← Quay lại trang sách

Chương 314 Đại thính nghị sự

Xem ra bình định bất lợi…

Tần Tử Lăng nghĩ trong lòng:

- Bàng Kỳ Vi rốt cục vẫn là quyết định trước chỉnh hợp lực lượng nội bộ, sau đó nhất trí đối ngoại. Dùng Sâm La Bang chế tạo thảm án, bức thủ vệ phụ trách tây thành là Tiêu gia phái binh tiêu diệt, sau đó sẽ diệt tinh duệ Tiêu gia tại Vân La Hồ, cuối cùng là thu thập tàn dư của Tiêu gia cùng Lữ gia.

- Bàng Kỳ Vi này thân là quận trưởng, không chỉ có không bảo vệ bách tính một phương, vậy mà vì lợi ích của mình, không chỉ có cấu kết U Minh Giáo, trong tối bồi dưỡng phỉ bang, hơn nữa còn tàn hại dân chúng vô tội như vậy, thật sự là thiên đao vạn quả đều không đủ.

Tần Tử Lăng lặng lẽ nghĩ về những tội ác của Bàng Kỳ Vi, nhưng cuối cùng, hắn vẫn là đè lại những cảm giác kích động trong lòng.

Bàng Kỳ Vi là một quận trưởng, nếu khi không lại mất tích, khẳng định bên phía cao tầng Tây Vân Châu sẽ phái người đến điều tra án.

Nhưng mà, chỉ sợ nếu Bàng Kỳ Vi chết đi, vị trí quận trưởng thừa ra, mà lại không có nguyên nhân gì đặc thù, Tần Tử Lăng cảm thấy rằng vị trí này có thể sẽ không đến lượt Tiêu gia cùng Lữ gia.

Thật muốn cứ như vậy giết chết Bàng Kỳ Vi, căm phẫn trong lòng Tần Tử Lăng có thể sẽ giảm đi không ít, nhưng hắn cảm nhận được rằng việc này có thể mang đến nhiều phiền toái không cần thiết, tình huống tệ nhất là bị bại lộ thân phận.

Cho nên, hắn quyết định tạm thời tha cho Bàng Kỳ Vi, nhưng sẽ cần tìm cách giải quyết về lâu về dài.

- Xem ra còn phải để cho hắn sống mấy ngày, đến một ngày ta cũng cắt đầu hắn tế trên tường thành.

Tần Tử Lăng quyết định trong lòng.

Sau đó, hắn ra lệnh Ám Thiên giải trừ Thuật Hồn Ngục Hắc trên từng người của Sâm La Bang và sau đó tiến hành thẩm vấn từng người một.

Tần Tử Lăng bây giờ đã đạt đến cảnh giới Phân Thần, là một thần hồn cao thủ, so với trước đây khi hắn thẩm vấn tứ bảo chủ Từ Gia Bảo là Từ Bằng Tiến, hắn đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Hơn nữa, gần đây hắn đã tham ngộ được một ít chân ý hắc ám, làm cho thủ đoạn của hắn càng trở nên khó lường và đáng sợ hơn.

Cho nên, một khi bọn chúng không tự nguyện khai ra, Tần Tử Lăng có thể trực tiếp thi triển thần hồn chi thuật để khảo vấn, ngoài Xích Phát Quỷ có thể giãy dụa một phen, thì những người khác đều phải rơi vào trạng thái bấm loạn, căn bản là không có cách nào để ngăn cản.

- Cũng không biết Tiêu Thiến có thể luyện cốt thành công trong hai ngày hay không, nếu nàng ấy có thể thành công, nhiều việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Tần Tử Lăng suy tư trong lòng, rồi quay đầu nhìn về phía Tây Thặng Sơn, đôi mắt lóe lên ánh sáng của sự chờ đợi.

...

Sau nửa giờ, Thủy Nguyệt Sơn Trang, phòng nghị sự.

Quần hùng hội tụ.

Ở giữa đại đường, ngũ đại thủy quỷ Vân La Hồ bị trói quỳ trên mặt đất.

Trịnh Tinh Hán nhìn vào ngũ đại thủy quỷ Vân La Hồ bị trói quỳ, trong đôi mắt tràn đầy oán hận, cánh tay nắm chặt, gân cơ căng tròn, sức mạnh hầu như không kiềm chế được.

Các tia năng lượng xâm nhập từ trên cơ thể, làm cho tóc của hắn bay bay, y phục của căng phồng lên.

- Xa Lịch, liệu rằng ngươi có bao giờ nghĩ đến ngày này?

Trịnh Tinh Hán nói với vẻ mặt vặn vẹo.

- Ta có thù oán với ngươi sao?

Xa Lịch nhìn Trịnh Tinh Hán với ánh mắt lạnh lùng, không hề hiển thị bất kỳ sự hối hận nào, cũng có chút không hiểu.

- Ngươi có lẽ không biết ta, nhưng khẳng định ngươi còn nhớ Trịnh gia thôn a?

Trịnh Tinh Hán nói mạnh mẽ.

- Trịnh gia thôn? Cũng lâu rồi, có vẻ như ngươi là tộc nhân Trịnh gia. Ngược lại là ta đã rơi vào tay của ngươi, nếu ngươi muốn trả thù, thì làm đi, để ta cảm nhận thống khoái!

Xa Lịch nói mỉa mai.

- Ngươi giết nhiều người như vậy, làm nhiều chuyện xấu như vậy, còn muốn thống khoái?

