Chương 10 - 11 Chương 10: Nhân duyên trời định
Ý mày là sao?
Tôi ngạc nhiên đưa mắt nhìn Nguyễn Điệp, nó nhìn về phía đường ray rồi quay lại nhìn về phía tôi:
- Có người muốn nhờ mày giải oan...! Chắc là không phải chuyện gì cũng là ảo giác đâu!
Tôi có thể đoán ra được lời ẩn ý của nó, vậy xem ra khổ cực đêm nay cũng đổi lại là một chút thu hoạch. Tôi đặt tay lên vai thằng bạn thân rồi nhẹ nhàng lên tiếng:
- Dù sao đi nữa cũng phải cám ơn chú! Nếu chú không đến kịp lúc chắc anh ăn shit trộn cơm rồi!
Nguyễn Điệp cười lớn gãi đầu lên tiếng:
- Thằng cờ hó này, Tao và mày là bạn thân, có cần nói những lời khách sáo vậy không? Với cả nếu không có chú em năm xưa giúp đỡ thì moa cũng không có ngày hôm nay rồi!
Tôi mỉm cười ngạc nhiên nhìn nó:
- Vay tao tí tiền thôi mà làm như tao là đại ân nhân không bằng ấy!
Với cả mày cũng trả nợ cho tao rồi mà?
Nguyễn Điệp mím môi cười mỉm rồi từ từ lên tiếng:
- Vừa đi tao sẽ kể từ từ cho mày nghe!
*
Tôi đặt chiếc cặp lên bàn làm việc rồi thở dài như trút được nhiều tâm sự. Thực vậy, tâm trạng của tôi có lẽ là đã thoải mái hơn rất nhiều, có lẽ là sau cuộc trò truyện với thằng bạn thân vào đêm qua.
Không ngờ rằng, tôi lại là một trong những người giúp Nguyễn Điệp vào con đường trở thành đạo sĩ, không những thế nhờ vậy mà nó còn quen được em Hương. Tôi áp tay lên trán cố gắng gượng cười, ý trời, có lẽ đúng thật là do ý trời, yêu được một người hay không chắc một chữ duyên là chưa đủ mà còn là ở chữ phận nữa.
Tôi hạ quyết tâm không suy nghĩ vớ vẩn nữa, đứng thẳng dậy tôi mạnh mẽ đi về phía phòng làm việc của sếp Trương.
- Manh mối này có vẻ hơi mơ hồ! Thật khó để người khác tin là sự thật!
Sếp Trương nhìn tôi rồi lạnh lùng lên tiếng. Nói thật là ngay cả bản thân tôi cũng không tin được nếu tôi không tự mình kiểm chứng, lúc này tôi chỉ biết im lặng đợi sự phán quyết từ sếp Trương. Vì dù ổng có từ chối hay đồng ý thì tôi vẫn sẽ điều tra theo ý mình vì tôi tin vào những gì mình cảm nhận.
- Nhưng dạo này mọi người cũng rảnh! Manh mối dù không tin cậy cho lắm nhưng cũng đáng để thử! Đừng làm tôi thất vọng!
Sếp Trương dứt lời rồi nhìn tôi mỉm cười, có lẽ ổng cũng là người tin tưởng vào cấp dưới và một chút gì đó tin vào những gì huyễn hoặc. Tôi mở cửa phòng sếp Trương bước ra ngoài rồi nhìn mọi người xung quanh, miệng hô vang thật lớn:
- Có manh mối rồi mọi người! Bắt đầu làm việc thôi!
*
Chương 11Sát nhân giấu mặt
Chỉ một chút manh mối mà muốn tìm thêm thông tin thực sự là cũng khá nan giải, Nam xồm và lão Phong phụ trách tìm thông tin về những người chuyển đến sống tại khu vực ngã ba ngọc hồi trong khoảng 3 tháng trở lại đây còn tôi và em Quỳnh sẽ đến chỗ khám nghiệm tử thi để xem có thêm manh mối gì không.
Sau 2 ngày cật lực điều tra, chúng tôi lại họp để tổng kết lại thông tin tìm hiểu được. Nam xồm để trước mặt bàn tập hồ sơ rồi lên tiếng:
- Sau 2 ngày hợp tác với công an khu vực Ngọc Hồi thì chúng tôi đã khoanh vùng lại những người mới đến khu vực này trong 3 tháng đổ lại:
+ Thứ nhất là một người đàn ông tên Hùng khoảng 38 tuổi mới trở về đây sau 4 năm xuất khẩu lao động bên Trung Quốc!
+ Thứ hai là một cặp vợ chồng già từ miền nam di cư về đây, hiện tại đang mở một quán nước gần ngã ba ngọc hồi!
+ Thứ ba là một thanh niên quốc tịch Trung quốc khoảng 24 tuổi tên là xao jin, nghề nghiệp không ổn định!
Tôi suy nghĩ về những gì Nam xồm vừa nói, nếu xét về mọi mặt thì kẻ đáng nghi nhất là tên xao jin. Thực vậy với một kẻ mang quốc tịch trung quốc và nghề nghiệp không ổn định thì theo suy nghĩ của tôi chắc chắn y có điểm gì đó khá mờ ám, về người đàn ông tên Hùng tuy có đi xuất khẩu bên Trung Quốc 4 năm nhưng với từng ấy thời gian rất khó để cho y có thể thông thuộc kĩ năng mao sơn và lăng trì, còn cặp vợ chồng già kia thì càng không cần nói, họ mang quốc tịch việt nam và đã già cả thì khó có thể là hung thủ của vụ án này.
Dòng suy nghĩ của tôi bị cắt đứt bởi tiếng nói của em Quỳnh:
- tôi và Thuận đến nơi khám nghiệm tử thi cũng phát hiện ra một số thông tin quan trọng! Nhờ có công nghệ PPAP của nhật bản, chúng tôi đã phục hồi lại khuôn mặt tử thi và phát hiện đúng thật là các nạn nhân đều bị hung thủ xẻo thịt trước khi chết! Ngoài ra chúng tôi cũng đã tìm hiểu về gia đình của các nạn nhân và phát hiện họ không có mối liên quan nào!
Tôi nhìn về tập hồ sơ rồi lạnh lùng tiếp lời:
- Vậy có thể gần như chắc chắn hung thủ là kẻ giết người hàng loạt chứ không hề có hận thù cá nhân nào cả! Và nếu chúng ta không thể tìm ra hắn trong thời gian sớm nhất chắc chắn sẽ có thêm rất nhiều người chết!
Nam xồm suy tư hỏi:
- Dựa vào suy luận của tôi thì nghi phạm số 1 là tên Xao Jin này!
Tôi cười mỉm bí ẩn nhìn Nam xồm rồi từ từ lên tiếng:
- Vậy điều tra từ hắn trước đi!