← Quay lại trang sách

Chương 2854 Tử ý trình độ cao nhất (3)

Kiếm đạo của Lý Phôi là kiếm đạo cực đoan nhất ở đời này, hại người hại mình.

Thậm chí, loại kiếm đạo này Tô Tín cũng từng uốn nắn cho Lý Phôi, nhưng từ đầu đến cuối Lý Phôi không cách nào thay đổi được. Thậm chí hắn cũng chưa từng thay đổi, bởi vì đây chính là con đường của hắn.

Cho nên, sau này Tô Tín cũng chỉ có thể đưa cho Lý Phôi phương thức điều chỉnh thăng bằng hai lực âm dương trong cơ thể. Mặc dù không cách nào tiêu trừ được sự ăn mòn do tử vong lực mang đến, nhưng ít nhất cũng có thể giảm bớt được chút ít phản phệ.

Dĩ nhiên, Lý Phôi cũng chẳng thèm để ý đến những thứ này. Cái hắn theo đuổi không phải là kiếm đạo trình độ cao nhất, mà là trình độ cao nhất trên con đường tử vong này!

Tử khí kinh khủng bao vây lấy quanh thân Lý Phôi. Pháp Tướng của hắn là Địa Ngục Minh Vương. Có điều lúc này, Pháp Tướng của hắn giống như ngưng tụ trong cơ thể hắn. Cả người hóa Minh Vương, nơi hắn đi qua, tất cả đều trở thành mảnh đất chết!

Khi tử khí đến độ cao nhất, nó đã không phải là màu đen mà là một màu xám trắng. Cái này đại diện cho tử vong ở mức độ cao nhất, mất đi màu sắc.

Mũi kiếm của Lý Phôi chỉ, dù là Phật quang hay là ma khí, tất cả đều bị diệt. Thân thể gầy như que củi kia của Cưu Ma La Thập gầm lên một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ không cam lòng.

Hôm nay, đối mặt với sự vây công của Tiêu gia và Lý Phôi, thật ra hắn sớm đã chuẩn bị tinh thần bị giết.

Nhưng cái duy nhất hắn không cách nào chấp nhận được chính là cho dù bị giết cũng không cách nào kéo theo được ai chết cùng.

Cánh tay phải của Cưu Ma La Thập bỗng nhiên nổ tung, nhưng không có máu tươi chảy ra như nước.

Lúc này, hắn lại dùng cánh tay trái giật mạnh cánh tay phải xuống, phía trên không thấy chút da thịt nào. Cái có chẳng qua là một đoạn xương tản ra kim mang sáng chói, giống như được đúc thành từ kim cương lưu ly.

Cưu Ma La Thập cũng tu luyện công pháp luyện thể. Người của Phật Tông tu luyện thân xác đến mức độ cao nhất đều sẽ có loại biến hóa này.

Lúc này, Cưu Ma La Thập cầm xương cánh tay của hắn trong tay. Vô tận ma diễm cuốn đến khúc xương cánh tay kia, mang theo uy thế vô biên chém tới Lý Phôi!

“Ta lấy Phật cốt hóa Ma đao!”

Phật Ma hình dạng tương khắc. Nhưng một đao này của Cưu Ma La Thập lại dung hợp hoàn mỹ với nhau. Một đao này vô cùng thánh khiết, song lại cũng vô cùng tà dị!

Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng hai người nhìn mà cũng không thèm chớp mắt.

Cưu Ma La Thập đã tập hợp toàn lực. Lý Phôi bên kia, bọn họ đã không nhìn ra được nông cạn thế nào rồi. Vì lẽ đó đã kịp thời xuất thủ chuẩn bị. Dù sao không thể để cho Lý Phôi xảy ra chuyện ở đây được.

Chỉ có điều, cảnh tượng trước mắt khiến cho hai người bọn họ nhất thời trợn to hai mắt. Trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi cực hạn.

Chỉ thấy chỗ mà mũi kiếm của Lý Phôi đi qua, bất kể là thiên địa hay thời gian và không gian, tất cả đều biến thành một màu xám trắng tĩnh mịch như nhau. Kinh khủng, tà dì dị vô cùng.

Sau khi đụng với một đao của Cưu Ma La Thập, ma diễm vô tận do hắc ám hóa thành tiêu tán như khói mù, lộ ra khúc xương cánh tay sáng chói kim quang kia.

Mũi kiếm cùng xương cánh tay đụng nhau. Trong nháy mắt, khúc xương cánh tay không vỡ vụn, song bị dính vào từng tia màu xám trắng. Tiếp đó, chuỗi phản ứng dây chuyền nổi lên, toàn bộ khúc xương cánh tay đều hóa thành màu xám trắng. Thoáng cái đã biến thành tro bụi phiêu tán!

Kiếm của Lý Phôi không tiến thêm về phía trước nữa, hắn ngay lập tức thu kiếm rút lui. Sắc mặt nhợt nhạt vô cùng, thậm chí có thể nói là màu xám trắng, hệt như sắc màu tĩnh mịch kia vậy.

Theo sự quan sát của Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng, khi nãy lúc Lý Phôi phát huy sức mạnh này đến trình độ cao nhất, trên người hắn thậm chí còn chẳng có chút sinh cơ nào. Hai người này hãy còn tưởng Lý Phôi xảy ra chuyện gì rồi.

Mãi đến lúc sau, Lý Phôi này mới khôi phục một chút nguyên khí. Có điều, hắn vẫn nhắm mắt như thường, mãi lâu cũng không thấy nói gì.

Hai huynh đệ Tiêu gia kia cũng không chú ý đến Cưu Ma La Thập. Bởi Cưu Ma La Thập đã chết.

Lúc khúc xương cánh tay kia bị phạm đến, sinh cơ trong cơ thể hắn đã hoàn toàn bị tiêu hao sạch.

Lúc này, trong mắt Cưu Ma La Thập đã không còn chút khí tức nào. Gió nhẹ thổ qua, hoàn toàn hóa thành một đống tro bụi!

Tiêu Vô Cực thở dài một hơi. Bọn họ trước đó đúng là đã coi thường Lý Phôi rồi. Thực lực của đối phương đúng là đã mạnh đến mức có thể cùng giao thủ với cường giả Thần Kiều cảnh rồi.

Mọi người đều biết độ kinh khủng của Tô Tín. Lý Phôi này mặc dù phần lớn thời gian đều đứng sau lưng Tô Tín, bị hào quang của Tô Tín che phủ, nhưng thực lực của hắn hoàn toàn có thể được xếp vào một trong ba hàng đầu trong số các cường giả đồng cấp trên giang hồ.

Có điều, nhìn tình cảnh bây giờ, Lý Phôi cho dù giết được Cưu Ma La Thập, bản thân hắn cũng nhất định sẽ chịu phản phệ. Cho nên, Tiêu Vô Cực cùng Tiêu Vô Thắng cũng không quấy nhiễu hắn mà ngay lập tức vung tay lên, những võ giả thủ hạ của bọn họ ngay lập tức lao đến Kim Cương Bàn Nhược Tự!