← Quay lại trang sách

Chương 2756 Thông Thiên (3)

Cho nên nói, Long Nguyên này cũng chẳng xem thử là đưa cho ai dùng. Nếu như một võ giả Tiên Thiên nho nhỏ có được Long Nguyên. Hơn nữa, sau khi dùng hắn vẫn chưa chết, thì sức mạnh Long Nguyên dừng lại trong cơ thể hắn. Nói không chừng sẽ thực sự có thể khiến thời gian sống của võ giả Tiên Thiên đó còn dài hơn so với cường giả Chân Vũ.

Có điều, Long Nguyên này với Tô Tín trước kia có thể nói là chí bảo, nhưng với Tô Tín bây giờ thì chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi.

Sau khi lấy được Long Nguyên, Tô Tín liền ngay lập tức luyện hóa. Thật ra dựa theo căn nguyên mà nói, Long Nguyên này cũng là một loại như quả trứng khổng lồ mà trước đó Tô Tín lấy được. Tất cả đều được ngưng tụ từ sức mạnh cường đại của Yêu tộc.

Đến khi Tô Tín bắt đầu luyện hóa Long Nguyên kia, sau lưng hắn, cự long thân màu đỏ thẫm gầm thét, ngưng tụ thành hư ảnh quanh quẩn sau lưng Tô Tín.

Cùng với khí thế càng lúc càng nồng đậm trên người Tô Tín, hư ảnh cự long kia cũng như biến thành hình xăm, ghi lại sau lưng Tô Tín.

Lúc này, Tô Tín cảm giác được trong đó, hắn cách cánh cửa thiên địa kia càng ngày càng gần. Bản thân hắn đều như hóa thành một phần trong thiên địa, nắm trong tay các kiểu sức mạnh của thiên địa. Thật giống như những sức mạnh này vốn thuộc về hắn quản lý vậy!

Sau lưng hắn, Thần Điểu ba chân cùng cự long đồng loạt gầm thét, cuối cùng khiến cho Tô Tín hoàn toàn bước qua cảnh cửa đó, Thông Thiên cảnh, đã thành!

Trong nháy mắt này, thân hình Tô Tín dần dần không còn nhìn thấy trong không trung nữa. Không phải lợi dụng võ đạo của bản thân để tạo thành biện pháp che mắt nào. Mà bây giờ bản thân hắn chính là một phần của trời đất. Hắn muốn hiển hóa thì có thể hiển hóa. Nếu không muốn thì phương thiên địa này cũng có thể che giấu cho hắn.

Hơn nữa bây giờ, Tô Tín có một loại cảm giác, hắn đứng ở chỗ này thì phương thiên địa này do chính hắn làm Chúa tể!

Cường giả Dương Thần cảnh và Chân Vũ cảnh có thể lợi dụng công pháp ngưng tụ ra lãnh vực. Trong lãnh vực, có thể thi triển ra ưu thế tuyệt đối. Chỉ có điều, lãnh vực này cũng tiêu hao chân khí kinh người.

Song bây giờ, sau khi Tô Tín bước chân vào Thông Thiên, nơi hắn sở tại chính là lãnh vực. Lời hắn nói chính là nói sao làm vậy!

Nói một câu, động một cái đều có thiên địa oai. Cái gọi là cảm thụ của Thông Thiên cảnh không giống Chân Vũ cảnh.

Tô Tín bên này tấn thăng Thông Thiên, nào ngờ lúc này trên giang hồ sớm đã loạn như cào cào.

Toàn bộ các thế lực trên giang hồ bây giờ gần như đã chia thành ba phái Đạo – Phật – Ma, cùng những phái khác là bốn, mỗi bên đều có dự định riêng của mình.

Trong đó, Huyền Trần Tử cùng Lâm Trường Hà của Đạo môn đã hoàn toàn hiện thế. Khi biết Lâm Trường Hà chính là Đạo Tổ chuyển thế, lại thêm có hai tên chí cường Thông Thiên cảnh, đã trở thành mối quy của Đạo môn trong thiên hạ.

Thái Nhất Đạo Môn liên hiệp với bầy rắn không đầu là Huyền Thiên Vực, còn có Long Hổ Đạo Môn, Phương Tiên Đạo Môn, hầu như tất cả các thế lực Đạo môn lớn nhỏ trên giang hồ, thành lập một liên minh Đạo môn.

Ngày xưa, Triệu Cửu Lăng hao tốn tâm cơ muốn gây dựng liên minh Đạo môn. Ý tưởng không tệ, nhưng tiếc thay cái hắn thiếu duy nhất chính là thực lực.

Lúc không có thực lực tuyệt đối, cái gọi là liên minh Đạo môn không thể chống đỡ được. Mà chờ đến khi ngươi có thực lực, coi như ngươi không bắt buộc người khác liên minh với ngươi, người ta cũng sẽ tự chạy đến mà gia nhập với người.

Bây giờ trong số liên minh toàn bộ Đạo môn có đến hai tên cường giả Thông Thiên cảnh. Lúc này không đi ôm chân thì còn đợi đến khi nào?

Cái bọn họ tôn kính không phải thân phận cùng danh phận là Đạo Tổ chuyển thế của Lâm Trường Hà mà chính là kính sợ sức mạnh cường đại của Thông Thiên cảnh.

Hơn nữa, Huyền Trần Tử cùng Lâm Trường Hà thực ra cũng khá rộng rãi, trực tiếp cho cùng hưởng các loại điển tịch Đạo môn. Không xem xuất thân, chỉ xem thiên phú và năng lực.

Chỉ có điều, Lâm Trường Hà không trực tiếp quản lý chuyện liên minh Đạo môn. Thậm chí, đến ngay cả Huyền Trần Tử cũng không quản. Toàn bộ liên minh Đạo môn là do mấy tên Chân Vũ của Huyền Thiên Vực ngày trước quản lý.

Mặc dù Huyền Trần Tử là chưởng môn, nhưng hắn cũng không giỏi quản mấy chuyện lặt vặt thế này.

Còn Lâm Trường Hà thì càng khỏi phải nói. Cái hắn thừa kế chẳng qua chỉ là toàn bộ võ đạo của Đạo Tổ mà thôi, không bị Đạo Tổ đoạt xác mà có tất cả kí ức ngày trước của Đạo Tổ.

Trước kia, Lâm Trường Hà không thích đi quản mấy chuyện lung tung thế này. Bây giờ hắn cũng vẫn là thế.

Dĩ nhiên, Huyền Trần Tử và Lâm Trường Hà cũng không sợ mấy tên Chân Vũ của Huyền Thiên Vực giở thủ đoạn gì torng tối. Đứng trước thực lực tuyệt đối, tất cả mấy trò vặt vãnh đều là hư vô.

Đạo môn phát triển mạnh đến thế, Phật môn dĩ nhiên cũng sẽ không kém.