Chương 2729 Chiến trường Thái Cổ (3)
Song vào lúc này, Tô Tín chợt phát hiện một thứ.
Trước người của chín vị cường giả Nhân tộc Thái Cổ có một thứ giống như là tinh thạch nổi lơ lửng.
Thứ này chỉ lớn chừng bằng ngón cái. Hình dạng giống như nhãn cầu. Nhìn tưởng như trong suốt, nhưng cẩn thận nhìn một chút thì có thể thấy được vô số sắc thái từ bên trong, hết sức thần dị.
Thứ này cho Tô Tín một loại cảm giác, giống như đám xiềng xích kia như đang xuyên qua hư không, sau đó, xuyên thấy qua tinh thạch nho nhỏ này mà tương liên với chín vị cường giả Thái Cổ kia. Tinh thạch này chính là liên kết giữa chín vị cường giả Thái Cổ này cùng với phương thiên địa này.
Hơn nữa, cũng không biết vì sao, Tô Tín bỗng nhiên cảm giác thứ đó có sức hấp dẫn rất lớn với Tô Tín.
Ngay lúc Tô Tín còn đang suy tư, những võ giả khác có chút chú ý tới tinh thạch kia. Có vài người không chú ý đến, song Phật Đà cùng Lâm Trường Hà, còn có cả Đại Thiên Ma Tôn ba người này trong giây lát vọt tới hướng tinh thạch kia. Thậm chí, trên người bọn họ còn phiêu tán một luồng huyết vụ nhàn nhạt. Ba người này không ngờ lại trực tiếp chọn cách thiêu đốt tinh huyết, bạo phát ra tốc độ lớn nhất phóng tới hướng thi thể của chín vị cường giả Thái Cổ kia!
Ba người này vốn là Thông Thiên thời thượng cổ. Thực lực trước đó không nói. Cảnh giới thì còn cao hơn những người ở đây một bậc. Dẫu sao, ngày trước bọn họ cũng từng đặt chân đến cảnh giới này nên việc ứng dụng sức mạnh bản thân nhất định sẽ vượt xa tất cả Thần Kiều tại đây.
Trước mắt, ba người bọn họ lại chọn cách thiêu đốt tinh huyết bộc phát ra tốc độ lớn nhất. Gần như là trong chớp mắt đã đến trước người chín vị cường giả Thái Cổ kia. Thậm chí, đến cả thời gian cho mọi người ở đây kịp phản ứng cũng không có.
Ba vị Thông Thiên thượng cổ này đột nhiên động thủ là điều mà không ai ở đây ngờ đến. Nhưng Tô Tín lại là người đầu tiên kịp phản ứng lại.
Khi nãy hắn đứng ngay bên cạnh Đại Thiên Ma Tôn. Vào lúc Đại Thiên Ma Tôn xuất thủ, hắn quả thực không kịp phản ứng. Song theo hướng mà Đại Thiên Ma Tôn xuất thủ, hắn ngay lập tức biết được ba người này có ý gì.
Có thể khiến cho ba vị Thông Thiên thượng cổ này bỗng nhiên xuất thủ, thậm chí còn không tiếc thiêu đốt tinh huyết, trừ cơ duyên tấn thăng Thông Thiên cảnh ra thì còn gì nữa?
Phật Đà và Đại Thiên Ma Tôn đều lưu lại trí nhớ của kiếp trước. Lâm Trường Hà cũng kế thừa tất cả trí nhớ võ đạo của Đạo Tổ. Bọn họ rất nhạy cảm với cơ duyên Thông Thiên cảnh.
Hiện, trước người của chín vị cường giả Thái Cổ kia có chín viên tinh thạch. Chắc chắn đến chín phần, đó chính là cơ duyên tấn thăng Thông Thiên cảnh!
Có điều, lúc này coi như Tô Tín kịp phản ứng thì cũng đã muộn. Tốc độ của đám người Đại Thiên Ma Tôn thật sự là quá nhanh. Trước khi đám người Tô Tín kịp phản ứng thì bọn họ đã đến trước chín thi thể cường giả Thái Cổ kia.
Song, cơ duyên may mắn có đến chín phần. Ba phần này cứ cho bọn họ trước thì thế nào? Tô Tín ngay lập tức truyền âm đến ba người Diêm La Thiên tử, Địa Tạng Vương và Mạnh Kinh Tiên, nói: “Động thủ!”
Trong chớp mắt hắn truyền âm, Tô Tín cũng đã xuất thủ. Quanh thân hắn nở rộ Phật quang. Thân hình giống như biến thành một mũi tên nhọn sắc bén màu vàng, bắn nhanh đến thi thể của chín vị cường giả Thái Cổ nọ.
Những cường giả Thần Kiều cảnh khác ở đó cũng phản ứng không chậm. Cùng lúc Tô Tín xuất thủ, mấy người bọn họ cũng theo chân ra tay, bám sát theo phía sau. Tất cả đều nhanh chóng bộc phát ra uy năng mạnh nhất của mình.
Đại Thiên Ma Tôn đi đến bên cạnh một thi thể cường giả Thái Cổ, trong mắt hắn vẫn lộ ra vẻ không dám tin.
Cơ duyên Thông Thiên cảnh lần này cứ vậy mà tới tay? Đơn giản và dễ dàng như vậy?
Đại Thiên Ma Tôn hãy còn nhớ lần trước tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh bọn họ đã đánh thành cái dạng gì. Cường giả đồng cấp Thần Kiều cảnh có đến mấy người bỏ mạng. Những Chân Vũ khác thì càng đếm không xuể.
Đến mức sau cùng hải nhãn Nam Hải không còn gì trấn áp mà ngay lập tức vỡ nát, lại khiến cho mấy tên Chân Vũ không kịp chạy mà phải bỏ xác trong hải nhãn kia.
Có điều lúc này, Đại Thiên Ma Tôn cũng chẳng rảnh mà suy nghĩ nhiều. Cơ duyên ở ngay trước mắt. Có thể không phải bỏ ra bất cứ cái giá nào mà lại có thể trở lại Thông Thiên cảnh, cái này chẳng phải là chuyện tốt hay sao?
Vì lẽ đó, Đại Thiên Ma Tôn cũng không hề trì hoãn, lập tức đưa tay về phía tinh thạch kia.
Có điều, ngay lúc hắn xuất thủ, thi thể cường giả Thái Cổ trước mặt hắn bỗng dưng mở mắt. Cái này khiến cho Đại Thiên Ma Tôn phải chau mày. Song hắn lại không xuất thủ bởi hắn không cảm giác được bất cứ một dao động nào từ trên thi thể cường giả Thái Cổ này. Đối phương cũng không phải đã biến thành yêu linh các thứ.
Chỉ có điều, viên tinh thạch trước người hắn kia lại giống như là bị kinh sợ, bỗng nhiên chấn động, trong nháy mắt bạo phát ra sức mạnh vô cùng. Thi thể cường giả Thái Cổ kia trong nháy mắt liền tan thành mây khói, mà viên tinh thạch kia cũng bay thẳng đi.