Chương 2836 Cưỡng ép
Nếu như hắn có thể bỏ cái thói quen tửu sắc này đi để nghiên cứu võ đạo thì bây giờ hắn cũng không thể không tấn thăng đến Hóa Thần.
Tô Tử Thanh vừa rót rượu cho Thượng Quan Lăng Vân, vừa cười nói: “Thượng Quan huynh, hôm nay có rượu hôm nay say, đừng suy nghĩ mấy thứ vô dụng đó làm gì nữa. Đúng rồi. Ta nghe nói, Khải Châu phủ có một tiểu thế gia Lâm gia. Trưởng nữ nhà đó nghe nói có dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn. Không biết Thượng Quan huynh có hứng thú nạp về làm thiếp hay không?
Với thân phận và địa vị của Thượng Quan huynh ngươi thì đây cũng chỉ coi như là một câu nói mà thôi, Lâm gia kia sẽ ngay lập tức chủ động đưa con gái ra ngay. Cho dù hắn không chủ động, Thượng Quan huynh cũng có năng lực để đối phương chủ động, không phải sao?”
Thượng Quan Lăng Vân trời sinh tham hoa háo sắc, đến bây giờ chính thê không có nhưng thiếp thất đã đến hơn ba mươi rồi. Có người là do những tiểu gia tộc muốn tạo quan hệ với Thượng Quan thị mà chủ động đề nghị. Có người là vì Thượng Quan Lăng Vân lợi dụng thủ đoạn mà cưỡng ép được.
Với lời đệ nghị của Tô Tử Thanh, với trình độ háo sắc như Thượng Quan Lăng Vân, là lúc trước hắn sẵn sàng đồng ý.
Chỉ có điều bây giờ Thượng Quan Lăng Vân có chút chần chừ, nói: “Nhưng trước đó đám người phụ thân đã nói, bây giờ Phật môn rất cường thế. Toàn bộ giang hồ Nhữ Nam Đạo đều đang sợ bóng sợ gió. Cho nên ta phải biết điều một chút, đừng có ra khỏi Nhữ Nam Đạo, cách Thượng Quan thị quá xa.”
Tô Tử Thanh khinh thường cười lạnh một tiếng, nói: “Thượng Quan huynh, trước đó ngươi còn nói là Thượng Quan Dịch quản giáo ngươi. Kết quả, đâu cần hắn quản giáo, bản thân ngươi cũng bị kinh sợ rồi.
Được, lời này coi như ta chưa nói. Cô nương kia ngươi không muốn t hì ta có thể thu. Mặc dù Lục gia ta không có uy danh lớn như Thượng Quan thị, song cũng lớn hơn tiểu gia tộc bất nhập lưu đó. Chắc hẳn, người của tiểu gia tộc đó rất hoan nghênh ta đến.”
Thượng Quan Lăng Vân nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ do dự. Cuối cùng, hắn vẫn hừ lạnh một tiếng, nói: “Đi thì đi!”
Trên mặt Tô Tử Thanh lộ ra một nụ cười, thế nhưng trong lòng hắn lại rất khinh thường. Thượng Quan Lăng Vân này căn bản là một tên ngốc điển hình. Một tên mà đến cả dục vọng trong lòng cũng không khống chế được mà còn muốn trở thành người thừa kế Thượng Quan thị? Đúng là trò đùa!
Có điều, nói đi nói lại thì nếu như Thượng Quan Lăng Vân này không phải là kẻ ngu ngốc thì Ám Vệ cũng không lấy hắn làm mục tiêu.
Kết quả, Tô Tử Thanh liền dẫn theo Thượng Quan Lăng Vân cùng một nhóm lớn người làm ở Thượng Quan thị rồng rắn đi Khải Châu phủ.
Lúc này, Lâm gia Khải Châu phủ đang cùng một tiểu gia tộc khác là Phương gia làm tiệc đính hôn.
Lâm gia cùng Phương gia đều là những gia tộc nhỏ, bất nhập lưu. Gia chủ hai nhà chẳng qua là Tiên Thiên sơ kỳ mà thôi, có thể nói vừa là võ lâm thế gia, vừa là gia tộc bình thường.
Con gai Lâm gia cũng quả thực là có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, là người đẹp nức tiếng xa gần. Nhưng gia chủ Lâm gia cũng không có dã tâm gì lớn. Hắn cũng rất thương con gái của mình cho nên căn bản cũng không có ý định đưa nàng ra gả về những gia tộc lớn hòng kết giao.
Lần này, con gái của hắn đính hôn với Nhị công tử Phương gia cũng là vì hai bên cùng nhau lớn lên từ nhỏ, coi như là thanh mai trúc mã. Bây giờ cũng là tình đầu ý hợp, cho nên gia chủ Lâm gia mới đồng ý cho hai người làm đám hỏi.
Lúc này, gia chủ Lâm gia ở cửa, mặt nở nụ cười nghênh đón khách khứa tới lui. Lâm gia bọn họ là tiểu gia tộc, nên khách khứa đến đều là người trong Khải Châu phủ. Mọi người hầu hết đều là người quen.
Mà lúc này, gia chủ Lâm gia trông thấy một hòa thượng đến, hắn vội vàng chủ động hành lễ, nói: “Lạc Vân Thiền sư đến Lâm gia ta đúng là rồng đến nhà tôm mà!”
Hòa thượng kia có tu vi Hóa Thần cảnh, nhìn dáng vẻ từ mi thiện mục, sau lưng hắn còn hai tiểu hòa thượng đi theo, ôm theo một món quà.
Hắn chắp hai tay, thi lễ với gia chủ Lâm gia, nói: “Từ khi Kim Quang Tự đến Nhữ Nam Đạo tới giờ, Lâm gia chủ ở Khải Châu phủ đã giúp cho Phật môn Kim Quang Tự không ít. Lần này lệnh ái đính hôn, mời bần tăng đến làm chủ trì, bần tăng dĩ nhiên phải nể mặt rồi.”
Gia chủ Lâm gia nghe vật nhất thời mặt mày hồng hào, nói: “Lạc Vân Thiền sư khách khí rồi. Mời, mời vào bên trong!”
Phật môn thống trị Nhữ Nam Đạo, mặc dù đối với những thế lực lớn và những phe có dã tâm lớn kia mà nói là một kiểu xâm hại lợi ích, nhưng với tiểu gia tộc bất nhập lưu như Lâm gia thì chẳng có ảnh hưởng gì.
Hơn nữa, lúc Kim Quang Tự muốn mời chào đệ tử ở Khải Châu phủ, những thế lực nhỏ ở địa phương không có lấy một bên đứng ra hỗ trợ, chỉ có Lâm gia đứng ra, làm địa đầu xà, giúp cho Kim Quang Tự tìm đệ tử. Hành động này cũng lấy được hảo cảm của Phật môn.