← Quay lại trang sách

Chương 12 - 13 Trừ Gian Diệt Quỷ

Tôi đẩy mạnh lão Phong ra, may mắn thay vừa kịp lúc tránh được cái đầu người đó lao vút đến. Nó bay thẳng về phía ông bác già rồi từ từ há miệng nhe ra hàm răng sắc nhọc.

Ông bác già lùi lại vài bước rồi phi một đạo bùa màu vàng về phía cái đầu người, lá bùa chạm vào giữa trán "thủ sinh quỷ" lóe sáng khiến con quái vật bất động. Tôi đứng dậy thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì mọi chuyện cũng xong nhưng có vẻ tôi đã nhầm.

Lá bùa vàng bỗng bốc cháy dữ dội, "thủ sinh quỷ" khẽ rùng mình rồi lao nhanh về phía ông bác già. Ổng già ngạc nhiên hoảng hốt nắm chặt tóc của "thủ sinh quỷ" rồi ngã ra giữa vườn, hai tay ổng cố giữ cái đầu quỷ nhưng càng ngày đôi tay ổng càng run run... có lẽ không thể giữ nổi nữa.

Cái đầu quỷ càng ngày càng tiến sát lại đầu ổng bác già, nó há rộng miệng toan cắm sâu hàm răng sắc nhọn vào đỉnh đầu ổng. Không thể chần chừ thêm, tôi rút súng ngắm thẳng vào "thủ sinh quỷ" toan nổ súng, ổng bác già nhìn tôi nổi nóng hét lên:

- Đồ ngu! Nhỡ bắn trúng tôi thì sao? Lấy súng trong balo của tôi mà bắn...!

Tôi bực mình thầm nhủ: Súng đếch gì mà chẳng là súng! Sao súng ông bắn được mà súng tôi lại không bắn được nó! Nhưng tôi không còn thời gian suy nghĩ nhiều chạy đến chỗ balo rồi mở ra tìm súng, trong khi đó lão Phong thì lao nhanh nắm chặt tóc con quỷ giúp ổng bác già.

- Nhanh lên! Tôi sắp không chịu nổi nữa rồi!

Ổng bác già hét lên tức giân, What the fuck nhà ông, giục gì mà giục lắm thế, ổng đâu biết rằng tôi cũng đang vật lộn với đống đạo cụ của ổng.

- Đoàng...!

Một tiếng nổ lớn vang lên, viên đạn xuyên thẳng qua đầu "thủ sinh quỷ". Nó rống lên một tiếng kêu đau đớn rồi nổ tan tành thành nhiều mảnh, tôi từ từ hạ súng xuống rồi thở hổn hển nhìn lão Phong và ổng bác già.

Ổng bác già từ từ đứng dậy rồi lau sạch máu thịt của con quỷ quanh người, ổng quay sang cau có nhìn tôi rồi cất lời trách mọng:

- Cảnh sát mà làm ăn lề mà lề mề! Muộn tí nữa thì tôi đi chầu diêm vương rồi!

Tôi nhăn mày muốn cự lại nhưng nghĩ đi nghĩ lại phí sức cãi nhau với ổng chỉ mệt thêm nên thôi. Rồi tôi nhìn khẩu súng vừa bắn, cất lời hỏi:

- Lấy súng của tôi cũng được! Sao phải cứ lấy khẩu súng này bắn là như thế nào?

Ổng bác già tiến lại gần giật lấy khẩu súng trong tay tôi rồi lạnh lùng nói:

- Súng thật không làm gì được ma quỷ đâu! Đối với bọn nó phải lấy "Súng trừ yêu" của Mr Núi thì mới tiêu diệt được!

Tôi không quan tâm đến những lời quảng cáo về thằng Núi nào đó, nhìn đống thịt bầy nhầy xung quanh tôi thở dài cất lời:

- Cuối cùng "Thủ Sinh Quỷ" đã bị tiêu diệt! Linh hồn cô gái có thể yên nghỉ được rồi!

