Chương 375 Phát triển thương nghiệp
Đến từ một thế giới có ngành thương nghiệp phát triển, Tần Tử Lăng đương nhiên sẽ hiểu tầm quan trọng của thương nghiệp, cũng hiểu cách thức hoạt động của thương nghiệp, cũng biết vật phẩm xa xỉ mới có thể kiếm lợi nhiều nhất.
Có thương nghiệp không ngừng sinh ra lợi nhuận, Tần Tử Lăng mới có thể tiêu tiền như nước trên, lại bồi dưỡng cho nhân tài của mình.
Giết người cướp của chỉ có thể giải cơn cấp bách trước mắt, khẳng định không phải kế hoạch lâu dài.
Hơn nữa Tần Tử Lăng cũng không thể luôn luôn tự móc tiền túi bồi dưỡng nhân tài, tài nguyên của hắn chỉ tương đương với "khởi động tiền vốn", phía sau nhất định phải cần nhờ Vô Cực Môn tự mình thành lập sản nghiệp, kiếm lấy tiền tài cùng tài nguyên để bồi dưỡng nhân tài, cũng trái lại trả nợ cho hắn, giúp hắn tăng lên thực lực của mình.
- Vâng, ta hiểu rồi.
Vân Lam nhẹ giọng trả lời, bàn tay non mềm từ trên bả vai, dời đến hai bên huyệt thái dương của Tần Tử Lăng, nhẹ nhàng xoa xoa.
Theo Vân Lam nhào nặn, từng tia thoải mái khiến dưỡng khí an thần rót vào đại não của Tần Tử Lăng.
- Thần hồn của ngươi lại mạnh mẽ hơn không ít, không tệ…
Tần Tử Lăng cảm thụ được đầu ngón tay của Vân Lam lộ ra tới để cho người an thần khí tức, hơi nhắm mắt một bên hưởng thụ nhàn nhã khó có được này, một bên mỉm cười nói.
Vân Lam không có thiên phú luyện khí, nhưng trái ngược với vẻ nhu nhược bên ngoài của nàng, lại có một tâm can nghĩa đảm, dù là năm đó ở Tam Nguyên Sơn đối mặt kết cục ngược sát, nàng vẫn có thể vô cùng tỉnh táo để bàn điều kiện cùng Lâm Chính Kình.
Sau chuyện này, Vân Lam lại quả quyết mang theo đệ đệ cùng toàn bộ tài sản để chạy theo Tần Tử Lăng.
Cho nên, về sau thực lực Tần Tử Lăng càng ngày càng cường đại, lại mượn lấy lần trước hắn đột phá luyện cốt ở Thôi gia, sau đó còn lĩnh ngộ được một tia hắc ám, cuối cùng vẽ ra một bộ "hắc ám đại đế quan tưởng đồ” truyền cho Vân Lam.
Kết quả, trên phương diện tu thần của Vân Lam lại rất có thiên phú, rất nhanh đã có thể nhập định, sau đó đến đầu mùa xuân là đã có thể đạt tới cảnh giới xuất khiếu, bây giờ thời gian trôi qua nửa năm, mơ hồ lại chạm đến cánh cửa phụ thể.
Đương nhiên việc Vân Lam tiến bộ nhanh chóng như thế, ngoài việc bởi vì nàng có thiên phú tu thần, còn có nàng được một vị danh sư cảnh giới phân thần trung kỳ chỉ điểm, cùng với nàng nguyện ý hoàn toàn tin tưởng Tần Tử Lăng, mở rộng tâm thần để cho thần hồn của Tần Tử Lăng tiến nhập Nê Hoàn Cung của nàng, giúp nàng tự thân hiển hóa được hình tượng đại đế hắc ám, diễn dịch chân ý của hắc ám, giúp cho việc tu luyện thần hồn của nàng tăng tiến rất nhanh.
Nhưng nói ra, có lợi cũng có khuyết điểm.
