← Quay lại trang sách

Chương 2838 Tiến thoái lưỡng nan

Có điều, với tiểu thế gia như Lâm gia mà nói, thứ này bọn họ có dùng cả đời cũng đừng mong có được. Mỗi loại đều là chí bảo.

Thậm chí, có mấy người sau khi thấy được những thứ này cũng không khỏi nghĩ sao họ lại không có đứa con gái xinh đẹp như Lâm gia kia chứ? Vì những bảo vật này, đừng nói là gả con gái cho Thượng Quan Lăng Vân làm thiếp, coi như là gả cho người làm Thượng Quan thị cũng chấp nhận được.

Chỉ tiếc, gia chủ Lâm gia không phải người như vậy. Hắn vẫn cười khổ, nói: “Thượng Quan công tử nâng đỡ. Thật sự là tiểu nữ đã có hôn ước, cho nên xin Thượng Quan công tử thu hồi lời nói.”

Nghe thế, sắc mặt Thượng Quan Lăng Vân nhất thời trầm xuống: “Cho thể diện mà không cần! Thật sự cho rằng dễ nói chuyện với bổn công tử thế à?

Có hôn ước? Được thôi, ta sẽ diệt nhà có hôn ước đó. Ta phải xem thử xem, có ai dám thành thân với con gái ngươi!"

Lời này vừa dứt, người Lâm gia và Phương gia nhất thời biến sắc, trong mắt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Với tiểu gia tộc như bọn họ mà nói, Thượng Quan thị muốn diệt bọn họ là chuyện của một câu nói mà thôi.

Lúc này, Lạc Vân Thiền sư vốn chẳng nói gì lại đứng dậy, lãnh đạm nói: “Đệ tử Thượng Quan thị ai cũng bá đạo như vậy? Ép cưới không được thì cưỡng cướp? Hôm nay bần tăng ở đây, ta phải xem thử xem ai dám cướp người ở ngay trước mặt bần tăng!”

Thấy người Phật môn ở đây, sắc mặt của Thượng Quan Lăng Vân nhất thời có hơi biến sắc.

Hắn cho dù có phách lối hơn nữa cũng biết bây giờ Phật môn có địa vị gì ở Nhữ Nam Đạo. Dù có là Thượng Quan thị bọn họ cũng không dám tùy tiện đi chọc vào.

Nhưng thái độ vừa rồi của hắn lại cứng rắn như vậy, bây giờ hòa thượng Phật môn nói một câu hắn đã nhận thua, cái này thật chẳng nói nên lời!

Thượng Quan Lăng Vân muốn có mặt mũi nên lúc Lạc Vân Thiền sư mới bước ra, hắn cũng không rời đi mà hừ lạnh một tiếng nói: “Từ khi nào người của Phật môn lại biến thành người làm mai rồi? Mời một hòa thượng đến chủ trì nghi thức đính hôn, đúng là chẳng ra gì!”

Lời vừa nói ra, chỉ thấy sắc mặt của Lạc Vân Thiền sư nhất thời đen đi. Có điều, hắn cũng không đáp trả lại Thượng Quan Lăng Vân. Dẫu sao có nói gì thì thực lực hay tuổi tác, hắn vẫn là trưởng bối của Thượng Quan Lăng Vân.

Hắn liền nói với hai đệ tử phía sau mình: “Đi, đuổi bọn họ ra ngoài cho ta! Chuyện này ta sẽ nói với người của Thượng Quan thị sau!”

Hai tên đệ tử Phật môn kia gật đầu một cái. Bọn họ đều có tu vi Tiên Thiên cảnh giới. Huống chi bọn họ đều có xuất thân Phật môn. So sánh với những tông môn khác, đệ tử Phật môn có lẽ không phải là đông nhất, nhưng thực lực lại được xếp vào hàng đầu trong số những người đồng cấp ở rất nhiều các tông môn khác.

Trước mắt, đám người Thượng Quan thị này cũng chỉ có tên phế vật Thượng Quan Lăng Vân cùng người hầu của hắn là có cảnh giới Tiên Thiên, những người khác căn bản không đáng để lo.

Mà hai tên Phật môn này cũng ghi hận với lời Thượng Quan Lăng Vân nói về Phật môn bọn họ. Bọn họ bước lên, không nói hai lời, liền ngay lập tức tấn công mạnh đến.

Thượng Quan Lăng Vân thấy vậy, vừa lui về sau, vừa hô lớn: “Làm gì thế? Phật môn các ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Thật cho rằng Thượng Quan thị chúng ta dễ bắt nạt à?”

Có điều vào lúc này, Tô Tử Thanh bên cạnh hắn mắt lóe một tia lạnh. Thân hình hắn lui về sau theo Thượng Quan Lăng Vân, khiến cho hai tên hòa thượng Phật môn kia cho rằng bọn họ chịu thua, tính cảnh giác hạ thấp. Lúc này, trong tay hắn, một thanh trường kiếm bỗng nhiên đâm đến hướng một tên hào thường. Trên mũi kiếm lóe lên kiếm mang đỏ tươi, vô cùng tàn nhẫn.

Tên hòa thượng Phật môn kia giật mình, hai tay liền phóng ra một tia cương khí màu vàng, kẹp kiếm kia lại trong lòng bàn tay. Nhưng lúc này, trong mắt Tô Tử Thanh lộ ra một tia ác độc. Hắn ngắn lập tức buông lỏng trường kiếm trong tay. Một thanh đoản kiếm không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong tay trái của hắn.

Cánh tay của Tô Tử Thanh vặn vẹo hệt như một con rắn, dùng góc độ vô cùng kỳ dị mà xé nát chân khí hộ thể của hòa thượng kia, cắm đoản kiếm vào ngực hắn, lại còn dùng lực đảo lên!

Thấy khóe miệng hòa thượng kia đã chảy máu, lúc này Tô Tử Thanh mới vội vàng lui về phía sau, vừa lui vừa hô lớn: “Công tử chạy mau! Đám hòa thượng này động thủ nhất định là muốn nhốt ngươi vào trong Hắc Ngục cùng cả Trấn Ma Tháp đấy!”

Từ lúc Tô Tử Thanh động thủ giết người đến giờ, mọi người ở đây ai nấy đều lúng túng. Thượng Quan Lăng Vân không ngờ Tô Tử Thanh thế mà lại động thủ giết người. Mà Lạc Vân Thiền sư kia lại không nghĩ Thượng Quan thị dám động thủ giết người.

Thật ra thì lần này Lạc Vân Thiền sư chỉ muốn đuổi Thượng Quan Lăng Vân ra ngoài mà thôi. Hắn ngược lại không muốn nhốt Thượng Quan Lăng Vân vào Hắc Ngục hay Trấn Ma Tháp gì.

Dù sao đối phương cũng là người của Thượng Quan thị. Nếu như Phật môn muốn so đo thì với cái đức hạnh của Thượng Quan Lăng Vân, tuy hắn không đến mức phải vào Trấn Ma Tháp nhưng chắc chắn sẽ bị nhốt vào Hắc Ngục đến hơn mười năm.