Ổng bác già lạnh lùng nhìn tôi lên tiếng:

- Chưa xong đâu...! Mọi chuyện mới chỉ vừa bắt đầu mà thôi...!

Chương 13 Ai Là Hung Thủ?

Tôi dựa vào thành ghế, nhắm đôi mắt và miên man suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Ông bác già nói đúng, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc vì hung thủ thực sự vẫn chưa lộ diện, kẻ đó rốt cuộc là ai? Hận thù giữa hắn và dòng họ của nạn nhân rốt cuộc là gì?

Không cần chờ đợi lâu vì chiều hôm sau đội điều tra đã thu được kết quả ban đầu, Nam xồm cầm tập tư liệu rồi bắt đầu lên tiếng:

- Chiều qua chúng tôi đã đi dò hỏi thông tin về gia đình nạn nhân! Nói chung hầu như những người trong dòng họ đều không có thù oán sâu nặng với ai trừ hai người này!

Vừa nói, Nam xồm vừa chỉ vào 2 bức ảnh dán ở trên bảng:

- Một người thì chắc mọi người không còn lạ gì, vì đó là nạn nhân bị gặm não cũng chính là chú ruột của Nguyễn Thị Mai - Xác chết bị chặt mất ngũ chi! Người còn lại là bố của nạn nhân Nguyễn Thị Mai và theo đánh giá của tôi là người đang gặp nguy hiểm...!

Tôi khẽ suy tư rồi lên tiếng hỏi:

- Rốt cuộc 2 người này làm gì mà bị người ta hận đến tận xương tủy? Cậu có tìm được thông tin về nghi phạm không?

Nam xồm nhoẻn miệng mỉm cười:

- Thông tin thì phải hỏi moa là chính con nhà bà xác rồi! Theo những gì tôi thu thập được thì 2 người này gây thù chuốc oán với cực kì nhiều người, họ luôn dùng thủ đoạn bỉ ổi để chiếm lợi ích khiến nhiều gia đình rơi vào cảnh tán gia bại sản! Và cái quan trọng nhất là kẻ này....!

Nam xồm chỉ vào bức ảnh thứ 3, đó là một người đàn ông gầy gò ốm yếu, đôi mắt y toát lên vẻ u buồn. Hắn vừa nói đến đây khuôn mặt bỗng nhiên tỏ ra buồn bã:

- Haiz! Gã này tên: Bùi Hải, 10 năm trước vốn là một người nuôi trồng thủy sản, ai ngờ bị kẻ gian bỏ thuốc vào hồ tôm khiến cả gia tài mất trắng! Sau đó hắn hóa điên bỏ quê trốn đi biền biệt, vợ hắn không chịu nổi áp lực nợ nần nhảy xuống giếng nước tự tử, phải nói là cực kì thê thảm!

Nam xồm im lặng thở dài rồi nói tiếp:

- Nghe nói dạo gần đây thấy nghi phạm xuất hiện tại ngôi nhà trước kia mà hắn từng ở! Ban ngày thì vật và vật vờ, ban đêm thì lén la lén lút! Chắc chắn có điều mờ ám!

Tôi nhìn vào tập hồ sơ rồi trợn tròn đôi mắt vì kinh ngạc, khuôn mặt này cực kì quen thuộc. Tôi mới gặp người đó tối qua, con quái vật bò ra từ cái giếng chính là vợ của nghi phạm...

Vậy là "hai năm rõ mười" rồi, hung thủ là tên: Bùi Hải. Chính hắn là kẻ đã luyện "thủ sinh quỷ" giết chết 2 mạng người nhà họ Nguyễn. Tôi định lên tiếng xác nhận thì cánh cửa chính bỗng nhiên mở ra. ông bác già lạnh lùng bước vào rồi thở dài cất lời:

- Tôi mới nhận được thông tin mới của cảnh sát Bắc Ninh! Bùi Hải - nghi phạm của vụ án đã treo cổ tự tử tại nhà riêng rồi!