Chương 2864 Pháp Thân Tam Thế Phật
Đến cả việc Nhân Hoàng tính toán cái gì ngươi cũng không biết mà sớm đã chuẩn bị lá bài tẩy rồi. Nhưng ngươi có biết, cái ngươi gọi là lá bài tẩy, với Nhân Hoàng mà nói căn bản không khác gì chuyện cười!”
Tô Tín đã phân tích ra Nhân Hoàng muốn cái gì. Còn vị Phật Đà đại nhân này lại chẳng hai biết gì. Kết quả bây giờ hắn lại nói mình đã chuẩn bị xong lá bài tẩy. Đây không phải là trò đùa thì là cái gì?
Phật Đà lạnh nhạt nói: “Có phải cười nhạo hay không, chờ ngươi thấy thì biết.”
Dứt lời, khí tức quanh thân Phật Đà bỗng trở nên mơ hồ. Cảm giác này rất kỳ dị, giống như thể hắn đã không còn ở không gian này nữa.
Ngẩng đầu nhìn Tô Tín, trong hai mắt Phật Đà bất ngờ có vô số Phật ấn kim sắc óng ánh. Hết sức thần dị, hết sức huyền bí.
Tô Tín cảm giác có chút không đúng. Một tay hắn nắm chặt. Tham Lang Kiếm cũng đã xuất hiện trong tay hắn. Hắn chém ra một kiếm, Thiên Long gầm rống, kiếm chém thiên không!
Hỏa lực bàng bạc ngưng tụ thành hình dáng đại long, gầm thét chém tới hướng Phật Đà. Trong kiếm tàng rồng, trong rồng cũng tàng kiếm.
Nếu là Bắc Địa Long Vương ở đây, hắn chắc chắn có thể nhìn ra, thần vận trong một kiếm này của Tô Tín lại giống y hệt long uy thần vận của Xích Long Đại Thánh Yêu tộc. Thậm chí, thần vận của hắn so với lúc Bắc Địa Long Vương hóa rồng còn mạnh hơn.
Đối mặt với một kiếm này, Phật Đà không tránh không né, lại để cho kiếm này chém vào người hắn. Nhất thời, tại chỗ Phật Đà phát ra một tiếng vang lớn. Đất đai nứt nẻ, vết kiếm trùng điệp ba trăm dặm. Nơi nó đi qua lại như dung nham bùng nổ, kinh khủng vô cùng.
Một kích lần này của Tô Tín không chỉ chém một cái hồ lớn mà lại là trường hà!
Uy năng bậc này vào thời thượng cổ đã đạt đến đỉnh cao Thông Thiên cảnh. Thậm chí đã đến gần đến cấp bậc của Nhân Hoàng lúc chém Xích Long rồi!
Những người Phật môn kia đều ngẩn ra đó, Phật Đà đại nhân cứ thế mà nhận thua hay sao? Cứ thế mà bị Tô Tín chém giết như vậy à?
Không riêng gì người Phật môn không dám tin, ngay cả thủ hạ của Tô Tín cũng như vậy.
Dù gì người này cũng là cường giả thượng cổ, sẽ không chết đơn giản như vậy chứ?
Sắc mặt của Tô Tín nghiêm lại. Bởi Phật Đà cũng chưa chết. Hắn đứng ở đó, nhận một kích của Tô Tín. Kết quả, kiếm này của Tô Tín đâm xuyên qua thân thể Phật Đà, chém xuống đất. Phật Đà căn bản không có chút hao tổn nào.
Theo lý mà nói, chuyện này căn bản là không thể nào. Võ giả coi như tu luyện đến Thông Thiên cảnh, có thể nói đến mức so được với chư thiên Thần Ma. Tuy vậy cũng vẫn là ở trong thế giới này mà thôi, không thể nào vô duyên vô cớ biến mất như vậy.
Giống như Liệt Diễm Vô Tướng của Tô Tín, có thể thân hóa liệt diễm, tránh khỏi được phần lớn tiến công. Nhưng trong thực tế, Liệt Diễm Vô Tướng của Tô Tín chẳng qua là một loại thủ đoạn chuyển đổi hình thái của bản thân. Mặc dù có thể nói là thần dị, nhưng vẫn là thuộc về phương thế giới này. Vẫn có rất nhiều cách có thể phá được Liệt Diễm Vô Tướng.
Nhưng lúc này, Phật Đà bước ra từ vết kiếm kinh khủng kia, không có chút nào tổn hao, không nhìn ra được dấu vết bị thương nào.
Tuy nhiên, khí thế huyền ảo quanh thân hắn càng lúc càng thần dị. Cuối cùng, Phật Đà chắp hai tay, lại có thêm một bóng dáng đi ra từ trong cơ thể Phật Đà, miệng niệm Phật âm: “Ta là Quá Khứ Phật. Công kích của hiện tại không đả thương được ta của quá khứ!
Hiện Tại, Quá Khứ, Vị Lai.
Tam Thế Tôn, Tam Thế Phật.
Quá Khứ Phật đi khỏi cơ thể Phật Đà, lại có thêm một bóng người khác đi ra, đến một bên Phật Đà, cười cười nói: “Ta là Vị Lai Phật.”
Chia ra làm ba, chuyện có thể nói là thần dị này lại xuất hiện trước mắt mọi người. Tô Tín hít vào một hơi dài, trong mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Phật Đà ở giữa sắc mặt trầm tĩnh, hắn nhàn nhạt nói với Tô Tín: “Quá Khứ, Vị Lai, Hiện Tại. Ta đã từng tự hủy Pháp Tướng, rồi lại một lần nữa ngưng tụ Pháp Tướng. Tới lui ba lần, hiểu không gian, thời gian, sáng tạo ra Tam Thế Phật Pháp. Không biết cái này có được coi là chuyện cười hay không?”
Tô Tín thở dài một cái, ánh mắt cũng trở nên nghiêm trọng.
Mặc dù hắn trong miệng cười nhạo Phật Đà, nhưng trên thực tế, hắn chưa từng xem thường Phật Đà.
Người có thể tu luyện đến Thông Thiên Cảnh đều là cường giả đã đi ra được con đường riêng của mình. Nhân vật như vậy, trừ hạng lởm như Khương Viên Trinh, không ai là người đơn giản cả.
Lúc trước, Tô Tìn giao thủ với Vương Cửu Trọng cũng từng bị Tiệt Mệnh Chỉ của Vương Cửu Trọng làm cho sửng sốt, chứ đừng nói là Phật Đà, người có tích lũy kinh khủng hơn Vương Cửu Trọng.
Dẫu sao, người này vào thời thượng cổ đã từng có hùng tâm tranh phong với Nhân Hoàng. Mặc dù cuối cùng Phật Đà đã thua. Tuy nhiên vào thời đó, dám làm chuyện này, sau khi thua, vạn năm sau lại vẫn tiếp tục dám làm. Người này cũng không phải hạng người tầm thường.
Nhìn Phật Đà, Tô Tín lạnh lùng nói: “Tam Thế Phật Pháp? Quả thực có thể nói là thần dị. Chỉ có điều đừng nói ngươi có Tam Thế Pháp Thân, cho dù ngươi có Tam Thập Thế, ta cũng chém ngươi như thường!”