Lợi ở chỗ chính là Vân Lam có thể nhanh chóng lĩnh ngộ được chân ý hắc ám.
Tệ chỗ là bí mật ẩn giấu trong lòng Vân Lam cũng sẽ bị Tần Tử Lăng biết rõ toàn bộ, hơn nữa bởi vì ở trong lòng nàng đã hoàn toàn dựng hóa Tần Tử Lăng thành hình tượng chí cao vô thượng, không thể xóa nhòa, cho nên về sau lúc nàng lĩnh ngộ chân ý hắc ám, nàng sẽ vĩnh viễn không thể vượt qua Tần Tử Lăng.
Nếu như Tần Tử Lăng dừng bước ở cảnh giới phân thần, nàng cũng chỉ có thể dừng bước tại cảnh giới phân thần.
Những thứ này, Tần Tử Lăng đều nói rõ ràng cùng Vân Lam.
Nhưng Vân Lam không chút do dự đã lựa chọn mở rộng tâm thần.
- Đúng vậy, đa tạ chủ nhân đã khen.
Vân Lam nhẹ giọng trả lời.
- Sau phụ thể chính là khu vật, đến cảnh giới khu vật rồi, ngươi mới tính là chân chính nắm giữ một phần năng lực tự vệ, đến lúc đó tâm chí cũng sẽ càng kiên định hơn, sẽ không bị hắc ám tà ác lay động, đến lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp chuẩn bị cho ngươi một kiện pháp bảo thần hồn lợi hại.
Tần Tử Lăng nói.
- Đa tạ chủ nhân.
Vân Lam nói, trong mắt toát ra vẻ chờ mong.
- Đi làm việc của ngươi đi, ta ở đây cũng không cần ngươi hầu hạ.
Tần Tử Lăng ngửa đầu mỉm cười nói với Vân Lam.
- Vâng, chủ nhân.
Vân Lam khẽ khom người, sau đó xoay người rời đi, bóng lưng loang lổ bị dương quang chiếu vào, lắc một cái, lộ ra vẻ mê người.
- Đúng rồi, đã quên nói cho ngươi, Vân Thái vừa mới lại thông qua một lần khảo nghiệm.
Tần Tử Lăng đột nhiên gọi lại Vân Lam.
- Thật cảm tạ chủ!
Vân Lam mãnh liệt xoay người, guơng mặt mang vẻ ngạc nhiên hướng Tần Tử Lăng hạ thấp người lần nữa, sau đó nện bước vui sướng biến mất ở trong rừng.
Tần Tử Lăng mặt mỉm cười thu hồi ánh mắt.
Hơn nửa năm này, hắn ngoài việc thường thường đi một Dương Sơn chuyến Ô, phần lớn thời gian đều chạy tới Vân La Hồ.
Hòn đảo nhỏ này chính là sào huyệt năm đó của Sâm La Bang.
Hòn đảo này, bốn phía trong phạm vi hai mươi dặm, chi chít như sao trên trời, tất cả có 56 hòn đảo.
Tần Tử Lăng hiện tại là phân thần trung kỳ, thần hồn có thể chia ra làm chín chín tám mươi mốt đạo, một đạo thần hồn có thể rời khỏi thân xác ba mươi dặm.
Hắn mang những người do Tiêu Thiến sàng tuyển ở Phương Sóc Thành lên trên 56 hòn đảo này, sau đó căn cứ những cảnh giới của nhóm người, đưa lên trên đảo những con dị thú hoặc mãnh thú có thực lực tương ứng.
Mãnh thú thì đơn giản, phái một ít võ sư đi ngoại vi Ô Dương Sơn là bắt được rồi.
Dị thú tương đối sẽ phức tạp hơn, đại bộ phận đều là dị thú thuần dưỡng.
Những dị thú này, dù cho là thuần dưỡng cũng rất dị thường hung mãnh, nhất là dưới tình huống đói bụng, càng là hung mãnh, chỉ là sức chiến đấu so với dị thú hoang dã sẽ kém hơn.