Tần Tử Lăng cười lạnh, sau đó chuyển qua nói với Trịnh Tinh Hán:

- Trịnh sư huynh, những cừu tội này sớm muộn cũng bị chúng ta xử lý. Nhưng hiện tại, chúng ta cần giữ mạng sống cho bọn hắn một thời gian nữa, có lẽ vẫn còn có một chút tác dụng.

- Được!

Trịnh Tinh Hán gật đầu.

Nhận được sự đồng tình của Trịnh Tinh Hán, Tần Tử Lăng lập tức tiến hành thông báo chi tiết kế hoạch.

Rất nhanh, đám Trịnh Tinh Hán phế toàn bộ tu vi của ngũ đại thủy quỷ, trong một đêm mưa yên tĩnh, họ rời khỏi Thủy Nguyệt Sơn Trang và bắt đầu Đi đến Vân La Hồ.

Sáng sớm của ngày thứ hai, Tần Tử Lăng đã bước ra trước Tây Thặng Sơn.

Khi hắn mới đặt chân đến vách núi của Tây Thặng Sơn, thì đã thấy Tiêu Thiến và Hạ Nghiên đã đứng ở dưới đó, tạo tư thế duyên dáng và quyến rũ.

Trong bộ y phục trắng tinh, tóc dài phơi bay, với đôi mắt sáng trong và vẻ nữ tính quyến rũ, Tiêu Thiến trông như một tiên nữ bước ra từ nguyệt cung.

Hạ Nghiên, ngược lại, thể hiện một phong cách hoàn toàn khác.

Nàng mặc một bộ quần lụa mỏng màu vàng nhạt, buộc nơ xinh đẹp quanh thân, có đôi lông mi dài và mắt tròn đáng yêu, biểu cảm tỏ ra ôn nhu và quyến rũ, gợi cảm.

Tuy nhiên, khi Tiêu Thiến nhìn thấy Tần Tử Lăng, ánh mắt của nàng trở nên ngập tràn yêu thương, đôi má tròn mềm có lún đồng tiền, vẻ cao quý biến mất một cách tức thì, thay vào đó, nàng trở thành một tiên tử tươi đẹp và ôn nhu, khiến người ta không thể nào cưỡng lại.

- Đại ca!

Tiêu Thiến nhẹ nhàng chạm đầu ngón chân vào mặt đất và đột ngột bay lên, rơi xuống trước mặt Tần Tử Lăng một cách duyên dáng và tự nhiên.

- Ngươi đã luyện cốt thành công?

Tần Tử Lăng nở một nụ cười kích động.

- Muốn thử xem không?

Tiêu Thiến nhếch miệng lên và tỏ ra hớn hở.

- Tốt!

Tần Tử Lăng lùi lại, mở khoảng cách một vài bước.

- Xem Thanh Long Thám Trảo của ta!

Tiêu Thiến hô to một tiếng, năm ngón tay duỗi thẳng, nhanh chóng tiến gần Tần Tử Lăng.

Một lúc sau, ngón tay của nàng bắt đầu phát ra một lớp ánh sáng lấp lánh, tạo thành hình ảnh một con Thanh Long to lớn.

Trên đầu Thanh Long phát ra ánh sáng màu xanh kết hợp với mặt trời tạo ra quang cảnh chói mắt, giống như nó đang tồn tại thực sự.

Tần Tử Lăng thấy như vậy, trên khuôn mặt hắn lộ ra một nét nghiêm trọng, mạnh mẽ nâng đao lên, sẵn sàng tấn công hình ảnh Thanh Long.

Coong!

Một âm thanh vang lên.

Cơ thể Tần Tử Lăng rung lắc một chút, nhưng rất nhanh đã ổn định lại, đôi lông mày của hắn nhăn nhó vài phút, nhưng sau đó cười vui vẻ và thư giãn.

Tiêu Thiến lùi lại một bước sau khi tung chiêu, nàng cũng cần một ít thời gian để ổn định lại thân thể.

Một ánh mắt không thoải mái hiện lên trên khuôn mặt nàng, đôi lông mày nhíu chặt.

Một chiêu đơn giản đã nói lên tất cả, mặc dù Tiêu Thiến đã bước chân vào cảnh giới Luyện Cốt, nhưng dựa vào lực đạo, nàng vẫn kém hơn một ít so với cảnh giới hóa kình của Tần Tử Lăng.

- Tốt! Bây giờ ngươi không chỉ có lực đạo tăng lên nhiều lần, mà cơ thể cũng dẻo dai hơn rất nhiều. So với Long Khiếu Thiên, ngươi đã không kém cạnh nhiều, cho dù là ta xuất thủ cũng phải tốn chút khí lực để hóa giải.

Tần Tử Lăng tỏ ra hài lòng.

- Đại ca, ngươi vừa đồng thời thi triển nhiều loại kình lực, thực sự là khiến địch nhân khó mà hóa giải với loại chiêu thức này.

Tiêu Thiến nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt kính nể và ngạc nhiên.

- Đúng vậy, dù sao ngươi cũng dùng chủ thân sắt đá cùng tứ chi làm căn cơ ngưng luyện kình lực, hiện tại đã đột phá cảnh giới Luyện Cốt. Nếu ta chỉ dùng một loại kình lực, cho dù căn cơ vững chắc hơn ngươi, chỉ sợ cũng không chống cự nổi phần lực đạo của ngươi.

Tần Tử Lăng nói.