← Quay lại trang sách

Chương 110.

HỒ SƠ HÌNH SỰ TRINH SÁT

TRẦN GIAN HIỂM ÁC

_______________

Anh ta lại chỉ vào hình ảnh, "Vết thương ở chỗ này chứng minh rằng hung thủ từng dùng sức kéo nạn nhân."

"Còn có ở đây......" Trang Dịch lấy tay chỉ vào chi tiết trong ảnh của nạn nhân thứ hai, "Hung thủ mặc lại quần áo cho nạn nhân, còn cẩn thận nhét vào trong. Trên quần áo của nạn nhân có mấy sợi dây, trong đó có một cái nơ được buộc hoàn toàn khác với những cái còn lại, bởi vậy có thể thấy được, đây là do hung thủ làm."

Lúc này trên màn hình chiếu là một cô gái được trang điểm khéo léo, quần áo trên người chỉnh tề, ứng với cách nói của anh ta, Điền Minh nghe xong thì nhẹ gật đầu. Bọn họ đã tra vụ án này một khoảng thời gian rồi nhưng trong đó vẫn còn có rất nhiều chi tiết không được phân tích cẩn thận.

Không ai trả lời, trong phòng họp lặng ngắt như tờ, cảnh sát ở đây đều lâm vào trầm tư. Trong vụ án này, có những chi tiết vô cùng quỷ dị, không thể dùng lẽ thường để giải thích.

Lục Tư Ngữ nhìn màn hình chiếu, chi tiết này anh từng chú ý đến, chỉ là anh cũng không biết giải thích thế nào cho tốt, lúc này anh nghiêng đầu chờ Trang Dịch nói tiếp.

"Nhìn những thứ này đi, chúng ta không khó tưởng tượng ra được một người ngồi chồm hổm trước thi thể, giúp các cô ấy trang điểm thật đẹp, thu dọn cẩn thận sạch sẽ...... Thế nhưng trước đó hắn ta đã hoàn thành tất cả quá trình phạm tội, bình thường khi hung thủ ra tay đến bước này thì hoặc là thoả mãn xoay người rời đi, hoặc là muốn làm thế nào đó để che dấu thi thể. Động lực nào đã khiến hung thủ trang điểm thu dọn lại quần áo trên người nạn nhân?"

"Đây là hai hành vi hoàn toàn bất đồng. Một cái là bạo lực thô lỗ, một cái là cẩn thận tỉ mỉ." Cố cục nhìn ảnh chụp trên màn hình mở miệng nói.

Lúc trước ông cũng hiểu được mấy tấm ảnh này dường như có phần quỷ dị khó nói nên lời, hiện giờ được Trang Dịch phân tích như vậy, ông rốt cục cũng hiểu dị thường trong đó nằm ở đâu.

"Hai người?" Cố cục lập lại hai từ này, nhíu mày khoanh tay lại.

Cách nói của giáo sư Trang này quả nhiên không sợ ai cả, vừa lên đã đưa ra lý luận khiến người sợ hãi như thế. Chỉ có điều kết luận này, cùng với phần phân tích làm nền lúc nãy lại khiến cho người nghe cảm thấy hợp tình hợp lý.

"Đưa ra lý luận này là bởi vì trong ảnh chụp hiện trường tôi phát hiện được hai logic hành vi mâu thuẫn nhau. Một cái là không kiêng nể gì, không hề hối hận khiến cho sự bạo lực càng trầm trọng hơn; một cái là hối hận, thương xót, áy náy, ăn năn......"

Tất cả mọi người nhìn về phía ảnh chụp của ba người bị hại, quả nhiên như lời anh ta nói, ba vụ án, tuổi của nạn nhân ngày càng nhỏ, tổn thương càng ngày càng nặng hơn, tương ứng với đó thì lớp trang điểm cũng ngày càng tinh xảo khéo léo hơn. Đến Vương Hiểu Bồi thì rất cẩn thận tỉ mỉ, tốn một lượng lớn thời gian.

"Hiện giờ, theo sự phát triển của ba vụ án thì hai cảm xúc trái ngược đó cùng ngày càng tiến hoá lên. Càng bạo lực thì sẽ càng áy náy, đến nạn nhân mới nhất, hung thủ thậm chí bất chấp nguy hiểm bị phát hiện mà bổ sung lớp trang điểm cho nạn nhân."