Nhưng lại tốt ở chỗ, dị thú thuần dưỡng có thể trực tiếp dùng tiền để mua.
Tần Tử Lăng thông qua Thôi gia tại Thanh Hà Quận mua sắm số lượng khả quan nhất là dị thú tam phẩm thuần dưỡng.
Dị thú tứ phẩm thuần dưỡng ở Tây Vân Châu đã vô cùng ít thấy, tục truyền chỉ có Huyền Vụ Cốc mới có thuần dưỡng.
Vì tăng cường độ khó sinh tử trui luyện, Tần Tử Lăng cố ý đi vài chuyến đến Ô Dương sơn mạch, tự mình bắt vài con dị thú tứ phẩm.
Thủ đoạn của hắn rất nhiều, lùng bắt dị thú tứ phẩm so với tông sư còn dễ dàng hơn không ít, hơn nữa cũng không có bao nhiêu rủi ro.
Đương nhiên muốn bắt sống dị thú tứ phẩm cao giai, độ khó vẫn là rất lớn, hơn nữa chỗ ở của dị thú tứ phẩm cao giai thường thường vô cùng nguy hiểm, cho dù là Tần Tử Lăng cũng không dám tùy tiện thâm nhập.
Cho nên Tần Tử Lăng xuất thủ mấy lần, lợi hại nhất cũng chỉ bắt được dị thú tứ phẩm trung giai.
Dã thú, dị thú, còn có võ giả cùng tồn tại trên đảo, hơn nữa dã thú kết hợp cùng dị thú, khẳng định chiến lực sẽ vượt qua võ giả không ít.
Lại thêm không gian trên đảo cũng có giới hạn, võ giả trở thành con mồi, có thể tưởng tượng được võ giả sẽ luôn ở trong tình huống nguy hiểm.
Vì không để cho mình trở thành thức ăn trong miệng dị thú cùng mãnh thú, bọn họ chỉ có thể ở trên đảo không ngừng trải qua sinh tử mà chạy trốn.
Mà Tần Tử Lăng thì "ngồi vững trên Điếu Ngư Đài", từng đạo thần hồn phân hoá đi ra ngự không trên bầu trời của các hòn đảo, thời thời khắc khắc đều chú ý tình huống của các hòn đảo.
Từ sau khi nhòm ngó được một tia áo nghĩa Âm Dương Thái Cực, lại thêm thần hồn diễn hóa ra được Thái Cực Đồ, bây giờ mặc dù cảnh giới thần hồn của Tần Tử Lăng vẫn chỉ là phân thần trung kỳ, nhưng thực lực thần hồn lại xảy ra biến hóa rất lớn.
Hiện tại mỗi một đạo thần hồn của Tần Tử Lăng đều có thực lực của khu vật hậu kỳ, nếu như chín đạo hội tụ thành một đạo, lập tức có thực lực của luyện cốt trung kỳ, hơn nữa cảm ứng thần hồn lại càng nhạy cảm.
Cho nên một khi người phía dưới triệt để rơi vào tuyệt cảnh, không còn có cơ hội chạy trốn, thần hồn sẽ coi tình huống, trong tối xuất thủ quấy rầy dị thú, để bọn hắn có thể chạy trốn.
Một khi thần hồn trong tối xuất thủ, sẽ được tính vào một lần thất bại, đến số lần giới hạn, người trên đảo sẽ bị loại.
Mà người huấn luyện nếu như có thể thành công thoát hiểm, tìm được đường sống trong chỗ chết, sẽ nhận được một ít thịt dị thú hoặc là đan dược trân quý để tiến bổ.
Giống như Trịnh Tinh Hán, Thiệu Nga, đều là những tuyển thủ hạt giống luyện cốt cảnh, ngoài việc có thể có được huyết nhục của dị thú tứ phẩm, thậm chí có thời điểm, bọn hắn có thể có được một ít huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm để tiến bổ.