Chương 2742 Người liều chết đầu tiên (2)
Một quyền cuối cùng vốn là chiêu thức liều mạng. Hơn nữa, Tô Tín lại còn dùng cách thiêu đối tinh huyết để thúc giục. Một quyền này oai rung chuyển thiên địa. Sức mạnh có thể nói là tịch diệt kia khiến cho Triệu Cửu Lăng nhất thời biến sắc.
Không ngăn được!
Trong đầu Triệu Cửu Lăng lúc này chỉ có ba chữ này.
Hắn ngay lập tức bỏ đạo ấn trong tay. Tử Phủ Đạo Cung xuất hiện trước người. Đạo uẩn cường đại quán chú bên trong, muốn nhờ vào nó để làm suy yếu sức mạnh một quyền này của Tô Tín.
Nhưng tiếc rằng, Tử Phủ Đạo Cung ở trước mặt Tô Tín lại không chịu nổi dù chỉ một kích. Thậm chí, cũng chẳng chống đỡ được dù gì là trong nháy mắt đã ngay lập tức vỡ vụn. Triệu Cửu Lăng cũng bị một quyền này đánh cho hộc máu bay ra!
Trước đó, hắn đã bị thương dưới giáp công của Tô Tín và Địa Tạng Vương. Có điều, thương thế không nghiêm trọng, vẫn có thể gắng gượng chiến đấu. Nhưng bây giờ, một quyền này của Tô Tín thực sự đánh cho hắn bị trọng thương.
Thiên Đế ở phía sau, trong mắt lóe lên vẻ kinh sợ. Trong tay hắn, vạn thiên phù văn trên trường thương ầm ầm bùng nổ. Cửu long quanh quẩn bên trong gầm thét, mang theo uy thế vô biên mà nhắm về phía Tô Tín!
Mũi thương sắc bén phải dùng để đâm, song một thương này của Thiên Đế lại giống như là trụ trời ầm ầm giáng xuống, mang theo uy thế vô biên cùng có thể nói là sức mạnh tuyệt đối!
Trong hai mắt của Tô Tín hiện lên màu xanh thẳm. Hai tay hắn chụm lại, kình khí cường đại ngưng tụ thành biển rộng vô biên. Trong chớp mắt đã diến hóa ra uy thế nuốt chửng thiên hạ. Ngay tức khắc chống đỡ lấy một thương vừa nhanh vừa mạnh kia của Thiên Đế!
Điện Thiên Hải!
Tầng thứ bảy của Hồn Thiên Bảo Giám, Điện Thiên Hải. Chiêu ý kình đạo như nước, linh hoạt khó lường. Chiêu thức có thể công có thể thủ, không có kẽ hở nào.
Kình khí cường đại bùng nổ. Tô Tín thở dài một cái. Sắc mặt hắn cũng có hơi chút tái nhợt.
Lấy sức mạnh của biển cả hóa cự kình thôn thiên, mặc dù là lấy nhu thắng cương nhưng ít nhất ngươi cũng phải có thực lực ngang cơ với đối phương mới có thể lấy nhu thắng cương được. Nếu không đó chính là thuần túy tìm chết.
Nếu không phải Tô Tín đã tu luyện Hồn Thiên Bảo Giám đến tầng thứ chín, nội lực của bản thân hắn đã thâm hậu đến mức độ cao nhất, bằng không hắn cũng không dám vận dụng chiêu này để cứng đối cứng với Thiên Đế.
Mà lúc này, vẻ mặt Thiên Đế cũng đầy vẻ kinh sợ. Tô Tín này mới tu luyện chưa được bao lâu mà chân khí đã thâm hậu như vậy rồi. Thật giống như biển cả mênh mông vậy. Có thể nói là kinh khủng!
Nhưng vào lúc này, Tô Tín cũng không quan tâm đến Thiên Đế. Thân hắn hóa lôi đình, thi triển ra Triết Lôi Quyền Thế trong Hỗn Thiên Tứ Tuyệt, mang theo lôi đình vô tận nổ vang, điên cuồng tấn công đến hướng Triệu Cửu Lăng, trực tiếp áp chế hắn đến cực điểm, khiến hắn bị đánh liên tục mà hộc máu lui về sau.
Trong mắt Thiên Đế lộ ra vẻ âm trầm. Chọn trái hồng mềm để bóp trước à? Dĩ nhiên hắn sẽ không để cho Tô Tín cứ như vậy mà giết Triệu Cửu Lăng cho được. Nếu không, còn một mình hắn không cách nào đánh được.
Cho nên, Thiên Đế ngay lập tức cầm thương lên, muốn đi cứu viện cho Triệu Cửu Lăng.
Nhưng vấn đề bây giờ Tô Tín dường như đã nhìn trúng Triệu Cửu Lăng, nhất định phải giết Triệu Cửu Lăng cho bằng được. Đối diện với thế công của Thiên Đế, phòng ngự của Tô Tín cũng không phải không mảy may bị tổn hại nào. Ở trong hoàn cảnh đó lại liên tiếp chặn hơn mười chiêu của Thiên Đế. Nội phủ của Tô Tín cũng chấn động, một dòng máu tươi chảy từ trong miệng xuôi ra.
Lúc này, bên phía Triệu Cửu Lăng hắn cũng đã mắng cha chửi mẹ rồi. Rõ ràng thù oán của Tô Tín và Thiên Đế là lớn nhất. Nhưng vì sao Tô Tín lại đuổi đánh hắn như kẻ điên thế kia? Không, là đuổi giết hắn!
Triệu Cửu Lăng thấy được từ trong mắt Tô Tín một tia sát cơ nồng nặc. Hiển nhiên lần này, Tô Tín nhất định phải giết hắn cho bằng được.
Bên này Thiên Đế đánh cho Tô Tín bị thương nhẹ. Mà bên kia, Tô Tín đã đánh cho Triệu Cửu Lăng bị trọng thương. Tiếp tục đánh như vậy nữa thì sau cùng Tô Tí coi như có bị Thiên Đế đánh trọng thương, song Triệu Cửu Lăng hắn cũng bị Tô Tí dễ dàng chém chết rồi!
Thiên Đế dĩ nhiên cũng phát hiện ra điểm này. Có điều, hắn không nghĩ cách đối phó mà vẫn toàn lực xuất thủ đánh chết Tô Tín.
Lúc đang vây công, Triệu Cửu Lăng dĩ nhiên không chết được. Nếu không, một mình Thiên Đế cũng không bắt được Tô Tín.
Nhưng bây giờ, Tô Tín lại giống như kẻ điên chỉ điên cuồng tấn công Triệu Cửu Lăng. Tô Tín hoàn toàn không thèm để ý xem hắn có đang bị thương hay là không. Như thế, Triệu Cửu Lăng cho dù bị Tô Tín giết, Tô Tín hắn ắt cũng sẽ trọng thương.
Thiên Đế không bắt được một Tô Tín lúc ở thời kỳ toàn thịnh, nhưng chẳng lẽ còn không bắt được một Tô Tín lúc bị thương hay sao?
Mà lúc này, Triệu Cửu Lăng cũng coi như biết được suy nghĩ của Thiên Đế. Có điều, hắn cũng không oán hận gì. Bởi đổi hắn vào vị trí của Thiên Đế, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Đối mặt với sự tấn công điên cuồng của Tô Tín, trừ việc tự cứu, không còn ai sẽ giúp cho Triệu Cửu Lăng hắn!