Sau đó anh ta phân tích thêm: "Theo các chi tiết chúng ta đã biết thì hung thủ chính là nam, tuổi từ hai mươi đến ba mươi, căn cứ vào dấu giày ở hiện trường thì chiều cao khoảng một mét bảy mươi lăm, dáng người trung bình, vạm vỡ, sức lực lớn. Xương sườn gãy, hốc mắt xuất huyết, siết cổ đến chết, đây đều là những thứ chứng minh cho điều đó."

"Người trợ giúp có thể là phụ nữ hoặc nam nhỏ gầy, phụ trách dụ dỗ, khiến cho nạn nhân thả lỏng cảnh giác. Người này không xuất hiện ở hiện trường vụ hành hung, chỉ xuất hiện sau khi chấm dứt đến thu dọn tàn cục. Người này có thể là phụ nữ yếu ớt, cũng không loại trừ là nam. Có thể người này bị ép buộc hoặc một nửa bắt buộc, không phải là hoàn toàn tự nguyện. Y cẩn thận, nhát gan, theo chủ nghĩa hoàn mỹ, y dùng hành động để bù lại những thương tổn mà hung thủ gây ra cho nạn nhân. Y sẽ mặc lại quần áo cho nạn nhân, sửa lại lớp trang điểm, vì sự thương xót cùng áy náy mà sẽ lấy quần áo che lại gương mặt nạn nhân. Y có thể thiếu hụt tình thương cha mẹ từ nhỏ, không thể sống cuộc sống độc lập, có thể quan hệ là cùng với hung thủ sống nương tựa vào nhau."

Sau khi anh ta nói xong, vẻ mặt của Điền Minh và mấy người khác đều thay đổi, suy đoán này là tình huống mà bọn họ chưa từng cân nhắc tới trong mấy tháng qua, thế nhưng lời Trang Dịch dường như rất có lý.

"Siết cổ, xâm phạm, đều là phạm tội riêng tư, rất ít khi xuất hiện đồng phạm." Mày Cố cục nhíu chặt lại, "Cậu cho rằng vì sao lại xuất hiện tình huống như vậy thế?"

Vốn mọi người không mấy tin tưởng, nhưng sau khi nghe anh ta đưa ra vài ví dụ thì mấy người đều gật đầu, tiếp thu khả năng này. Loại hành vi này có thể giải thích được theo lẽ thông thường.

Lục Tư Ngữ ở một bên không lên tiếng, trên sổ ghi chép là cách nói của Trang Dịch.

Tống Văn cúi đầu trầm tư một lát, song vẫn cảm thấy hai người gây án thì vẫn có chút không thuyết phục, trong đầu cậu chợt loé lên một ý tưởng: "Cái đó...... Hung thủ của vụ án này, có thể là rối loạn đa nhân cách hay không?"

Phòng họp nhất thời lại yên tĩnh, ngay cả Cố cục cũng bắt đầu nhíu mày trầm tư. Nếu hung thủ là người bị rối loạn đa nhân cách thì hình như cũng có thể thoả mãn phân tích của Trang Dịch.

Người thẳng tính như Điền Minh lại cảm thấy suy đoán này có hơi khó tin: "Tống đội, tình huống này của cậu quá đặc biệt rồi......"

"Hầu hết chuyển đổi nhân cách là ngẫu nhiên. Mà chuyển đổi có quy luật lại có liên quan chặt chẽ đến các sự kiện bị tổn thương, khi gặp phải kích thích lớn, khi căng thẳng, hoặc là dưới tình huống cực kỳ thả lỏng, ví dụ như khi gần ngủ, sau khi thôi miên, thì mới có thể xảy ra chuyển đổi cố định."

"Trong vụ án này, nhân cách tương đối dịu dàng kèm theo áy náy xuất hiện là sau khi phát sinh vụ án. Nếu chúng ta giả thiết hung thủ này đúng là có nhiều nhân cách, vậy thì phía sau thường là khi cảm xúc hạ xuống những vẫn không đủ thả lỏng. Tại thời điểm thần kinh căng chặt, tôi vẫn lặp lại suy luận của mình ở chỗ này, đó là không tìm được điểm kích thích chuyển đổi trong cách ứng xử cùng với nguyên nhân kích thích chuyển đổi của hắn."

