai mắt nhìn nhau một cái, ngay lập tức ra cửa nghênh đón.

Lúc này, trước cổng tòa thành nhỏ nọ có một người thanh niên mặc hoa phục màu trắng, tướng mạo anh tuấn, dẫn theo mấy tên tùy tùng đứng ở cổng thành. Trông thấy Cổ Liệt cùng Côn Bố tự mình đến, hắn cũng không thể hiện điều gì, thái độ có hơi chút ngạo nghễ.

Côn Bố đi đến, thi lễ với người thanh niên kia, nói: “Tham kiến Triệu công tử, tiểu tăng Côn Bố, là đệ tử thân truyền của Thượng sư Xích Liệt Cách. Vị này chính là đại hãi Cổ Liệt của Kim Trướng Hãn Quốc chúng ta.”

Nghe Côn Bố nói vậy, lúc này Triệu Tùng Đào mới gật đầu một cái, trên mặt mang theo nụ cười châm biếm, nói: “Làm phiền đại hãn cùng Côn Bố đại sư tự mình nghênh đón. Hai vị khách khí rồi.”

Nếu như trước mắt, người đến đón tiếp hắn chỉ là mấy tên vô danh tiểu tốt, Triệu Tùng Đào kia chắc chắn sẽ rời đi ngay, không thèm cho bọn họ chút mặt mũi nào.

Mà bây giờ, mặc dù Xích Liệt Cách không tự mình đến nhưng lại phái đệ tử thân truyền, và cả đại hãn Kim Trướng Hãn Quốc đến. Mặt mũi này cũng không nhỏ. Triệu Tùng Đào cũng rất hài lòng.

Cổ Liệt cười lớn nói: “Triệu công tử mời vào. Ngươi đường xa tới, bên trong đã chuẩn bị tiệc rượu đón gió tẩy trần cho Triệu công tử rồi.”

Vừa nói, Cổ Liệt vừa kéo tRiệu Tùng Đào vào bên trong thành. Vỗ tay một cái, các loại sơn hào hải vị không ngừng được mang lên. Còn có đến mấy chục ca cơ dung mạo xinh đẹp, vóc người quyến rũ bước lên nhảy múa.

Sau khi cơm nước no nê, Côn Bố cùng Cổ Liệt dẫn Triệu Tùng Đào đến đấu trường, chỉ vào phía dưới nói: “Địa vực này mặc dù không phải là địa vực ở trung tâm Kim Trướng Hãn Quốc ta nhưng phong thủy ở đây rất không tệ, đậm đà nguyên khí thiên địa.

Chỉ cần Vũ Thiên Vực đồng ý thành lập diễn võ đường ở Kim Trướng Hãn Quốc ta, chu vi trăm dặm quanh nơi này đều có thể cấp cho Vũ Thiên Vực. Địa vực này từ đây cũng sẽ thuộc cả về Vũ Thiên Vực.”

Vừa nói, Côn Bố vừa lấy ra một cái hộp nhét vào trong tay Triệu Tùng Đào. Bên trong hộp hóa ra là đan dược được luyện hóa thành từ đủ các loại linh dược kỳ dị. Đều là cực phẩm.

Triệu Tùng Đào hài lòng cất hộp đi. Song, lúc này hắn bỗng nhiên lại kinh ngạc nói: “Kia là người phương nào? Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi vẫn còn có nữ Dương Thần?”

Cổ Liệt cùng Côn Bố nhìn theo hướng mắt Triệu Tùng Đào, chỉ thấy một nữ nhân tuyệt đẹp trên người đeo hộp ngọc, mặc đồ màu trắng đang nhanh chóng đi về phía trước. Một bước nàng bước ra cách đến trăm trượng. Bản thân nàng lại có tu vi của Dương Thần cảnh.