← Quay lại trang sách

Chương 2754 Thông Thiên

Một là mọi người không muốn tin chuyện giật gân như này. Còn cái khác là do đạo lý trong chuyện này có chút không rõ ràng lắm.

Phải biết, nói thế nào gì Nhân Hoàng ngày xưa cũng là anh hùng Nhân tộc, không có Nhân Hoàng, sẽ không có thịnh thế võ đạo Nhân tộc. Thế mà bây giờ Nhân Hoàng ăn no rửng mỡ, lại muốn tiêu diệt đời. Hắn có mưu đồ gì? Cái này dù thế nào cũng không thể giải thích được.

Mà lúc này, hai đối thủ cũ Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà đứng ở một bên, trong mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng.

Hồi lâu sau, lúc này Đại Thiên Ma Tôn mới nói: “Lão lừa trọc kia, năm xưa ngươi đi theo Nhân Hoàng một thời gian dài như vậy. Ngươi có thể nhìn ra rốt cuộc hắn đang suy nghĩ gì hay không?”

Sắc mặt Phật Đà nghiêm trọng, lắc đầu nói: “Không biết, ta và Đạo Tổ năm đó chuẩn bị cùng tranh phong với Đạo Tổ. Điểm này ngươi cũng biết. Sau khi hắn triển lộ ra sức mạnh nghiền ép kia xong, ta và Đạo Tổ đều biết, hắn là người có khí vận gia thân. Vào thời đại kia, chúng ta kiểu gì cũng không cách nào tranh phong được với hắn. Chỉ có thể mong đợi vạn năm sau lại tái chiến một trận.

Nhưng từ sau khi hắn diệt Yêu tộc, hắn làm gì ta cũng không hiểu, càng không nhìn thấu trong lòng hắn rốt cuộc đang nghĩ cái gì.

Mãi cho đến hôm nay cũng thế. Tranh đoạt Thông Thiên cảnh hắn cũng không xuất hiện. Có lẽ ta và Đạo Tổ đều nghĩ sai. Từ lúc đầu, đối thủ của Nhân Hoàng đã không phải là chúng ta!”

Thân là Thông Thiên cảnh, đi thần phục một người là rất khó khăn. Nhưng thời thượng cổ đó, mấy vị Thông Thiên trừ chết trong tay Yêu tộc ra, số dư lại hoặc đi thần phục Nhân Hoàng, hoặc giống như Đại Thiên Ma Tôn, chỉ có thể bị giết.

Chỉ có điều, bất kể là Phật Đà hay Đạo Tổ, thậm chí ngay cả Nhân Hoàng cũng biết, người như Đạo Tổ và Phật Đà sẽ không dễ dàng thần phục. Chỉ có điều, Nhân Hoàng vẫn dám thu bọn họ vào dưới quyền. Đó là bởi Nhân Hoàng tự tin rằng với thực lực của mình, Phật Đà và Đạo Tổ sẽ không dám giở trò tiểu xảo.

Mà Phật Đà cùng Đạo Tổ cũng đều không có tâm tư muốn đi tranh phong cùng Nhân Hoàng, ngược lại, bọn họ ở trong tối quan sát Nhân Hoàng. Muốn biết được đối phương, muốn hiểu nhược điểm của đối phương.

Chỉ có điều, đến cuối cùng, ngay cả Phật Đà cũng có chút không nhìn thấu được Nhân Hoàng. Giống như bây giờ vậy, hắn thật không biết rõ Nhân Hoàng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Đại Thiên Ma Tôn khà khà cười lạnh một tiếng, nói: “Bất kể lão già Nhân Hoàng đó đang suy nghĩ cái gì. Bây giờ cũng không còn là thời thượng cổ nữa, thủ hạ của hắn cũng đã chết hết. Chỉ bằng với đám phế vật hậu duệ Hoàng Thiên Vực của hắn kia thì có thể gây sóng gió gì nữa?

Dĩ nhiên, nếu sức mạnh của lão già Nhân Hoàng đã vượt Thông Thiên, đạt đến tầng thứ như Nhân Tổ cùng Yêu Hoàng thì chúng ta cũng không cần đánh làm gì. Cứ thế tự tử luôn là được. Đời sau đừng có sinh cùng thời đại với loại biến thái đấy.”

Dứt lời, Đại Thiên Ma Tôn trực tiếp xoay người rời đi. Chỉ có điều, trước khi đi, hắn cũng cười lạnh nói với Phật Đà: “Lão trọc già, ân oán thời thượng cổ ta cũng không muốn đi so đo với ngươi nữa. Dĩ nhiên bây giờ, nếu như ngươi còn muốn đi chọc vào ta thì bổn tôn cũng theo tới cùng!”

Với uy hiếp từ phía Đại Thiên Ma Tôn, Phật Đà cũng không trả lời. Hắn chẳng qua chỉ nhìn lên con đường Thông Thiên đang ẩn hiện trên không trung kia, trong mắt lộ ra vẻ khó đoán.

Tranh đoạt Thông Thiên cảnh kết thúc, người chết cũng không nhiều như trong tưởng tượng. Ngược lại, bọn họ lấy được cũng không ít bảo vật.

Chín vị Thông Thiên kia không cần phải nói nữa. Ngay cả những cường giả Chân Vũ cảnh cũng tìm được không ít bảo vệt bên trong. Còn có người nói thế giới bây giờ thậm chí có thể so sánh với thời thịnh thế võ đạo vạn năm trước.

Chỉ có điều, chỉ có đám người Phật Đà là biết, bây giờ không phải là thịnh thế, mà là tận thế!

Nhân Hoàng Kiếm cắm vào ẩn long mạch giống như đang cắm vào trong lòng bọn họ vậy. Để bọn họ cảm giác như bị nghẹn ở cổ họng.

Rốt cuộc Nhân Hoàng muốn làm gì, cái này không ai biết, nhưng mấy người Phật Đà lại biết bọn họ muốn làm gì.

Hiện, bọn họ vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa sức mạnh tinh thạch. Sau khi luyện hóa sức mạnh tinh thạch hoàn toàn rồi, khi đó mới là đại thế tranh đoạt thiên hạ này của bọn họ. Là trận đánh thực sự với Nhân Hoàng.

Vạn năm trước, đám người Phật Đà đều chọn cách thần phục. Nhưng vạn năm sau, nếu bọn họ đến ngay cả mặt Nhân Hoàng cũng không thấy mà đã nhận thua thế thì cũng không khỏi có chút quá mức uất ức.

Mà lúc này, bên trong Tây Bắc Đạo, Tô Tín cũng tranh thủ thời gian, luyện hóa sức mạnh trong quả trứng khổng lồ.

Thật ra thì lần này, hắn không quá thua thiệt trong trận chến tranh Thông Thiên cảnh lần này. Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên lấy được cơ duyên. Hắn đã có đến hai đồng minh là Thông Thiên cảnh, cái này thế là đủ.

Cái tương đối đáng tiến chính là Diêm La Thiên tử và Địa Tạng Vương.