"Sáu giai đoạn này đều có thể áp dụng vào bản án của mọi người. Nhu cần là nhu cầu sinh lý. Khẩn trương, là căng thẳng bên trong đó. Giá trị hiệu quả, là thể nghiệm chủ quan. Vecto, là thước đo của mâu thuẫn. Chướng ngại, là pháp trị của chúng ta, pháp luật chính là cái đang cản trở hành động. Cuối cùng là cân bằng, là hung thủ chiếm được thoả mãn."

Trang Dịch vẽ một hình tròn trên bảng trắng, phân biệt chia ra sáu trạng thái.

"Hành vi của con người cần phải cân bằng bên trong phát triển này. Tôi cho rằng lúc nạn nhân qua đời thì trạng thái cân bằng này cuối cùng đã chấm dứt. Chỉ trước khi xảy ra lần hành hung tiếp theo thì mới có thể xuất hiện vòng tuần hoàn mới. Đổi lại cách nói mà người thường hiểu được chính là, lúc này hung thủ có lẽ đang trong trạng thái hiền hoà, hoàn toàn không có lý do cùng khả năng để chuyển đổi nhân cách."

"Bởi vậy tôi nghĩ rằng tình huống này không quá phù hợp với ba vụ án đã xảy ra."

Tống Văn gật đầu, tiếp thu lời giải thích này, không có điểm kích thích thì không thể hoàn thành việc chuyển đổi nhân cách cố định, nếu không tiến hành chuyển đổi thành nhân cách cố định thì sẽ không thể gây ra điểm đặc thù mỗi khi xảy ra vụ án. Giả thiết lý luận rối loạn đa nhân cách này đặt trong vụ án này có lỗ hổng rõ ràng, không thể đặt chân vào.

Tình tiết vụ án được phân tích hòm hòm, Cố cục quay đầu hỏi Điền Minh: "Điền đội, cậu cảm thấy thế nào?"

Điền Minh nói: "Tuy rằng hiện giờ không đủ chứng cứ ở hiện trường chứng minh nghi phạm gây án là hai người, nhưng tôi cảm thấy phân tích của giáo sư Trang phù hợp với tình trạng hiện trường."

"Rất cảm ơn giáo sư Trang." Cố cục trầm tư một lát rồi mở miệng: "Lý luận này khá thú vị, tôi cảm thấy phân tích này cũng có lý, không thể loại trừ hung thủ có thể là hai người hoặc nhiều người. Các cậu lúc tiếp tục tra vụ án có thể cân nhắc tình huống này vào, tiến hành điều tra, nhìn xem có thể thu hoạch được gì hay không."

Sau đó ông nhìn mọi người nói: "Tất cả mọi người đều là tinh anh của Cảnh cục, nhất định phải chung sức hợp tác, phải giành giật từng giây từng phút nhanh chóng bắt được hung thủ, bảo đảm an toàn cho người dân thành phố."

~ Hết chương 110 ~

Chú thích:

- Vụ án giết người trong trang trại heo ở Vancouver: (C: tui đọc thấy hơi ghê nên mọi người có hứng thú thì đọc nha.)

https://baophapluat.vn/toi-ac-dong-troi-trong-nong-trai-nuoi-heo-cua-ten-sat-nhan-post283228.html

- Rối loạn đa nhân cách (tiếng Anh: DID - Dissociative identity disorder) hay còn được gọi là rối loạn nhân dạng phân ly, là một dạng rối loạn tâm thần được đặc trưng bằng ít nhất hai nhân cách khác biệt và tồn tại tương đối lâu ở người bệnh. Triệu chứng thường đi kèm với bệnh mất trí nhớ tâm lý vượt xa so với sự lãng trí thông thường. Những nhân cách này thay phiên thể hiện trong hành vi của một người; tuy nhiên nhân cách nào xuất hiện còn tùy thuộc vào từng trường hợp. Các vấn đề khác thường xảy ra ở những người mắc DID bao gồm rối loạn nhân cách ranh giới (BPD), hậu chấn tâm lý (PTSD), trầm cảm, rối loạn sử dụng chất, tự gây hại, và lo lắng.

__________

C: Tui cảm thấy bất lực, đừng hỏi tui anh Dịch ảnh đang nói gì, tui dịch theo tổ tiên mách bảo đấy. Mọi người góp ý cho tui với nha.